“ Mạc Hạc Hiên, cậu rơi đồ rồi kìa...” Cao Bác Văn bất ngờ lên tiếng.
“ Hả? Tôi rơi cái gì?.”
“ Cậu rơi mất con nòng nọc của mình!“.
Mạc Hạc Hiên:“...”
...
Về đến nhà, Mạc Hạc Hiên vẫn chưa tin được mình có con đã lớn thế này. Còn là cô bé Đồng Đồng trước mặt mình thế này.
Chát
Anh đưa tay tự đánh mình một cái.
“ Ôi đau...” Lộ Khiết lên tiếng, cô đau giùm anh thật sđấy.
Cô tiến đến bế Đồng Đồng lên:“ Nếu anh chưa kịp thích ứng chuyện đó thì để tôi chăm sóc Đồng Đồng vài ngày cho.”
Miệng cô nhiều khi nói linh lắm, đoán đại cũng không ngờ rằng Đồng Đồng là con gái của Mạc Hạc Hiên.
Trái đất này quá tròn rồi!
“ Ba...ba...đừng bỏ Đồng Đồng...”
Đồng Đồng bật khóc, vùng vẫy khỏi tay Mạc Hạc Hiên,con bé chạy đến chỗ Mạc Hạc Hiên.
“ Đừng bỏ Đồng Đồng...đừng bỏ Đồng Đồng...”
Mạc Hạc Hiên liền ngồi thấp mình xuống, ôm lấy Đồng Đồng:“ Không bỏ, ba không có bỏ con.”
Cao Bác Văn và Lộ Khiết thở dài..
Bình thường Mạc Hạc Hiên hay tính kế mưu mô, bây giờ bất ngờ có con rồi làm ba, người tài giỏi như anh cũng không kịp phản ứng chuyện sất gì.
Thấy cũng tội thôi cũng kệ.
Người ta nói vui thôi đừng vui quá, Mạc Hạc Hiên lại vui chơi quá đà làm gì?
Để rồi rơi mất con nòng nọc của mình đi, rồi còn để con cái mình lưu lạc bên ngoài.
Ha, đúng là đàn ông!
...
Ngày hôm sau.
Mạc gia.
Đồng Đồng đưa tay lên xoa xoa má Mạc Hạc Hiên, anh vẫn còn đang ngủ say.
“ Ba...ba ơi..”
Đồng Đồng gọi anh.
Mạc Hạc Hiên bị con bé đánh thức, anh mở mắt ra.
“ Sao vậy con?.”
Đêm qua đúng là câu chuyện dài đối với anh mà, đứa nhỏ này còn là con ruột của anh.
Nếu không đi xét nghiệm ADN thì anh đã đánh mất con của mình thật rồi.
“ Con...đói.” Đồng Đồng ngây ngô bảo.
Mạc Hạc Hiên bật cười, anh ngồi dậy, kéo theo Đồng Đồng ngồi lên.
Cả hai cha con vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay quần áo khác rồi anh bế Đồng Đồng xuống nhà.
Rầm
Rầm
Mạc lão gia đâu ra lao đến, ông đứng thở.
Trước kia có là vận động viên, nhưng bây giờ đã có tuổi, chỉ mới chạy một chút đã mệt đến ná thở.
“ Ba, sao về đây?.” Mạc Hạc Hiên hỏi.
“ Cháu...vì cháu nội...”
Mạc lão gia đáp, ông đi đến sofa ngồi xuống nghỉ mệt.
Ôi cái thân già này!
“ Cháu...cháu nội của ta đâu?.”
...
Cao gia.
Cao Bác Văn ngồi ăn sáng cùng cô, cả hai ngồi im lặng nghe Mạc Hạc Hiên kể chuyện qua điện thoại.
Chả qua là ai đó bất ngờ làm ba nên mới hưng phấn như vậy, lãi nhãi sáng giờ với hai vợ chồng anh đây.
Cao Bác Văn không thể nghe nỗi nữa, anh đưa tay tắt ngang.
“ Phũ phàng thế?.” Lộ Khiết hỏi.
“ Cậu ta làm anh đau đầu quá.” Cao Bác Văn nói.
“ Haha, người ta lần đầu được làm ba mà.”
“ Này, Bác Văn, em sẽ cố gắng để mang thai, anh mong có con lắm mà.”
Lộ Khiết bảo, Mạc Hạc Hiên đã có Đồng Đồng, anh vẫn chưa được làm ba.
Chắc chắn sẽ để trong lòng rồi.
Cao Bác Văn đặt tay lên tay cô, nói:“ Không sao. Cứ từ từ.”
“ Anh không muốn có kẻ thứ ba tranh giành với anh.” Cao Bác Văn thản nhiên nói.
Lộ Khiết đen mặt lại.
“ Cao Bác Văn, cái gì anh cũng ghen được nhỉ?.”
“ Ghen với một đứa con nít anh cũng chịu sao?.” Cô nhìn anh hỏi.
“ Cả chó anh cũng ghen với nó huống gì trẻ con.”
Cao Bác Văn đầy mặt dày nói.
Lộ Khiết đưa tay lên trán, người đàn ông này bị điên cmnr.
Uổng công cô còn lo lắng việc mình chưa mang thai, chưa sinh con sớm cho anh.
Quả uổng công suy nghĩ và lo lắng rồi!!!!
“ Mà em mặc đồ như vậy là sao?.”
Anh đổi chủ đề, hỏi cô.
Bộ đồ công sở trên người cô là sao đây?
“ Đi làm, không phải cái ghế trưởng phòng dành cho em sao?.” Cô thản nhiên nói.
“ Không phải anh nói là...”
“ Suỵt, em muốn đi làm.”
“ Để em xem trong công ty, có cô nào dám lén phén đến anh không?.”
“ Nếu có...”
Cô cầm cái nĩa lên, nhìn anh:“ Em sẽ lột da cô gái đó...”
...
Cao thị.
Cao Bác Văn đưa cô đi làm. Cô đứng trước toàn thể nhân viên trong phòng nhân sự, mỉm cười nói:“ Chào mọi người, tôi là Lộ Khiết, tôi sẽ là trưởng phòng mới từ hôm nay.”
“ Hy vọng sẽ cùng mọi người làm việc vui vẻ.”
Cô nói, ánh mắt âm thầm quan sát các nhân viên.
Lộ Khiết rất nhạy bén, cô phải loại trừ những người không đáng có mặt ở Cao thị.
Người ta nói rồi mà, không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu!
Muốn Cao thị tiến lên cao hơn, phải quan sát xem trong đây có gián hay không, có bao nhiêu nhân tài và những người có thực lực tốt.
Cô còn phải biết khai thác tài năng của họ chứ!
Đây là Cao thị của chồng cô, cô phải hết sức giúp đỡ chồng mình rồi.
“ Trưởng phòng, cùng nhau làm việc vui vẻ.”
Mọi người đồng thanh nói, cùng nhau vỗ tay chào đón cô.
Được, xem ra bước đầu thuận lợi!