Vợ Của Thượng Tổng Hôm Nay Không Phá

Chương 4: Chương 4: Ở trường đua ngựa (Gây họa)




Tập đoàn Thượng Ảnh là tập đoàn đa quốc gia với nhiều lĩnh vực như: kinh doanh, bất động sản, giải trí, sản xuất hàng tiêu dùng, công nghệ thông tin,...Hiện nay đã thành lập được gần 30 năm do ông của Thượng Âu Dật là Thượng Tấn Vương gây dựng lên từ con số 0. Hiện đứng đầu đang là ba của hắn Thượng Tự Phong. Thượng Âu Dật lên được vị trí tổng giám đóc của Thượng Ảnh cũng bằng thực lực và bản lĩnh khi hắn mới tròn 20 tuổi.

Tại Thượng Thị- một trong những chi nhánh của tập đoàn Thượng Ảnh, đang diễn ra cuộc họp hội đồng quản trị để đưa ra quyết định xây dựng thêm chi nhánh Trung tâm thương mại nữa ở đâu.

Thượng Âu Dật suốt cả buổi chỉ yên lặng lắng nghe ý kiến sau đó chốt lại ý kiến tốt nhất. Tin nhắn từ điện thoại tới, Cận Nhiêu-thư ký của hắn báo cho hắn.

Cận Nhiêu:“ Là tin nhắn của ai tên là Ông Trời Con ạ.”

Thượng Âu Dật khóe miệng hơi gợn lên,nhận lấy điện thoại.

Mở tin nhắn lên là hình ảnh Ôn Mạn và ông Thượng Tự Phong selfie sáng. Bên dưới cô có viết” Đi cưỡi ngựa không hehe”

Hắn cười rồi thả like. Những người đang có mặt trong phòng họp cũng trố mắt nhìn hắn như là nhìn sinh vật lạ. Hắn cười..mà còn là với gượng mặt hiền hòa tới vậy.

.....

Tại trường đua ngựa, Đường Ôn Mạn và ông Thượng sau khi bước xuống từ con Limousine đen bóng cô liền chạy quanh tìm con ngựa yêu thích của mình.

Sau khi người phụ trách dẫn con ngựa yêu thích của cô ra cô liền thích thú và chạy đến vuốt ve nó. Con ngựa của cô được cô đặt tên là Adelina với bộ lông trắng, dáng đi sang trọng.

Ông Thượng để cô tự nhiên điều khiển con ngựa đi quanh sân cỏ, còn mình cũng tới chỗ con ngựa của riêng ông.

Một lúc sau Đường Ôn Mạn xuống ngựa để đi vào nhà vệ sinh. Sau khi cô vào trong thì bên ngòai có một cô gái trạc tuổi cô cũng đi cùng một người đàn ông nhìn thấy con ngựa trắng của cô liền đi tới. Cô gái có mái tóc nâu xoăn tít được buộc thấp hai bên. Nhìn phong cách đúng là kiểu tiểu thư con nhà có tiền. Thấy Adelina gương mặt cau có của cô gái dãn ra vui vẻ chạy tới.

Liên Thiên Kiều:“ Ba! Còn ngựa trắng bày con lấy cưỡi được chứ.”

Liên Nghị:“ Được chứ. Con gái muốn gì cũng được. Miễn là con ngoan một chút cho ba cưỡi ngựa.”

Liên Nghị hỗ trợ con lên ngựa xong tới nơi khác trong trường đua. Liên Thiên Kiều vì không biết điều khiển nên cứ đá đá vào con ngựa.

“ Sao mày không đi vậy ngựa.”

Lúc này Đường Ôn Mạn từ trong nhà vệ sinh đi ra thấy Liên Thiên Kiều ngồi trên ngựa của mình đã không vui rồi. Đằng này cô ta còn đá vào Adelina của cô. Đường Ôn Mạn hùng hồn bước đến.

Đường Ôn Mạn:“ Cậu là ai vậy? Xuống cho tôi.”

Thấy Đường Ôn Mạn chống nạnh trước mặt Liên Thiên Kiều nhìn từ trên xuống dưới cô thầm nghĩ con nhỏ nào đây dám ra lệnh cho cô ta.

Liên Thiên Kiều:“ Cậu là ai mà dám ra lệnh cho tôi. Tôi cứ ngồi đó. Con ngựa này là tôi ngồi trước.”

Thấy cô ta không nghe mà còn lớn giọng cãi lại mình Đường Ôn Mạn nhịn xuống, chỉ vào con ngựa.

“ Con ngựa này tên là Adelina. Nó là ngựa của tôi. Xuống ngay cho tôi.”

Liên Thiên Kiều cứng đầu không chịu xuống thế là Đường Ôn Mạn tiến lên muốn lôi cô ta xuống.

Liên Thiên Kiều lì lợm bám lấy con ngựa nhưng Đường Ôn Mạn mạnh hơn nên kéo cô ta sắp ngã xuống dưới tới nơi. Liên Thiên Kiều bực bội buông tay đứng xuống đất. Cô ta nghiến răng lao tới nắm tóc Đường Ôn Mạn.

Liên Thiên Kiều:“ Con nhóc thối nhà cậu dám kéo tôi.”

Đường Ôn Mạn cũng không vừa gì cũng nắm tóc cô ta giật lấy giật để.

Đường Ôn Mạn:“ Aaa đau quá. Con nhóc này, cậu buông ra!!”

Trong sân A rộng lớn này còn có vài người nữa tới trước họ nhưng thưa thớt. Thấy đánh nhau đều xuống ngựa đi tới can ngăn.

Ông Thượng đang ở sân B nghe tin báo từ quản lí trường đua cũng hối hả chạy qua. Ông Liên cũng ở sân B nghe tin báo chạy qua.

Hai cô nhóc đầu tóc bù xù ngồi trong phòng tiếp khách của sân A. Mỗi người ngồi một đầu sô pha. Hai đôi mắt vẫn lườm nguýt nhau nãy giờ.

Ông Thượng và ông Liên đến cửa thì nhìn nhau một cái xong cùng đi vào.

“ Mạn Mạn! “

“ Tiểu Kiều!”

Quản lí trường đua đang nghe điện thoại ở cửa sổ cũng dừng lại đi đến cho bàn uống nước. Đường Ôn Mạn thấy ba Thượng thì mới dừng lại việc lườm nguýt Liên Thiên Kiều. Liên Thiên Kiều ngược lại bắt đầu kể lể với ông Liên.

Liên Thiên Kiều:“ Là con nhóc đó kéo con xuống ngựa. Xuýt nữa là ngã chết con rồi.”

Đường Ôn Mạn cũng chẳng kém:“ Nó đánh con trước đó ba! Đây nè ba.”

Liên Thiên Kiều chỉ chỉ vào đầu:“ Nó giật muốn trụi cái đầu con.”

Hai người ba thì xót xa hết xoa đầu lại bóp tay cho con gái. Quản lí đi đến cắt ngang.

“ Tôi không cần biết ai đúng ai sai. Hai chủ tịch giải quyết việc náo loạn sân A cho tôi nhé. Vài người vào can bị hai cô nhóc cào cấu, gây thương tích rồi ạ.”

Hai người ba ngậm ngùi mà đi giải quyết rắc rối hai con gây ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.