Khuôn mặt Nam Mẫn nở nụ cười nhàn nhạt: “Phẫu thuật rất thành công, chỉ cần anh trai cậu đừng mù quáng bay nhảy, dưỡng thương cho tốt, thì có thể sống vui vẻ đầy sức sống”.
Tư Triết nghe đến đây, cuối cùng tảng đá treo trong lòng cũng được trút xuống, kích động không thôi.
“Tốt quá! Cảm ơn chị!”
Nam Mẫn bị lây nhiễm nụ cười của cậu ta, cũng bật cười, Cố Hoành đi đến, nói nhỏ thì thầm bên tai cô mấy câu, lập tức nụ cười trên khuôn mặt Nam Mẫn biến mất, mặt trầm xuống.
“Giở trò đến cả tôi rồi, tôi thấy anh ta không muốn sống làm ăn nữa rồi!”
Tư Triết thấy sắc mặt Nam Mẫn không đúng, trong lòng căng thẳng, quan tâm hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Trực giác mách bảo cậu ta, có lẽ có liên quan đến anh trai.
Nam Mẫn lại nói không cần cậu ta lo, bảo cậu ta ở lại bệnh viên chăm sóc Tư Đạc cho tốt, rồi đưa Cố Hoành và chị Hoa đến đoàn làm phim.
Nhìn bóng dáng cả đoàn người bọn họ rời đi, trong lòng Tư Triết trống rỗng, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, cậu ta lại không giúp được gì, chỉ có thể để chị vất vả bôn ba.
Trong mắt chị, có lẽ cậu vẫn là trẻ con.
…
Qua lời kể của chị Hoa và điều tra của Cố Hoành, nguyên nhân vụ tai nạn của Tư Đạc cũng được làm rõ.
Đoàn làm phim Tư Đạc tham gia lần này là một bộ phim hành động cổ trang “Thương Hải Minh Nguyệt” của đạo diễn thiên tài Lâm Giác làm chỉ đạo diễn xuất, rất nhiều yếu tố đan xen như võ thuật, hoàng quyền, hồi hộp, hành động, tình yêu.
Bối cảnh là năm Tuyên Đức đầu thời Minh. Minh Tuyên Tông Chu Chiêm Cơ kế vị, Hai thúc thúc Hán Vương Chu Cao Húc và Triệu Vương Chu Cao Toại ỷ vào quân công, không phục cháu trai nắm quyền, muốn mưu quyền đoạt vị.
Hán Vương ra lệnh cho con nuôi Hàn Thương trà trộn vào cấm vệ quân, từng bước trở thành thị vệ thân cận của hoàng đế Chu Chiêm Cơ, chờ đợi cơ hội giết hoàng đế.
Vì để thể hiện cảnh Hàn Vương huấn luyện tử sĩ, đoàn làm phim đặc biệt đi hàng ngàn dặm đến Thanh Sơn chọn cảnh.
Tư Đạc được phân vai chính thứ hai, con nuôi của Hán Vương, cũng là thủ lĩnh của cấm vệ quân, Hàn Thương.
Đây có lẽ là một vai khá quan trọng kể từ khi Tư Đạc bước vào làng giải trí.
Bộ “Thương Hải Nguyệt Minh” cũng là bộ phim đầu tiên của đạo diễn Lâm Giác sau khi ông ấy trở lại, cũng do truyền thông Nam Tinh đầu tư sản xuất.
Cái gọi là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, tất cả nghệ sĩ của truyền thông Nam Tinh phù hợp đều tham gia diễn một vai.
Tư Đạc vừa gia nhập Nam Tinh không lâu, vốn dĩ Nam Mẫn muốn để anh ta diễn vai chính số ba, sư đệ Trần Mộ của nam chính số hai Hàn Thương, cảm thấy khá phù hợp với khí chất thanh lạnh của Tư Đạc, lại là một nhân vật được yêu thích.
Nhưng phía Lâm Giác, qua ba lần diễn thử, tổng hợp cân nhắc điều kiện của Tư Đạc, quyết định cho anh ta vai nam chính số hai Hàn Thương phức tạp hơn, nam diễn viên Triệu Tĩnh vốn diễn vai nam chính số hai, lại đổi thành nam chính số ba.
Vấn đề là ở đây.
Đoàn làm phim thay đổi hay điều chỉnh nhân vật là chuyện rất bình thường, nam chính số một cũng thay đổi mấy lần, cuối cùng quyết định do ảnh đế Kha Minh cũng nổi tiếng như Hạ Thâm diễn vai Minh Tuyên Tông Chu Chiêm Cơ.
Nhưng nhân vật bị thay đổi, diễn viên Triệu Tĩnh vốn muốn diễn vai nam chính số hai lại không đồng ý, trong một cảnh đánh nhau giữa núi, “không cẩn thận” đẩy Tư Đạc một cái, hại anh ta ngã từ sườn núi xuống.
Đóng phim khó tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Triệu Tĩnh lại xuất thân con nhà võ, theo lý thì phải có thể kiểm soát chừng mực, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.
Trên màn hình không nhìn ra có yếu tố con người rõ ràng, lại thêm gần đây diễn viên họ Triệu đó đang nổi tiếng, lại do nhà sản xuất sắp xếp vào, bình thường rất khiêm tốn và thân thiện, mọi người đều nhìn thấy nhưng không ai nói gì.
Những chuyện như âm mưu đấu đá, hãm hại lẫn nhau như này, bọn họ vào nam ra bắc cũng đã thấy nhiều.
Đều đề cao tư tưởng “nhiều thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện”, không dám mạo nhiên lên tiếng.
Tuy Tư Đạc nhập viện, nhưng việc quay phim vẫn phải tiếp tục, hơn nữa nếu vết thương ở chân của Tư Đạc không thể lành được, e rằng vai nam chính số hai còn phải thay người.
Khi đoàn người Nam Mẫn vừa đến đoàn làm phim, đoàn làm phim đang quay một cảnh ban đêm, là cảnh nam chính số ba Trần Mộ do Triệu Tĩnh thủ vai, một cảnh diễn cùng Hàn Vương, cũng là thời khắc nổi bật của nhân vật Trần Mộ này.
Nhân viên đứng trên núi giáng mưa xuống, cả đoàn đang trong cảnh quay căng thẳng, nhà sản xuất Nam Mẫn lặng lẽ xuất hiện ở hiện trường, đứng trong góc, không quấy rầy quay phim.
“Cắt!”
Đạo diễn Lâm Giác ngồi phía sau màn hình, cau chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc, hô vào loa: “Trần Mộ, cậu muốn lấy lại công bằng cho sư huynh, không phải hùng hồn nguyện chết, vẻ mặt không cần bi tráng như vậy!”
“Xin lỗi đạo diễn”.
Triệu Tĩnh cố gắng điều chỉnh cảm xúc khuôn mặt, trong mưa, cầm kiếm liên tiếp lăn lộn dưới bùn đất, lại cắt hai lần, cuối cùng mới đạt.
Diễn viên vừa xuống, lập tức có trợ lý đưa khăn và nước ấm đến, Triệu Tĩnh nhận lấy khăn và nước ấm, không tự lau cũng không tự uống, là đưa cho nam diễn viên trung niên phân vai cho anh ta trước, hai người trò chuyện vui vẻ mấy câu, trông có vẻ vô cùng hợp.