Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 555: Chương 555: Chương 556




Những lời này đối với Hứa Nhân Nhân rõ ràng là nịnh hót, sắc mặt cô ấy càng ngày càng trở lạnh lùng.

Trên mặt Cố Tiểu Mạch từ đầu tới cuối vẫn luôn là một nụ cười nhàn nhạt. Đôi mắt hạnh như có thể nhìn thấu Cố Lan Tâm.

Ngược lại, Lương Dật An vẫn đứng từ góc độ công bằng, chính trực: “Về ý đồ, nếu nói cái nào hợp hơn, quả thực thiết kế của Tiểu Mạch phù hợp với phong cách của cháu hơn. Lan Tâm, chú sẽ không ép buộc cháu, nhưng chú khuyên cháu nên thận trọng.”

Hãy thận trọng, có gì phải thận trọng!

Cố Lan Tâm luôn đóng vai cô gái ngoan ngoãn trước mặt Lương Dật An, cải trang nhiều ngày như vậy, nếu bây giờ lộ ra, há chẳng phải là công dã tràng?

Như thế, cô ta sai người bôi đen Cố Tiểu Mạch trên Weibo, hủy hoại danh tiếng Cố Tiểu Mạch, Lương Dật An không cần suy nghĩ cũng biết ai đã làm điều đó!

Chết tiệt, Cố Tiểu Mạch.

Quả nhiên là cha con, một giọt máu đào hơn ao nước lã, cho dù không nhận ra, vẫn đứng về phía người kia!

Mặc dù nội đã dậy sóng dữ dội, nhưng khuôn mặt Cố Lan Tâm chỉ có thể duy trì sự trong sáng và tao nhã.

“Chú Dật An và các chú khác hản rất thích bản vẽ của Tiểu Mạch.

Cháu ban đầu vốn muốn Tiểu Mạch thiết kế nó cho mình. Chỉ là của cô Nhân Nhân cũng rất đẹp, như cháu nói đó. Nhưng nếu như vậy thì nghe lời chú Dật An đi”

“Vậy thì việc làm ăn này coi như đã quyết định xong, cô Tiểu Mạch, cô có thể bắt đầu làm việc càng sớm càng tốt.”

Đánh bậy đánh bạ, vốn cho đây là cơ hội để giải quyết khúc mắc trong lòng Cố Lan Tâm. Nhưng giờ lại thành vị khách đầu tiên, mối đầu của studio?

Cố Tiểu Mạch nhướng mày, hào phóng đưa tay ra: “Ngài Dật An, vậy mong rằng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Sau khi rời khỏi nhà họ Lương, Hứa Nhân Nhân giấu rất kỹ sự không.

cam lòng của mình.

Cô ấy vẫn trìu mến nắm lấy cánh tay của Cố Tiểu Mạch:“Chị Tiểu Mạch, mặc dù em đã thua chị trong cuộc cạnh tranh này nhưng điều đó sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng ta. Lần này em thật sự quá nóng lòng, không nghiêm túc. Chị Tiểu Mộ thật sự giỏi ghê.”

Bất kể là lời khen thật lòng hay trái lương tâm, Cố Tiểu Mạch đều chấp nhận. Nhưng tại sao cô bé này lại theo cô đến lên xe?

Sau khi lên xe, Hứa Nhân Nhân bày tỏ mục đích của mình: “Chị Tiểu Mạch, em chưa nhìn thấy nhà của anh Bắc Ngật, chị có thể dẫn em đi xem được không, hiện tại em rất rảnh, cũng muốn chơi cùng anh chị một chút”

Cố Tiểu Mạch nghĩ thầm, cô bé này đã lên tận xe, ngay từ đầu cô đã không có cơ hội từ chối!

Xe chậm rãi dừng trước cửa nhà họ Mộ, Cố Tiểu Mạch thông thạo dẫn Hứa Nhân Nhân từ ngoài vào, điêu luyện chẳng kém gì bà chủ của gia đình này.

Hứa Nhân Nhân nhìn bóng lưng Cố Tiểu Mạch, mắt dần sâu xa.

Ngay khi Cố Tiểu Mạch đến gần phòng khách, giọng reo hò của Nám Nám vang lên: “Kiss Mommy, công việc của mẹ thế nào?”

Ngay khi Hứa Nhân Nhân bước vào sau, cô ấy nhìn thấy một nhóc tì đáng yêu như bánh bao lao vào vòng tay của Cố Tiểu Mạch và gọi mẹ?

Đột nhiên, sự sắc trong mắt lóe lên.

Mộ Bắc Ngật mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây bình thường.

Nhưng nhìn thế này, anh có vẻ gần gũi hơn hẳn so khi mặc vest, đeo giày da. Mộ Bắc Ngật đang cầm cà phê, đôi mắt Hứa Nhân Nhân dần dần nhuộm thành nụ cười: “Anh Bắc Ngật, em và chị Tiểu Mạch cùng đến chơi, nếu không em giúp anh pha cà phê nhé”

Hứa Nhân Nhân khôn khéo hỏi Mộ Bắc Ngật. Cố Tiểu Mạch ở bên cạnh nói vài câu với Nám Nám. Ngay sau đó, Nám Nám liền bắt đầu nhìn thẳng vào chị gái này.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn luôn chính xác, mặc dù chị gái này cười trong sáng và không hề tỏ ra thù địch, nhưng trong lòng Nám Nám lại sinh ra cảm giác không vui từ tận xương tủy.

Con gái rượu của Mộ Bắc Ngật lập tức sửa lại: “Cha ơi, mẹ Nấm có kỹ năng pha cà phê hạng nhất, cha có muốn thử không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.