'' Hắc tổng. Việc điều tra về 6 năm trước của cô Hạ có chút vấn đề. Mọi thứ đều rất mơ hồ. '' Quất Trương nhìn tập tài liệu trong tay với vẻ mắt khó hiểu
Thấy Hắc Hoàng Thiên im lặng, Quất Trương nói tiếp: “ Có người nói khoảng 6 năm trước cô Hạ Ninh Dung đột nhiên xuất hiện tại bang California của Mỹ do một người đàn ông gốc Trung Quốc tên là Bách Kha giới thiệu. “
* Bách Kha?
“Về số vé máy bay mà hôm cô Hạ Ninh Dung bay sang Mỹ tôi hoàn toàn không thể tìm thấy.” Quất Trương lắc đầu
“Không thể tìm thấy?” Hắc Hoàng Thiên chau mày
Quất Trương gật đầu: “Hơn nữa, ngay cả địa chỉ nhà ở, số điện thoại cũng đều là những thông tin ảo. Còn về những nơi mà cô Hạ đã làm việc, khi chúng tôi đến thì họ bảo đột nhiên hồ sơ lưu trữ thông tin về cô Hạ đã không cánh mà bay.”
*Đáng chết!
Hắc Hoàng Thiên siết chặt tay.
Quất Trương thấy mặt Hắc Hoàng Thiên đen lại thì rụt rè: “Còn... còn một chuyện nữa.”
“Nói” Hắc Hoàng Thiên lãnh lẽo ra lệnh
“Từ khi sang Mỹ, cô Hạ Ninh Dung vẫn luôn đeo lens. Là loại lens mà hôm ở thành phố Giang Nam anh có thấy đó.” Quất Trương
“Vẫn luôn sao?” Hắc Hoàng Thiên liếc mắt về phía Quất Trương, anh ta khẽ gật đầu
''Ngay cả khi đi ngủ?''
''Chuyện này... '' Quất Trương không trả lời được
“Loại len đó trên thị trường còn bán không?” Hắc Hoàng Thiên lạnh lùng hỏi
“Không, nó đã ngừng sản xuất từ 6 năm trước rồi.” Quất Trương lắc đầu
“Là Khi Gia làm sao?” Hắc Hoàng Thiên hỏi
Quất Trương gật đầu: “Khi Gia đã thu gom toàn bộ số lens và tiêu hủy rồi ạ. Hiện tại nếu có thì cũng chỉ là hàng nhái mà thôi.”
Ánh mắt Hắc Hoàng Thiên chợt trở nên sâu xa: “Mang về đây. “
_________
Ngày hôm sau, Hạ Ninh Dung đi đến studio.Vừa bước vào phòng chờ, Hạ Ninh Dung đã thấy cảnh một cô diễn viên với vẻ mặt kiêu căng đang ngồi trước bàn trang điểm, xung quanh cô ta bao nhiêu là kẻ hầu người hạ chạy tới chạy lui để phục vụ cô ta. Hạ Ninh Dung khẽ nhíu mày...
Thấy Hạ Ninh Dung đi đến chỗ mình cô diễn viên đó làm ngơ, quay mặt sang chỗ khác. Thấy vậy Hạ Ninh Dung mỉm cười đi đến đứng trước mặt cô ta.
''Xin chào, tôi là Hạ Ninh Dung. '' Hạ Ninh Dung đưa tay ra
Vừa nghe thấy cái tên 'Hạ Ninh Dung' cô diễn viên đó như chết lặng đi, mãi sau mới kinh hãi quay sang nhìn Hạ Ninh Dung nói với giọng run rẩy: “ Cô... sao cô lại ở đây? “
Hạ Ninh Dung trông thấy biểu cảm của cô ta thì có chút ngẩn người, cô thu tay lại: “Tôi là thư ký hạng A của Lăng tổng, hôm nay tôi thay anh ấy đến để khảo sát công việc.”
Cô diễn viên đó im lặng, biểu cảm trên khuôn mặt có chút bình ổn hơn.
“Cô đây là đại minh tinh Tuyết Sương?” Hạ Ninh Dung nói với giọng điệu nhỏ nhẹ
“Đúng vậy.” Sau một hồi bình tĩnh lại cô diễn viên đó khoanh tay trước ngực đáp, giọng điệu lại kiêu ngạo như lúc trước
Thấy vậy, Hạ Ninh Dung nhếch mép.
“Dự án này trông cậy cả vào cô Tuyết. “ Hạ Ninh Dung khẽ cúi đầu tỏ vẻ kính cẩn
Tuyết Sương quay mặt đi chỗ khác: “Vậy thì phải xem biểu hiện của mấy người rồi.”
Hạ Ninh Dung nở nụ cười tiêu chuẩn với Tuyết Sương. Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán về hai người...
“Là thư ký cao cấp của Lăng tổng sao? Thật bất ngờ đó nha!”
“Tôi nhớ lần trước cô ấy còn là bạn tiệc của Lăng tổng đó.”
“Vậy sao?”
“Có khi nào kiêm luôn chức bà chủ tập đoàn Lăng Thị không?”
“Một nhân vật như vậy mà Tuyết Sương cũng không để vào mắt sao?”
“Thật không hổ là bà chủ tương lai của nhà họ Hắc “
*Bà chủ tương lai của Hắc Gia sao?
Khóe môi Hạ Ninh Dung khẽ cong lên.
Tuyết Sương nghe mọi người nói vậy trong lòng sướng rơn nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra lạnh lùng khiến cho khuôn mặt của cô ta lúc này trông méo mó khó coi vô cùng. Hạ Ninh Dung thấy vậy cũng phải phì cười trong bụng...
*Xem ra làm bà chủ Hắc Gia cũng không sướng nhỉ. Vui cũng không được cười thoải mái.
Sau khi Tuyết Sương thay xong trang phục để chụp hình thì cô ta muốn uống cà phê. Nhân viên của đoàn vì lo lắng cà phê sẽ không may rơi vào bộ váy màu trắng Tuyết Sương đang mặc nên tỏ ý không muốn cô ta uống cà phê.
Tuyết Sương liền quát lên với cô nhân viên đó khiến cô ấy có chút hoảng sợ liền nhìn về phía Hạ Ninh Dung cầu cứu. Hạ Ninh Dung gật đầu đồng ý.
Cô nhân viên trong đoàn đang định đi pha cà phê thì bị Tuyết Sương ngăn lại: “Tôi nghe nói cô Hạ đây là thư ký cao cấp của Lăng tổng?”
*Cuối cùng cũng tới rồi sao? Tôi chờ cô từ nãy tới giờ đó. Mau tung chiêu đi đại minh tinh Tuyết Sương!!!
Hạ Ninh Dung vẫn nở nụ cười trên môi.
“Không biết cô Hạ có thể pha giúp tôi một ly cà phê không nhỉ?” Tuyết Sương nói với giọng đắc ý
“Đó là vinh hạnh của tôi. Không biết cô Tuyết muốn tôi pha loại cà phê nào?” Hạ Ninh Dung khách sáo hỏi
“Ba phần ngọt, bảy phần đắng, nhiệt độ phải chuẩn xác 85,4°C.” Tuyết Sương nói, giọng điệu lộ rõ ý thách thức
Mọi người xung quanh xì xào bàn tán: “Đây rõ ràng là đang làm khó người ta mà”
“Sao có thể chuẩn xác đến độ phẩy như vậy được chứ?”
“Rõ ràng là không thể được mà.”
“Có khi nào là cô ta tùy tiện nói ra một con số không? Bao nhiêu độ có khi cô ta còn chẳng biết ấy chứ”
“Suỵt... Mày muốn đắc tội với Hắc Hoàng Thiên hay sao mà nói vậy?”
Hạ Ninh Dung vẫn mỉm cười đồng ý với Tuyết Sương.
Một lúc sau, Ninh Dung mang ra một ly cà phê, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về ly cà phê đang bốc hơi trên tay Hạ Ninh Dung. Có người đã cầm sẵn nhiệt kế để chuẩn bị đo nhiệt độ ly cà phê.
Lúc Hạ Ninh Dung đi ngang qua trợ lý của Tuyết Sương, cô ta khẽ trao đổi ánh mắt với Tuyết Sương...
Lập tức ly cà phê trên tay Hạ Ninh Dung lao về phía Tuyết Sương làm cà phê đổ lên một ống tay áo của cô ta. Mọi người xung quanh hoảng hốt nhìn bộ váy trắng tinh bị vấy bẩn mà lo lắng thay cho Hạ Ninh Dung.
Ngay khi ly cà phê tuột khỏi tay Hạ Ninh Dung đổ vào người Tuyết Sương, cô ta nhảy dựng lên hốt hoảng lấy khăn giấy lau tay, miệng không ngừng kêu nóng...