Võ Đạo Đan Tôn

Chương 314: Chương 314: Hội nghị Cao tầng. (2)




- Ân Lâm này thật là một phế vật, chẳng những không có hoàn thành nhiệm vụ đánh chết Lâm Tiêu, trái lại còn làm thân phận lộ ra, làm cho một ít cứ điểm của Hắc Long trại chúng ta bại lộ ở trong mắt bọn người Trang Dịch, thực sự là quá ngu xuẩn.

Hắc Long trại trại chủ gầm thét, thanh âm phẫn nộ:

- Ân Lâm đâu? Hiện giờ đã trở về chưa? Bảo hắn lăn qua đây gặp ta.

Ở dưới lập tức có hắc y nhân cung kính nói:

- Khởi bẩm trại chủ, hiện nay Ân Lâm vẫn chưa về, căn cứ tình báo nói, Ân Lâm sau khi thấy Lâm Tiêu ra khỏi Tân Vệ thành, liền một đường truy sát, chỉ là không biết vì sao không thể giết chết Lâm Tiêu, trái lại để hắn về Tân Vệ thành, chúng ta đang phái nhân viên vào trong Liên Vân sơn mạch tìm tòi tung tích của hắn.

- Thật là một phế vật, ngay cả một Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả nho nhỏ cũng không giải quyết được, trong đầu Ân Lâm kia lẽ nào là bã đậu sao?

Hắc Long trại trại chủ thật sự đã giận điên lên rồi, từ khi nhìn thấy thiên phú của Lâm Tiêu, hắn đã tạm thời buông tha ám sát bọn người Kỷ Hồng, mục đích chính là vì có thể không đả thảo kinh xà, một lần thành công. Hắn thấy, tiềm lực của Lâm Tiêu so với bọn người Kỷ Hồng cao hơn nhiều lắm, giết Lâm Tiêu liền tương đương với giết chết bốn người khác.

Lại không nghĩ đến kết quả sẽ như vậy, bản thân Ân Lâm bại lộ, không biết tung tích, Lâm Tiêu thì bình yên vô sự, điều này làm hắn sao không thể phẫn nộ cho được.

Càng làm cho hắn tức giận là, bởi vì Ân Lâm bại lộ, cùng với việc ám sát Lâm Tiêu, làm Trang Dịch thành chủ cùng các đại thế lực trong Tân Vệ thành triệt để tức giận, thập đại thế lực liên thủ điều tra mật thám của Hắc Long trại trong Tân Vệ thành, vẻn vẹn một ngày, toàn bộ mười ba cứ điểm của Hắc Long trại an bài tại Tân Vệ thành đã bị phá bảy chỗ.

Phải biết rằng, những cứ điểm này đều giống như Ân Lâm, là Hắc Long trại tốn hao đại lượng công phu cùng tinh lực, lợi dụng thời gian dài dằng dặc từng điểm từng điểm nhét vào nội bộ Tân Vệ thành, lại không nghĩ rằng bởi vì một lần sai lầm, trong nháy mắt tổn thất hơn nửa, khiến trong lòng Hắc Long trại trại chủ đau không gì sánh được.

- Phái người truyền lệnh của ta, lệnh cứ điểm còn lại của chúng ta tại Tân Vệ thành đình chỉ điều tra hành tung bọn người Lâm Tiêu, buông tha tất cả hành động, triệt để ẩn núp, không được bại lộ bản thân.

Sau khi phẫn nộ rít gào, Hắc Long trại trại chủ rất nhanh khôi phục lý trí, hạ đạt một loạt mệnh lệnh.

Trong lòng hắn rất rõ ràng, sau khi trải qua sự kiện như thế, bọn người Lâm Tiêu nhất định sẽ bị các đại thế lực tầng tầng bảo hộ, còn muốn tiếp tục ám sát đã là sự tình không có khả năng, hiện giờ điều Hắc Long trại có thể làm chính là bảo tồn thực lực, để một ít cứ điểm còn chưa có bại lộ triệt để ẩn núp.

- Đúng rồi, nếu như Ân Lâm trở về hoặc là có tin tức của hắn, lập tức dẫn hắn tới gặp ta.

Sau cùng, Hắc Long trại trại chủ cắn răng nói ra một câu như thế, trong ánh mắt lóe lên một tia hung mang dữ tợn làm người ta kinh sợ.

Phía dưới, vô số cao tầng của Hắc Long trại im lặng không lên tiếng, có hai người thân thể thậm chí không tự kìm hãm được run một chút, thân là cao tầng của Hắc Long trại, bọn họ rõ ràng biết trại chủ đáng sợ, Ân Lâm không trở lại còn tốt, một khi trở về, hắn phải đối mặt chính là thủ đoạn đáng sợ không gì sánh được của trại chủ.

Sau khi trải qua sự kiện truy sát của Ân Lâm, cuộc sống của Lâm Tiêu vẫn diễn ra bình thường, nhưng Lâm Tiêu cũng không có rời khỏi Tân Vệ thành, mà là mỗi ngày ở trong Vũ Điện khổ tu.

Hôm nay hắn cách Tam chuyển Hậu kỳ chỉ có một bước, Lâm Tiêu cũng không vội vàng xúc động, một bên chậm rãi tích súc Nguyên Lực trong cơ thể, một bên cô đọng Nhị phẩm Tinh Thần Lực của bản thân.

Trên thực tế lấy thực lực của Lâm Tiêu hôm nay, nếu như dùng đại lượng đan dược, toàn lực trùng kích Tam chuyển Hậu kỳ mà nói, sợ rằng mấy ngày là có thể đột phá, bất quá Lâm Tiêu không có làm như vậy.

Võ giả tu luyện thường thường phân ba loại, một loại là hậu tích bạc phát, không ngừng tích lũy, sau đó trong khoảng thời gian ngắn vọt tới một cảnh giới cực cao, loại thứ hai là làm đến nơi đến chốn, một bước một vết chân, vững vàng rảo bước tiến lên, loại thứ ba là lợi dụng đan dược hoặc những biện pháp khác, một lần trùng kích đến cảnh giới bản thân cần, sau đó trì trệ không tiến.

Vô luận là loại thứ nhất hay là loại thứ hai, đều là một biện pháp tu luyện không tệ, bất quá tốt nhất là loại thứ nhất, bởi vì một lần đề thăng tuy rằng thực lực tăng cao, thế nhưng rất dễ tạo thành thiếu lĩnh ngộ đối với một cấp bậc, không cách nào phát huy ra sức chiến đấu chân chính, dẫn đến thiếu lý giải đối với tu vi võ đạo.

Mà loại thứ hai là một bước một vết chân, đối với tình huống cụ thể của mỗi một cảnh giới rõ như lòng bàn tay, có thể triệt để phát huy ra toàn bộ sức chiến đấu mà cảnh giới nên có, Lâm Tiêu tuyển chọn chính là loại này.

Về phần loại thứ ba, rất nhiều võ giả thiên phú thấp thường thường sẽ nghĩ hết biện pháp đề thăng đẳng cấp bản thân, nghĩ như vậy sẽ đề thăng thực lực của mình, lại không biết bởi vì tích lũy thiếu, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn đề thăng rất cao, nhưng khuyết thiếu lý giải ở mỗi cảnh giới, dẫn đến cảnh giới bản thân trì trệ không tiến, triệt để hao hết tiềm lực bản thân.

Tương phản có một ít người thiên phú thấp, nếu như không vội không nóng nảy đi tới, từng điểm từng điểm tích lũy, nói không chừng sẽ ở Hậu kỳ cây khô gặp cam tuyền, bỗng nhiên nổi tiếng, trở thành một đời cường giả chân chính.

Thời gian một ngày một ngày trôi qua.

Trong chớp mắt đã tới ba tháng ước định.

Ngày một tháng chín!

Lâm Tiêu sớm cùng phụ mẫu, muội muội cáo biệt, liền đi tới phủ thành chủ, nơi đó là địa điểm ước định trước khi xuất phát.

Đi tới bên ngoài phủ thành chủ, Lâm Tiêu phát hiện lại có không ít võ giả vây quanh ở chỗ đó, ánh mắt nóng bỏng nhìn Lâm Tiêu đi tới. Là năm người đứng đầu trong thiên tài đệ tử đại tái, bọn người Lâm Tiêu đã định trước sẽ đại biểu Tân Vệ thành đi Hiên Dật quận thành, đây là quy củ của vô số năm qua, rất nhiều võ giả tự nhiên cũng biết được, nhộn nhịp đến đây tống biệt.

Cùng các võ giả nhiệt tình chào hỏi, Lâm Tiêu đi vào đại sảnh của phủ thành chủ.

- Lâm Tiêu, sớm a!

Kỷ Hồng đã sớm đi tới đại sảnh thành chủ, nhìn thấy Lâm Tiêu, lúc này tiến lên nghênh đón, cười nói.

- Ngươi không phải là sớm hơn ta sao.

Lâm Tiêu đối với Kỷ Hồng mỉm cười.

Không bao lâu, Bạch Mông, Dương Tuấn, Cận Trí Hải cũng nhộn nhịp đến đây.

Năm người hội tụ, một trận cười to trong sáng, thanh âm nói chuyện với nhau truyền đến, đám người Trang Dịch thành chủ cùng Trử Vĩ Thần tổng quản vừa đi vừa trò chuyện với nhau, từ trong đại sảnh đi ra.

- Trang Dịch thành chủ, Trâu Giang thống lĩnh, Trử Vĩ Thần tổng quản, Ngô Bình tổng quản, Âu Dương Long tổng quản, Cận Tuyệt gia chủ, chư vị trưởng lão…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.