Vợ Của Thượng Tổng Hôm Nay Không Phá

Chương 44: Chương 44: Thử tiếp nhận anh




Ngày khai trương quán Đường Ôn Mạn, trộm vía do tiệm bắt mắt, phù hợp với thời đại nên khách đến đông.

Cô cùng các bạn tiếp khách đến mệt lả, tối muộn mới vãn đi. Số bánh kem trong tiệm chỉ thừa có vài chiếc làm Đường Ôn Mạn hạnh phúc vô cùng.

Mã An An chọc chọc vào trán cô:“ Bà chủ Đường đề nghị dừng ngay việc ôm đống hóa đơn mà cười toe toét đi! Nhân viên của cô đói lắm rồi!”

Liên Thiên Kiều đeo tạp dề màu hồng dâu tây do Đường Ôn Mạn thiết kế đứng tạo dáng trước quầy bánh cupcakes. Lôi Ánh gật gù như đúng rồi, chỉnh dáng cho Liên Thiên Kiều liên tục.

“ Liên Thiên Kiều, Lôi Ánh! Đồ ăn ship đến rồi, lại đây ăn đi! Chụp choẹt hoài, điệu quá đó má!” Đường Ôn Mạn nhướn nhướn mày cười hì hì vẫy tay với hai người kia.

Liên Thiên Kiều đấm đấm vào cái lưng đau:

“ Ai da! Tớ sắp thoát vị đĩa đệm rồi đây! Chẳng phải Lôi Ánh bắt tớ làm mẫu sao. Mà còn…chẳng phải đang quảng bá miễn phí cho cấu sao?”

Đường Ôn Mạn bĩu môi, chớp chớp mắt liên tục:“ Vậy mời nhiếp ảnh gia thực tập Lôi và người mẫu thực tập Liên qua ăn tối nhé!”



Họ ngồi vào bàn cùng ăn uống trò chuyện. Liên Thiên Kiều đang ăn chợt nhớ ra gì đó.

“ À Mạn Mạn! Mình sẽ vào Thượng Thị thực tập, mai bắt đầu đi làm thử.”

Đường Ôn Mạn nhìn sang cô bạn, dừng việc nhai lại mà nuốt chửng miếng gà.

“ Ờ, tốt mà, thực tập thực tập!”

Ba đứa bạn cùng nhìn chằm chằm Đường Ôn Mạn, làm cô chột dạ.

“ Gì vậy mấy bà? “ Cô đập bàn nhẹ.

Liên Thiên Kiều:“ Cậu muốn mình giúp cậu xử lý tên Thượng Âu Dật kia không?”

Đường Ôn Mạn cười khẩy:“ Anh ấy là Giám đốc, cậu là thực tập sinh, làm được cái gì?”

Liên Thiên Kiều phủi phủi tay, cầm ống hút uống một ngụm.

“ Mình có thể trì hoãn việc trong công ty, rồi đại náo công ty hắn!”

Lôi Ánh tập trung ăn thỉnh thoảng chen vào vài câu:“ Tĩnh tâm đi! Gây họa nay mai gặp ráng chịu!”

Mã An An bận hóng hớt hai cô bạn kia, nghe xong thì ấn đầu Lôi Ánh:“ Ăn gà của cậu đi!”

Đường Ôn Mạn:“ Cậu bị đuổi thì đừng có bảo mình đi năn nỉ ai kia!”

Liên Thiên Kiều nhướn mày:“ Mục đích là gây họa cho công ty đó chút chút rồi nghỉ mà. Cậu chẳng phải muốn gây chút chuyện cho bản thân khỏi ấm ức à?”

Đường Ôn Mạn lại tiếp tục ăn, lẩm nhẩm:

“ Mình không muốn làm vậy nữa rồi!”

Nói lí nhí như vậy mà Liên Thiên Kiều vẫn nghe thấy, kéo cánh tay cô, nói lớn:“ Con nhỏ này! Cậu lại bị hắn làm cho mê muội rồi à!”

“Đ…đâu có! Mình tự lo chuyện của mình, miễn là bản thân mình không cảm thấy ấm ức nữa là được chứ gì!”

Liên Thiên Kiều hừ một tiếng. Cô hếch mặt ra ngoài cửa.

“ Có khách kìa!”

“ Đóng cửa rồi còn gì!”

“ Khách đặc biệt của cậu đấy!”

Đường Ôn Mạn quay mặt ra hướng cửa kính trong suốt, thấy Uông Gia Đinh đứng đó, cười hiền hòa vẫy tay với mình thì vội lau tay, cốc đầu Liên Thiên Kiều rồi đi ra ngoài.

Mã An An ghen tị:“ Xung quanh Mạn Mạn nhà ta toàn cực phẩm. Liên Thiên Kiều cũng nhiều fan vô cùng. Chả bù cho mình với Lôi Ánh không ai ngó.”

Lôi Ánh chùi miệng:“ Đừng vơ mình vào! Có bạn nam hôm trước mới tỏ tình với mình đó!”

Mã An An há hốc:“ Úi! Chuyện lớn vậy cậu không nói gì với bọn mình?”

“ Từ chối rồi!”

Liên Thiên Kiều:“ Gia cảnh thế nào? Sao cậu từ chối thế!”

“ Gia đình khá giả, đẹp trai cao ráo.”

Nghĩ một lúc cô nàng nói tiếp:“ Tại anh ta không đủ tiêu chuẩn! “

Mã An An:“ Tiêu chuẩn?”

Liên Thiên Kiều cười ha hả, như đã hiểu ra:

“ Haha An An à, anh ta không nấu ăn ngon đúng không!”

Cô nàng Lôi Ánh này gia đình tài phiệt, chẳng cần cưới người đàn ông giàu. Chỉ cần đẹp trai và nấu ăn ngon cho cô là được!



Đường Ôn Mạn đứng bên ngoài với Uông Gia Đinh. Cô vừa đi ra đã bị Uông Gia Đinh ôm một cái. Không lường trước được nên Đường Ôn Mạn ngơ ngác đẩy nhẹ anh.

“ Mình nhớ cậu lắm đấy!”

“ À ừm, nóng quá! Cậu vào quán ngôi cho mát!”

Thấy cô khẽ đẩy mình Uông Gia Đinh cũng buông ra. Anh chẳng để ý, lấy ra bó hoa từ túi giấy đặt dưới chân ra.

“ Bạn gái, em xinh thật đấy! Chúc mình khai trương!”

Hả? Bạn gái á? Đường Ôn Mạn bây giờ mới ngợ ra lần trước rối loạn nên gọi tỏ tình với Uông Gia Đinh. Cô trầm mặc rồi cười khẽ. Dù sao cũng muốn thử xem Uông Gia Đinh có hợp với mình không. Bao nhiêu năm qua anh ở bên cô, yêu thương, quan tâm rất chân thành. Cô nên cho anh một cơ hội.

“ Sao cậu…à anh về đây thế?”

“ Anh về đây ứng tuyển làm thợ làm bánh ở tiệm này!” Uông Gia Đinh chỉ tay vào tiệm bánh phía sau lưng cô.

“ Không biết cô chủ Đường có đồng ý hay không?”

Đường Ôn Mạn đáp:“ Được được! Hân hạnh chào đón thợ làm bánh Uông!”

Đường Ôn Mạn nói sẽ về cùng các bạn nên Uông Gia Đinh rời đi.

Sau khi cô bước vào tiệm bánh rồi ánh mắt lạnh lẽo trong chiếc Rolls-Royce Phamtom đen gần đó mới dịu hơn.

Hắn đến để đón cô, đúng lúc trông thấy tất cả. Ánh mắt hắn nhìn hai người lạnh lẽo, như giao găm có thể đâm chết người.

Chiếc xe từ từ lăn bánh rồi lao vun vút trong đêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.