Vợ Của Thượng Tổng Hôm Nay Không Phá

Chương 10: Chương 10: Em còn nhỏ




Về đến nhà, ông bà Thượng biết thì vừa lo lắng cho cô vừa tự hào về cô lắm. Vì ngày mai là ngày hội ba và con gái và dĩ nhiên là hắn phải đi thay cho ông Thượng nên ông bà Thượng cũng dặn dò Thượng nhiều lắm. Nào là chụp ảnh cho Đường Ôn Mạn, tiếp nước, tiếp sức...cho cô. Hắn nghe tới nản mà ngoáy ngoáy lỗ tai lên phòng ngồi.

Cô tay chân không yên mà sau khi tắm xong đi qua phòng hắn. Với phép lịch sự Đường Ôn Mạn vẫn gõ cửa nhưng sau đó không nghe thấy động tĩnh liền mở cửa ra luôn.

Hắn đang vừa ăn bánh kem có lớp chocolate tan chảy vừa xem gì đó trên laptop. Đường Ôn Mạn đi đến huơ tay trước mặt hắn.

Thượng Âu Dật:“ Mạn Mạn! Em qua từ khi nào?”

Hoàn hồn lại hắn nuốt miếng bánh rồi quay sang nhìn cô. Đường Ôn Mạn tự nhiên ngồi xuống cạnh hắn mà ngó vào máy tính hắn.

Đường Ôn Mạn:“ Anh xem phim hả?”

Thượng Âu Dật lại ăn một miếng bánh nữa. Ấn đoạn clip lên.

“ Là clip gì đó trên nhóm bạn của anh!”

“ Nó là gì..oái!”

Chưa nói hết câu cô đã bị hắn bịt mắt lại.

Vừa bịt mắt cô hắn vừa đóng sập cái laptop xuống. Thật ra bạn hắn quay lại pool party ở nhà anh ta cho hắn xem, lọt vào khung hình là cảnh khóa môi nóng bỏng của đôi nào đó trên thành bể bơi.

Đường Ôn Mạn cố kéo tay hắn ra, miệng lầm bầm:“ Anh che cái gì mà che! Em thấy rồi mà!”

Thượng Âu Dật buông cô ra ngả lưng ra sô pha:“ Em còn nhỏ không thể thấy mấy cái như vậy!”

Đường Ôn Mạn quay sang hắn:“ Gì cơ? Em 15 tuổi rồi...là 15 tuổi đấy! Không còn nhỏ nữa!”

Cô giữ cái thìa có bánh kem hắn đang định ăn rồi lấy nhét vào miệng miếng bánh ấy.

Nhăn mặt một cái vì độ ngọt của miếng bánh:“ A ngọt quá! Anh ăn nhiều như vậy mà không ngấy hả?”

Thượng Âu Dật thản nhiên lắc đầu.Hắn có sở thích ăn đồ ngọt, đặc biệt là bánh kem nhưng ít người biết lắm. Hắn từ bé đã thích ăn ngọt nhưng cả ba mẹ hắn cũng chẳng hay biết vì hắn chưa bao giờ thể hiện ra. Chắc tại hồi nhỏ sợ bị nói rằng con trai thích đồ ngọt là không tốt ấy mà.

Đường Ôn Mạn lại tiếp tục câu chuyện của mìn:“ Em nói cho anh biết, cái chuyện gì của người lớn em biết hết đấy.”

Cô còn cười tươi chọt chọt vào môi hắn:

“ Em cũng muốn biết hôn có mùi vị ra sao?”

Thượng Âu Dật nhìn cô bé trước mặt, bộ dạng hí hửng như thế thì chau mày cốc nhẹ vào trán cô.

“ Em đừng có nói vớ vẩn! Cái gì mà chuyện gì của người lớn em biết hết! Ranh con láu cá! Đầu óc em đừng suy nghĩ nữa!”

Hắn kéo cô đứng dậy kéo ra ngoài. Cô ôm cánh tay đang giữ người mình lại mà bắt đầu làm nũng.

“ Thôi mà! Anh đuổi em về phòng hả? Cho em ở đây đi mà! Giường của anh êm như vậy, lớn như vậy, thêm ba người nữa cũng đủ! Vậy nên là..”

Cô nhanh chóng phi vào trong, nhảy lên giường hắn, chùm chăn:“ Cho em ngủ ở đây nha!”

Đầu Thượng Âu Dật sắp nổ tung đến nơi. Cô là muốn bức điên hắn phải không? Hôm nay cô lại làm sao nữa vậy. Hắn cũng là đàn ông đấy!

Thượng Âu Dật kìm nén sự rung cảm, bình tĩnh nhắc bản thân nhớ cô mới chỉ 15 tuổi. Không thể làm tổn thương tới cô.

Thượng Âu Dật ngồi xuống bên cạnh vỗ vỗ cái đầu nhô lên trong chăn khi cô đang ở tư thế nằm giống con ếch. Giọng hắn dịu dàng, lặng lẽ hỏi:“ Em sao vậy? Hôm nay có chuyện gì sao?”

Đường Ôn Mạn cứng đầu:“ Anh phải đồng ý cho em ngủ ở đây đã! “

Thượng Âu Dật nhìn ra cái sô pha lạnh lẽo kia, ngậm đắng nuốt cay đồng ý.

Cô chui ra khỏi chăn ngồi ngay ngắn, thấy cô nghiêm túc vậy hắn cũng nghĩ là chuyện gì nghiêm trọng lắm.

Cô lại thản nhiên cười xòa:“ Thật ra chẳng có chuyện gì to tát. Chỉ là bóng đèn ngủ của em bị cháy rồi. Bật hết đèn thì em không ngủ được mà tắt hết thì tối lắm. “

Thượng Âu Dật vừa thở dài bất lực vừa đi tới sô pha kèm cái chăn phụ trong phòng thay đồ.

“ Nên em mới đòi sang đây ngủ!”

Đường Ôn Mạn vui vẻ gật gật đầu. Hắn biết cô sợ tối nên cũng đành chấp nhận và cũng vì lời đã nói ra không thể rút lại. Cô nhóc này đúng làm hắn đau tim quá. Đúng là cô còn nhỏ lắm, chắc vẫn chưa có ý nghĩ tình cảm nam nữ với hắn được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.