Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch

Chương 34: Q.1 - Chương 34




“Cô yên tâm, cô sẽ không phải nuôi không tôi đâu , chỉ cần tôi lớn thêm tí nữa, cô muốn gì tôi cũng có thể cho cô, tôi hứa sẽ nuôi cô cả đời.. ” Anh xoè tay mình ra, nhẹ nhàng kéo tóc Lạc Tuyết, bởi vì tay anh thật là quá ngắn , việc có thể làm cũng chỉ là như vậy .

Lạc Tuyết nhẹ nhàng cầm lấy nắm tay nhỏ bé của Đường Mặc Vũ, ôm bé đi về phía trước, hôm nay là ngày nghỉ ngơi của hai người, không cần phải đi làm.. Đương nhiên nguyên nhân chính vẫn là muốn mua cho Tiểu Vũ của cô một bộ đồ mới, nếu không Lạc Tuyết chắc chắn sẽ không nghỉ một ngày làm như thế, cô chưa bao giờ dám có một chút lười biệng.

Trên đường, Lạc Tuyết ôm Đường Mặc Vũ không rời tay, không hề thấy nặng.

“Cái này đẹp không?” Cô cầm một cái áo nhỏ ướm thử một chút, phía trước cái áo còn có hình một con gấu nhỏ rất đáng yêu, không biết là nhân vật trong phim hoạt hình nào, nhưng nó rất sinh động rất đang yêu, trẻ con chắc chắn đứa nào cũng thích nha.

Ngớ ngẩn..

Đường Mặc Vũ chán chường lườm người kia , cái cô gái này có thể hay không không thôi chon mấy cái loại quần áo này, trông thật trẻ con, ngu ngốc, anh khộng thích, không, không, phải là anh rất rất ghét nha.

“Cái này mặcvào rất đẹp đấy, đây là mẫu bán chạy nhật hiện nay, con nít đứa nào cũng thích loại này nha. ” Nhân viên cửa hàng thân thiết nói với Lạc Tuyết,

Tuy rằng nhìn cô gái kia ăn mặc có nghèo nàn thật , có điều dù sao cũng là mẹ, cho dù mình cực khổ cũng không bao giờ muốn con mình chịu bất kì uất ức nào, cũng luôn muốn con mình bằng bạn bằng bè..

“Thật sao?” Lạc Tuyết ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhân viên cửa hàng, cái này bán rất chạy sao, cô chưa bao giờ mua những loại quần áo này nên không biết.Cô lại không có nhiều tiền, không thể mua nhiều, nên mua gì cô cũng phải cân nhắc chọn lựa thật kĩ.

“Đúng vậy, ” Nữ nhân viên cửa hàng chỉ vào con gấu trước cái áo “Loại quần áo này đặc sắc nhất chính là vì hình con gấu này, trẻ con thường thích những thứ có màu sắc,ví dụ như vàng, đỏ, hồng nhạt… như vậy bọn trẻ sẽ thật vui vẻ thích thú. ” Nữ nhân viên cửa hàng tỏ ra đầy kinh nghiệm nói.

“A, là vậy sao, ” nhưng .. cô nhìn lại Đường Mặc Vũ trong lòng mình ” Nó cũng sẽ thích sao?”

“Ai nói tôi thích màu sắc loè loẹt , tôi thích màu đen, màu đen, con bé ngu ngốc kia.” Anh đột nhiên xoay người làm cho cô nhân viên nhìn thấy mặt mình, thấy chưa, khuôn măt này dù mặc gì cụng chẵng đáng yêu đâu. Anh nhìn trừng trừng nữ nhân viên, loại con gái ăn nói hàm hồ này, thật muốn bóp chết mà.

Nữ nhân viên cửa hàng quả nhiên là sửng sốt, khóe miệng của cô hơi gượng một chút. “Đúng vậy, quần áo chúng tôi ở đây chất lượng rất tốt, giá vừa phải , rất đáng mua ..” Cô ta lắp bắp một chút, không khỏi liếc nhìn Đường Mặc Vũ một cái, nói thật, cô ở trong này Làm việc đã rất nhiều năm , chưa từng gặp qua đứa bé nào xấu như vậy, nhìn cái cô gái kia trưởng thành cũng không tệ, sao có thể sinh ra một đứa bé xấu như thế.

“Tiểu Vũ, chúng ta sẽ lấy cái này được không.” Lạc Tuyết cười cười với Đường Mặc Vũ, lại cầm lấy quần áo ướm ướm trên người bé , mà Đường Mặc Vũ kia, hiện tai khuôn mặt càng lúc càng đen..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.