Vô Cực Liên Minh

Chương 57: Chương 57: Vũ gia Vũ Văn Hải




“ Vợ em đã hạ lệnh để em giúp đỡ chị rồi. Chị cứ nói đi, em sẽ tận lực giúp đỡ ah” Lục Đạo nhún vai, đùa giỡn

“ Chị muốn em giả dạng bạn trai của chị, để Vũ Văn hải biết chị đã là danh hoa có chủ, cho hắn biết khó mà lui” Mục Niệm Từ hai tay khoanh tròn trước ngực, ép bộ ngực ngạo nhân của mình đứng thẳng lên, thẳng thắn nói rằng.

Ngữ điệu của nàng rất bình thản, phẳng phất cùng Lục Đạo rất quen thuộc vậy, hắn giúp mình là chuyện hiển nhiên

“ Không làm!?” Lục Đạo thẳng thắn

“ Rất tốt!! tý nữa em nhớ… phốc… em nói gì?” Mục Niệm Từ tưởng Lục Đạo sẽ đồng ý, thế nên trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình. Chỉ là nói được nửa câu, nàng mới cảm thấy không đúng. Hình như đối phương từ chối thì phải

“ Em nói là em không làm” Lục Đạo nhắc nhở

Lần này, Mục Niệm Từ không trả lời, chỉ dùng ánh mắt hung tợn nhìn Lục Đạo. Trong lòng tức tới thổ huyết.

Trong trường, có bao nhiêu người nguyện ý trở thành bạn trai nàng, dù là giả cũng được. Đằng này tốt rồi, nàng chủ động thì đối phương lại từ chối.

Nhìn Mục Niệm Từ hai má đỏ ửng vì phẫn nộ. Lục Đạo cảm thấy cô nàng thật đáng yêu ah

“ Không phải vừa nãy chị nhận là bạn gái em sao? cũng có nghĩa em là bạn trai chị. Nếu là vậy, em cần gì phải giả vờ” Lục Đạo cười hì hì.

Mục Niệm Từ nghe Lục Đạo nói vậy, còn không biết mình bị hắn đùa giỡn. Nàng lườm hắn một cái

“ Chị có thể coi đây là em đang tán tỉnh chị không nhỉ?”

“ Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Chị Từ xinh đẹp như vậy, chỉ là đàn ông bình thường đều sẽ động lòng” Lục Đạo không che dấu, trực tiếp nói thẳng suy nghĩ của mình.

Từ khi biết Mục Niệm Từ cùng mình có duyên vơ chồng, Lục Đạo liền quyết tâm không buông tha người đẹp. Lại nói, mỹ nhân như vậy, một tên đại sắc lang như hắn há lại buông tha

“ Ha..ha!! em cũng thật dám nói. Chẳng lẽ không sợ Thúy Kiều ghen sao?”

“ Cường đại nam nhân, ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường. Thúy Kiều chắc chắn sẽ hiểu ah” Lục Đạo nghiêm trang nói rằng.

Hắn không sợ Thúy Kiều ghen, nếu nàng thật sự ghen, thì khi chúng nữ vào ở đã bão nổi rồi chứ không có chuyện chung sống hòa bình đến bây giờ

“ Hừ!! đàn ông bọn em không có người nào tốt. Toàn một đám dùng thân dưới để suy nghĩ” Mục Niệm Từ trắng mắt nhìn hắn, bất mãn nói. Bất quá cũng không có phản đối

Luật lệ đế quốc là chế độ một vợ một chồng, thế nhưng luật đó cũng chỉ ước thúc người thường mà thôi. Đối với người quyền cao chức trọng, đặc biệt là Nguyên Sư cường đại, ai mà không có mấy cô vợ

Thậm chí, nhà nước còn trực tiếp ban hành điều luật yêu cầu Khí Hồn Cảnh cường giả phải lấy nhiều vợ đấy. Dù sao, Khí Hồn Cảnh được cho là mạnh nhất vũ trụ, Gen của bọn họ, chắc chắn là ưu tú rất nhiều

Lục Đạo vốn định nói gì đó, thế nhưng một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn trực tiếp để Lục Đạo ngốc

“ Khởi động “ Chủ Thế Giới Nhiệm Vụ”. Bắt đầu ban bố nhiệm vụ

Nhiệm vụ 1: Trợ giúp Mục Niệm Từ thoát khỏi Vũ Văn Hải dây dưa

Phần thưởng: 100 exp, 100 IP”

“ Hệ thống!! chuyện này là sao. Tại sao lại xuất hiện “ Chủ Thế Giới Nhiệm Vụ”” Lục Đạo ở trong hệ thống hô hào. Đối với nhiệm vụ bất ngờ xuất hiện, Lục Đạo không sợ mà còn mừng. Dù sao giờ hắn nghèo kiệt xác ah.

Chỉ là trong lòng trăm mối nghi ngờ. Từ khi hắn trở về, hệ thống cũng không ban bố thêm nhiệm vụ, để Lục Đạo vẫn nghĩ rằng hệ thống là không có nhiệm vụ ở chủ thế giới đấy

“ “ Chủ Thế Giới Nhiệm Vụ” là chức năng ẩn. Chỉ kích hoạt khi chủ nhân khi đủ một vài yêu cầu”

“ Yêu cầu gì?”

“ Đẳng cấp của chủ nhân không đủ. Không thể trả lời”

Lục Đạo:…

“ Nè!! Lục Đạo… em sao thế?” Bên ngoài, thấy Lục Đạo sững sờ, Mục Niệm Từ không khỏi ngờ vực, đẩy đẩy hắn một cái hô hào

“ Há… không có chuyện gì? Chỉ là đang nghĩ đến đối phương lớn lên thế nào thôi. Đúng rồi!! tên đó là người thế nào” Lục Đạo che dấu nội tâm thất thố, bình tĩnh nói

“ Chủ Thế Giới Nhiệm Vụ” xuất hiện, ban bố nhiệm vụ để Lục Đạo dù muốn hay không đều phải giúp đỡ Mục Niệm Từ. Lại nói, Mục Niệm Từ là vợ chưa cưới của hắn, hắn há lại để tên khác nhúng chàm

“ Vũ Văn Hải năm nay 22 tuổi, năm năm trước đi du học bên Thái Dương Đế Quốc, vừa mới trở về hôm qua. Quan trọng hơn, Vũ Văn Hải lớn lên rất đẹp trai” Ngừng lại một chút, nàng nói tiếp “ Tất nhiên không có đẹp trai bằng em”

“ Tất nhiên!! Bàn về độ đẹp trai, bổn thiếu gia ta nhận thứ hai, không thằng nào dám nhận thứ nhất ah” Lục Đạo đắc ý, cười lớn. Trong cuộc sống kiếp này của hắn, Lục Đạo thấy ưng ý nhất là cha mẹ mình sinh ra mình với một gương mặt tuấn tú như vậy

Có câu này rất hay: Công cuộc tán gái, hai phần dựa vào da mặt, một phần dựa vào tài năng, và bảy phần là dựa vào dung mạo. Muốn cua được gái đẹp, điều quan trọng nhất là phải có tướng mạo. Tướng mạo soái chút, tăng thêm da mặt dày, không sợ không cua được mỹ nhân

Nhìn Lục Đạo một bộ cần ăn đòn, Mục Niệm Từ im lặng, hoàn toàn bại bởi da mặt dày của đối phương. Trên đời này, cũng chỉ có Lục Đạo là dám nhận mình là thiên hạ đệ nhất soái ca

“ Chị nói Vũ Văn Hải là người của Vũ gia phải không? xem ra Vũ gia ở thành phố Hà Bắc rất có địa vị ah”

“ Nào chỉ có địa vị, Vũ gia chân chính là một con quái vật khổng lồ. Vũ gia, Đinh Gia, Mục gia và Trần gia, đây chính là tứ đại gia tộc của thành phố Hà Bắc.

Trong đó, Vũ gia thuộc bên thương nhân, có tiếng cực kì giàu có, nắm giữ 80% tổng GDP của thành phố đó”

Mục Niệm Từ khẽ than. Dù không thích Vũ Văn Hải, thế nhưng nàng không thể không thừa nhận, thân phận của đối phương thật rất lớn

Tứ đại gia tộc, ở thành phố Hà Bắc chẳng khác gì những hoàng đế không ngoài. Quyền lực, tài lực, nhân lực, tất cả đều thống trị cái thành phố này. Dù là thành chủ, cũng không dám động chạm tới bọn họ

Bất quá, đối với Lục Đạo mà nói. Tứ đại gia tộc chẳng khác gì trò trẻ con. Giá trị bản thân 5000 tỷ Nguyên Tệ, đủ để quét ngang tất cả tứ đại gia tộc.

“ Mục gia!? Xem ra chị Từ là người của Mục gia nhỉ? Không những vậy, địa vị còn không nhỏ ah” Lục Đạo vuốt cằm nhìn Mục Niệm Từ, trong mắt lóe lên tinh quang

“ Sao em biết!?” Mục Niệm Từ giật mình, sững sờ hô lên. Mắt đẹp trừng lớn nhìn Lục Đạo, tràn đầy khó tin

“ Em đoán ah. Vũ Văn Hải là người của Vũ gia, bản thân chị là thanh mai trúc mã của hắn, tất nhiên cũng không phải người thường rồi. Hơn nữa, nếu chị không có thân phận cao quý, bằng vào cách hành xử của đám quý tộc, chị hiện tại đã trở thành món đồ chơi cho Vũ thiếu rồi ah” Nói tới đây, Lục Đạo ngữ điệu hiện rõ một tia coi khinh

Quý tộc đế quốc, đây là đám người mà Lục Đạo ghét nhất. Bọn họ đi theo Tể Tướng, được Tể Tướng bảo kê, ở trong đế quốc làm không biết bao nhiêu chuyện ác. Đế Quốc loạn như bây giờ, cũng có một phần từ đám quý tộc gây nên

Mục Niệm Từ không chỉ là người của Mục gia, mà địa vị còn không thấp. Nếu không, Vũ Văn Hải cũng chẳng mất công tán tỉnh nàng làm gì. Trực tiếp cướp nàng đi, biến nàng thành đồ chơi riêng của hắn rồi

Càng nghe, Mục Niệm Từ càng giật mình. Thật không ngờ chỉ bằng một câu nói của nàng, đối phương liền đoán được ra nhiều chuyện vậy.

Nếu như Lục Đạo đã đoán được, Mục Niệm Từ cũng không che dấu. Nàng gật đầu

“ Em thật thông minh ah. Chị chính là trưởng nữ nhà họ Mục. Bất quá đó là quá khứ, còn hiện tại thì chị không phải” Nói xong, trong mắt Mục Niệm Từ lóe lên một phần khổ sở, ba phần đau lòng, và sáu phần hận ý.

Cảm nhận được Mục Niệm Từ khó chịu, Lục Đạo liền hiểu. Cảm tình cô nàng có xung đột với gia đình mình ah.

Cũng phải, Mục Niệm Từ mang cho Lục Đạo một cảm giác rất bình thường, quần áo cũng đạm bạc hiển nhiên không phải người giàu có gì. Nếu Mục Niệm Từ là trưởng nữ Mục gia, Mục gia sao có thể để nàng sống khổ vậy được? Hiển nhiên trong chuyện này có ẩn khúc

“ Được rồi!! không nói chuyện này nữa. Thời gian không còn sớm, chúng ta đi gặp Vũ Văn Hải đi” Mục Niệm Từ lắc đầu một cái, ném mấy chuyện phiền não với gia tộc sang một bên. Nàng chủ động ôm lấy tay Lục Đạo, lôi kéo hắn rời đi

***************

Nơi ước định là một tiệm cơm Tây sang trọng trong thành phố, Vũ Văn Hải đã sớm chuẩn bị tôt vị trí ngồi. Khoảng 10 phút sau, Mục Niệm Từ cùng Lục Đạo xuất hiện trong mắt hắn. Trong khoảnh khắc, Vũ Văn Hải hai mắt sáng ngời

Hơn 5 năm không gặp, Mục Niệm Từ càng ngày càng xinh đẹp. Mặc dù chỉ mặc quần áo học sinh đạm bạc, thế nhưng vẫn không che dấu nổi vẻ mỹ lệ của nàng

Còn đối với theo ở phía sau Lục Đạo, hắn căn bản không thèm liếc nhìn một cái. Lục Đạo hiện giờ đã đeo lên Mắt Tím, che dấu một thân khiếp người mị lực, khiến Vũ Văn Hải còn tưởng rằng là nhân viên phục vụ đấy

“Niệm Từm.. bên này!” Vũ Văn Hải chào hỏi thanh âm không cao không thấp. Đủ để khiến Mục Niệm Từ theo thanh âm tìm tới chỗ mình, đồng thời không có quấy rầy thực khách chung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.