Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 665: Chương 665: Chương 666




Giọng điệu Ngu Thâm trở nên nghiêm túc rất nhiều, anh cũng muốn ép cho Cố Tiểu Mạch đi khỏi nơi này, cô ấy âm u đầy tử khí, như cái xác không hồn không thích hợp ở lại nơi này của anh.

Trên đầu Cố Tiểu Mạch giống như đang có trách nhiệm nặng nề, đôi mắt xinh đẹp chậm rãi nâng lên, mặc dù vô hồn nhưng Ngu Thâm biết rằng cô đang cố gắng vực lại tinh thần: “Anh Ngu, tác phẩm tôi đã thiết kế rồi, là chiếc váy cưới cô dâu che mặt, người chồng vừa mất đi, bối cảnh là ngày kỷ niệm kết hôn một năm Ôi, chỉ nghe thấy chủ đề cũng thấy rất tang thương, sắc mặt Ngu Thâm tối đen, nhưng cũng có thể lý giải, nếu hiện tại để cho Cố Tiểu Mạch thiết kế chủ đề vui mừng thì thật rất kỳ quái.

Anh trầm mặt hướng đến bàn học đi đến, không quá mức kỳ vọng giơ bản phác thảo lên xem, trong khoảnh khắc nhìn thấy bản thiết kế đó, vẻ mặt anh hơi run.

Ngu Thâm tức khắc nghiêm lại, cẩn thận xem lại bản phác thảo một lần nữa, không ngờ lại thành thục như vậy, đây là làm từ tâm.

Mà Cố Tiểu Mạch lúc đó cũng không được khỏe, lúc phối hợp với người mẫu, cô dâu cũng không ổn bật cười chua xót, một giọt nước mắt từ khóe mắt ngưng đọng, đó chính là thắm thiết nhớ nhung chồng da diết.

Tác phẩm có tâm, nhìn rất có cảm xúc, Ngu Thâm nghiêng đầu nhìn sang, Cố Tiểu Mạch đột nhiên bắt gặp ánh mắt, trở nên hồi hộp hơn, khó khăn mở miệng hỏi: “Đây là, không qua cửa à Lúc nói những lời này, Cố Tiểu Mạch hai tay không tự chủ được nắm lại, cô thật sự rất căng thẳng, cô hiện tại không có một đồng nào, ngay cả nơi mình quay về cũng không biết ở đâu, nếu đi ra ngoài chắc chắn sẽ chết…”

Cố Tiểu Mạch đối với chuyện này vẫn còn biết rõ mình, cô tự mình dày vò một hồi lâu thì rốt cuộc Ngu Thâm trầm thấp nói.

“Xem ra là tôi đánh giá thấp cô”

“Cái này thiết kế rất là u ám, có điều là rất có cảm xúc, Cố Tiểu Mạch, tôi đồng ý bản thiết kế này, nhưng mà nếu như cô không thể chuyển biến tốt, thoát khỏi tâm trạng u uất này, tôi sẽ đem cô đuổi ra ngoài, quyền lựa chọn ở chỗ cô.” Ngu Thâm nhàn nhạt mở miệng, giọng nói vẫn còn lạnh nhạt.

Cố Tiểu Mạch chăm chú cắn môi, lông mi dày nhẹ nhàng che đi cảm xúc, đáy mắt xuất hiện ngấn lệ.

Thời điểm Ngu Thâm đi ra khỏi phòng, quay đầu nhìn lại, thấy Cố Tiểu Mạch vẫn ngoan ngoãn đứng ở nơi đó, hơi cúi thấp người, tựa hồ chết lặng, không có bất kỳ cảm giác đau đớn gì.

Anh thoáng cúi đầu nhìn xuống thiết kế trong tay, lòng bàn tay siết chặt một chút, anh vẫn là lần đầu tiên gặp người còn có tình cảm còn sâu nặng hơn anh, có thể Ngu Thâm biết rõ, chuyện này cần phải có thời gian xoa dịu đi.

Một bên khác, tiệc nhận con không thể tiếp tục vì Mộ Bắc Ngật trực tiếp xuất hiện cắt đứt.

Trong lòng Cố Lan Tâm đang không ngừng nghĩ cách để giải thích với Lương Dật An, lại không ngờ rằng, Lương Dật An hình như không để chuyện này trong lòng, buổi tối ở nhà làm tiệc rượu để bù đắp lại sự cố của buổi tiệc nhận con hôm nay.

Cố Lan Tâm tạm thời rời bỏ phòng bị, uống một chút rượu, sau đó mất đi ý thức.

Lương Dật An ngồi ở bàn cơm, đôi mắt anh tuấn trầm lắng, sắc mặt nghiêm túc, nhàn nhạt nhìn Cố Lan Tâm đang năm nhoài trên bàn, lúc lâu sau ông ta mới trầm giọng nói: “Đi gọi bác sĩ đến đây”

Kim tiêm nhỏ bé đâm vào đầu ngón tay Cố Lan Tâm lấy máu, bầu không khí lầm vào tĩnh mịch.

Sau khi lấy máu xong, Lương Dật An rầu rĩ bảo: “Đi xét nghiệm, tối muốn có kết quả nhanh nhất”

“Vâng, tổng giám đốc Lương”

Bác sĩ đi làm xét nghiệm quan hệ huyết thống, rất nhanh liền có kết quả, quay lại báo: “Ông Lương, cô Cố và ông hoàn toàn không có quan hệ huyết thống..

Nếu là người bình thường khi bị lừa dối thì sẽ thẹn quá thành giận, ngay lập tức sẽ vỗ mạnh mặt bàn, nhưng cá nhân Lương Dật An tác phong dịu dàng lại ngấm vào trong xương.

Nếu đã biết được bản thân là bị lừa gạt, Lương Dật An mặc dù trầm mặt thì lại không có nổi giận hoặc biểu lộ ra bất kỳ thái độ nào.

Lương Dật An ngồi thật lâu trên bàn ăn, sau đó chậm chạp nhìn về phía Cố Lan Tâm đang ngủ say, trầm giọng ra lệnh người làm: “Đưa cô ta lên phòng đi.”

Ngay cả khi bị lừa gạt như vậy mà còn có thế khoan dung với cô ta?

Lương Dật An cầm kết quả xét nghiệm đứng dậy, trực tiếp hướng đi lên lầu, đôi mắt thâm trâm, hiện ra một chút ý tứ sâu xa.

Khi biết Kỳ Hân Lan để lại cho ông ta một đứa bé, ông ta cũng không thể tin tưởng, không có tin tức hơn hai mươi năm, lần thứ hai tâm trạng ông ta lại dâng lên nhiều hy vọng.

Mặc dù đối với Cố Lan Tâm vẫn có một chút hoài nghi, có thể cô ta chính là con gái của Hân Lan, lại nghĩ cho dù cô có xấu tính thì ông cũng sẽ bảo vệ cô ta chu toàn, bảo đảm cô bình an.

Lương Dật An vào trong phòng làm việc, liền nhìn thấy trên mặt bàn là hình ảnh Cố Lan Tâm và Cố Chấn Hải lén lút gặp mặt, ánh mắt bỗng dưng biến hóa, ẩn chứa suy nghĩ phức tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.