Rời khỏi phòng học. Mục Niệm Từ vẫn không có chút nào buông Lục Đạo ra. Còn Thúy Kiều thì phẳng phất như không thấy vậy. Một cảnh này, ở trên đường khiến vô số nam sinh cùng nữ sinh trợn tròn con mắt, suýt thì rớt cả tròng mắt ra ngoài
Tin tưởng, rất nhanh tin tức: Top 1 Nam Thần Bảng: Phong Thần có quan hệ thân mật cùng hai đóa hoa trong Thất Tiên Nữ sẽ loan khắp toàn trường ah
“ Chồng nè!! anh nên cẩn thận chút ah. Ngô gia ở trong thành phố có địa vị không nhỏ. Em sợ bọn họ sẽ tìm anh trả thù ah” Mục Niệm Từ thiện ý nhắc nhở Lục Đạo
“ Ngô gia!? Bọn họ là ai vậy?” Lục Đạo gãi đầu, ngờ vực.
Hắn mới đến thành phố Hà Bắc, cũng không biết thế lực của nơi đây. Mà hắn đánh Ngô đại thiếu, cũng chưa hỏi tên đối phương.
Mục Niệm Từ:…
Thúy Kiều:..
Lục Đạo nói vậy để hai nàng nhớ ra, Lục Đạo vẫn không biết tên của Ngô đại thiếu. Trong lòng không khỏi dở khóc dở cười. Không biết đối phương là ai dám chỉnh hắn như vậy, cả học viện cũng chỉ có Lục Đạo là dám làm
“ Người mà chồng vừa đánh ấy, hắn tên là Ngô Cẩu, con trai độc nhất của Ngô gia. Ngô gia ở trong thành phố Hà Bắc, dù không so được với tứ đại gia tộc, nhưng cũng rất có địa vị ”
Nghe Thúy Kiều nói, Lục Đạo liền nhíu mày trầm tư.
“ Đừng quá lo lắng!!. Nếu bọn họ trả thù, chị sẽ trợ giúp em” Mục Niệm Từ vỗ vai Lục Đạo, trấn an. Trong lòng âm thầm quyết định, nếu thật Ngô gia trả thù, nàng thật buông xuống mặt mũi, cầu cha mình ra mặt
“ Ẹc!! em đâu có lo lắng đâu!?” Lục Đạo ngờ vực nhìn Mục Niệm Từ, khó hiểu
“ Vậy em trầm tư làm gì?”
“ Em đang nghĩ cha mẹ thằng này thật đúng là kì hoa ah. Lại đặt tên con là Ngô Cẩu” Lục Đạo than thở.
“ Tên hắn làm sao? Ngô Cẩu… Cẩu … phụt… ha…ha” Mục Niệm Từ thì thào. Sau đó trực tiếp ôm bụng cười lớn. Hiển nhiên, nàng cũng nghĩ ra được “ huyền cơ” trong cái tên của Ngô Cẩu
“ Ha…ha!! Lại đặt tên con mình là chó!! Em bắt đầu có phần vì Ngô Cẩu mà cảm thấy bi ai ah” Thúy Kiều che miệng cười duyên.
“ Chúng ta đi ăn thôi! Chị Từ yên tâm, dù cho là đại gia tộc lớn nhất của thành phố Hà Bắc cũng không dám làm gì em đâu. Nếu thật trả thù, ha…ha, người ăn quả đắng là bọn họ ah” Lục Đạo cười đến cuồng vọng, thế nhưng trong cuồng vọng lại hiện rõ sự tự tin
Mặc dù thân phận thái tử đế quốc không được bộc lộ ra ngoài, thế nhưng ai bảo hắn còn là thành viên Việt Quốc đây. Thành viên Việt Quốc, dù là thành chủ cũng phải dùng thượng lễ kính đón. Lục Đạo không nghĩ, chỉ là đại gia tộc lại dám cùng Việt Quốc xung đột
Thúy Kiều không biết thân phận của Lục Đạo, thế nhưng nàng biết chồng mình không phải người thường. Một người thường mà giá trị bản thân gần 5000 tỷ đồng sao? đánh chết nàng không tin
Về phía Mục Niệm Từ, cảm nhận sự tự tin tới mức ngông cuồng trong tiếng cười của Lục Đạo. Mục Niệm Từ liền lựa chọn tin tưởng. Có lẽ… hắn cũng không phải người thường ah
*************
Trong ánh mắt giết người của tất cả nam sinh, Lục Đạo mang theo hai nữ đi tới chỗ ba người Nguyễn Huy, lớn tiếng nói
“ Đến đây, Nguyễn Huy, Phạm Hiếu, Thất Đức. Đây là chị dâu bọn mày, Vương Thúy Kiều. Còn đây…”
“ Chị là Mục Niệm Từ, cũng là bạn gái của Lục Đạo. Các em có thể gọi chi là chị Từ, bất quá chị càng yêu thích được gọi là chị dâu ah” Lục Đạo chưa hết lời, Mục Niệm Từ đã dành trước giới thiệu. Chỉ là lời giới thiệu của nàng trực tiếp để Lục Đạo trợn mắt. Mục Niệm Từ là bạn gái mình? Từ lúc nào vậy?
Về phần Thúy Kiều, nàng phẳng phất không thấy được bạn thân mình “ đào góc tường” vậy. Mang theo một vẻ ưu nhã, hướng về phía ba người cười “ Xin chào!! Chị là Vương Thúy Kiều, rất vui gặp mặt mọi người”
Về tuổi, Thúy Kiều hơn ba người một tuổi. Về danh, nàng là học viên năm hai trong khi ba người chỉ là năm nhất. Về phận, Thúy Kiều là bạn gái của đại ca bọn họ. Thế nên, dùng chị xưng hô là hợp tình hợp lý
Hai người lên tiếng để ba người Nguyễn Huy từ trong ngơ ngác tỉnh lại. Sau đó, cả ba người đồng loạt dơ lên ngón tay cái về phía Lục Đạo
“ Quả không hổ danh là đại ca!! Chưa vào trong học viện mà đã đem hai trong số Thất Tiên Nữ cua tới tay. Bội phục… bội phục ah” Nguyễn Huy than thở một câu.
“ Tiểu đệ Phạm Hiếu xin chào hai vị chị dâu” Phạm Hiếu gương mặt lãnh khốc, bất quá trên mặt lại treo một nụ cười nịnh hót nói
“ Ha…ha!! tiểu đệ Thất Đức xin chào hai vị chị dâu. Hai vị chị dâu cùng đại ca có duyên vợ chồng. Tương lai, chắc chắn cùng đại ca sống rất hạnh phúc ah” Thất Đức xoa chiếc đầu bóng loáng của mình, chất phác nói
“ Ha…ha!!Thất Đức!? thật là một cái tên đặc biệt ah. Lại nói, em là người xuất gia, vậy mà miệng lưỡi ngọt xớt vậy” Mục Niệm Từ mặt đẹp đỏ ửng. Nàng dù lớn mật nói mình là bạn gái Lục Đạo, nhưng trên thực tế thì không phải vậy ah.
Nay Thất Đức nói hai người sau này sống rất hạnh phúc, để Mục Niệm Từ một phần xoắn xuýt, ba phần xấu hổ, sáu phần thẹn thùng
Khác với Mục Niệm Từ, Thúy Kiều cũng không có thẹn thùng, trái lại một vẻ cao hứng. Mặc dù “ biết” Thất Đức đang nịnh, thế nhưng vẫn để Thúy Kiều vui vẻ. Dẫu sao, không có cô gái nào lại không muốn cùng người mình yêu sống hạnh phúc cả
Chỉ có Lục Đạo nghe xong là hơi giật mình. Ánh mắt lóe lên một đạo tinh quang nhìn Mục Niệm Từ. Cô nàng này, lại cùng mình có duyên vợ chồng à?
Nhìn hai người biểu lộ, Thất Đức liền biết bọn họ không tin mình. Bất quá, hắn chỉ cười nhạt chứ không nói gì. Tương lai sau này, các nàng sẽ hiểu những gì hắn nói hôm nay đều là thật
***** Rời trường phân cách tuyến *********
“ Thúy Kiều!! cho mình mượn bạn trai cậu một khoảng thời gian được không?” Bên ngoài cổng trường, Mục Niệm Từ cười nhìn Thúy Kiều nói. Chỉ là trong mắt thỉnh thoáng lóe lên một tia lo âu, cũng biết nàng thật không phải vui vẻ như bề ngoài
Mục Niệm Từ tâm trạng đi xuống, ở đây mọi người đều có thể nhìn ra. Trong lòng không khỏi một phen nghi hoặc. Chỉ vừa chạy ra ngoài tiếp điện thoại thôi, sao cô nàng này lại có vẻ tràn đầy tâm sự vậy
Thấy Thúy Kiều nghi ngờ nhìn mình, Mục Niệm Từ chậm rãi nói
“ Tên đó trở về rồi”
Thúy Kiều nghe xong liền biến sắc. Nàng là bạn thân của Mục Niệm Từ, đối với một số chuyện của nàng, Thúy Kiều khá là hiểu rõ
Trong khi bốn người chăm chú nhìn siêu xe. Thì gương mặt của Thúy Kiều và Mục Niệm Từ đều trở nên rất khó coi. Đặc biệt là khi thấy từ trong xe bước ra một người, vẻ mặt của hai nàng so với ăn ruồi còn khó chịu hơn
Hai người nói chuyện để Lục Đạo gãi đầu khó hiểu. Thật không biết hai cô nàng này làm sao nữa
“ Chồng!! Niệm Từ có việc muốn nhờ anh giúp ah. Anh không được từ chối đâu đó”
Thúy Kiều làm nũng, một bộ Lục Đạo đồng ý nàng mới buông tha
Lục Đạo không chỉ tài hoa, mà còn nhiều tiền, nếu có hắn giúp đỡ, tin tưởng Mục Niệm Từ sẽ hoàn toàn thoát khỏi tên đó dây dưa
“ Bà xã đã hạ lệnh. Anh không nghe sao được ah” Lục Đạo sủng nịnh xoa đầu nàng, cười nói. Dù khó hiểu, thế nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
“ Hì … hì, biết chồng tốt với em nhất” Thúy Kiều hai mắt híp thành nguyệt nha, trong lòng điềm mật, ngọt ngào. Lục Đạo quý trọng mình, để Thúy Kiều hạnh phúc cực kì
Nghĩ thế, Thúy Kiều chủ động dâng lên môi thơm, ở trên mặt hắn hôn một cái
Một cảnh này, trực tiếp để rất nhiều nam sinh ngoài cổng trường dậm chân đấm ngực, khóc đến thương tâm. Một đóa hoa trong trường, vậy mà đã thành danh hoa có chủ. Bọn họ không đau đớn sao được
“ Chồng ơi!! em khá hiểu thành phố Hà Bắc. Để em tìm nhà hàng cho bữa tiệc của chúng ta ah” Thúy Kiều buông ra Lục Đạo, cười nói.
Nàng đây là cố tình để hai người có cơ hội ở chung, dù sao chuyện này cũng khá tế nhị, không nên để nhiều người biết
“ Bọn đệ đi bảo vệ chị dâu. Đại ca yên tâm, có bọn đệ bên cạnh, chị dâu rất an toàn” Nguyễn Huy vỗ ngực. Hắn cũng nhìn ra mục đích của Thúy Kiều. Vì vậy liền xung phong nhận chân bảo tiêu
Cứ vậy, Thúy Kiều mang theo ba tên đàn em của Lục Đạo, để lại Mục Niệm Từ cùng Lục Dạo đứng chung một chỗ
“ Chị Từ!! có chuyện gì vậy?”
“ Có một người mà chị không muốn gặp mặt… được rồi… chị nói thẳng đi. Hắn tên là Vũ Văn Hải, đại công tử của Vũ gia, một trong tứ đại gia tộc của thành phố Hà Bắc, đồng thời là bạn thanh mai chúc mã với chị. Theo đuổi chị đã nhiều năm” Mục Niệm Từ nói tới đây, Lục Đạo không khỏi sững sờ. Hắn không phải bất ngờ vì thân phận của Vũ Văn Hải, mà bởi quan hệ giữa hắn với Mục Niệm Từ
Mục Niệm Từ tựa như biết Lục Đạo nghĩ gì, nàng bĩu môi, một bộ bất mãn nói rằng
“ Ai bảo thanh mai trúc mã lớn lên sẽ thành một cặp đấy. Ít nhất là chị không có chút cảm tình nào với hắn. Từ bé đến giờ cũng chỉ coi hắn như một người bạn mà thôi. Lục Đạo!! giúp chị một chuyện được không?” Nói tới đây, Mục Niệm Từ ánh mắt cầu xin nhìn Lục Đạo.