Võ Đạo Đan Tôn

Chương 315: Chương 315: Huyết yêu.




Năm người Lâm Tiêu đối với rất nhiều cường giả hành lễ.

Có thể xuất hiện ở trong đại sảnh của phủ thành chủ, đều là tổng quản cùng trưởng lão đến từ thế lực của năm đệ tử thiên tài, nhìn năm người, cả đám mặt tươi cười, có thể xuất hiện ở nơi này, đối với bọn họ mà nói cũng là một loại khẳng định.

Trang Dịch thành chủ mỉm cười nói:

- Lâm Tiêu, lúc này đây các ngươi là đại biểu Tân Vệ thành chúng ta đi Hiên Dật quận thành, tại Hiên Dật quận thành, các ngươi chính là mặt mũi của Tân Vệ thành chúng ta, đừng làm cho chúng ta thất vọng.

Nghe vậy, những người còn lại ở đây đều bật cười, trên thực tế Tân Vệ thành ở trong rất nhiều Vệ thành trực thuộc Hiên Dật quận thành thực lực thuộc về yếu kém, trong giao lưu hàng năm, Tân Vệ thành cơ bản đều là tồn tại lót đáy, đặc biệt bản thân Hiên Dật quận thành địa vực mở mang, cường giả đông đảo, thiên tài nhiều đến đếm không xuể, tính trên tài nguyên, Tân Vệ thành ở vào địa vực hẻo lánh căn bản không thể cùng Hiên Dật quận thành so sánh, điều này cũng dẫn đến số lượng cùng chất lượng thiên tài của Tân Vệ thành một mực không tốt.

Nhưng thiên tài đệ tử đại tái lần này, mọi người cũng tương đối thoả mãn, không nói Lâm Tiêu lực áp quần hùng, chỉ là bọn người Kỷ Hồng, Bạch Mông cũng thiên tài tuyệt diễm, thực lực phi phàm, sau khi trải qua thú triều tập kích, bọn người Lâm Tiêu giống như tiếp thu tẩy lễ, khí chất mỗi người đề thăng rất lớn, trừ Lâm Tiêu ra, sau khi thú triều kết thúc, mỗi cái đều tấn cấp Tam chuyển Trung kỳ, có thể nói là mấy chục năm gần đây, Tân Vệ thành hiện ra nhân tài đông đúc nhất.

Trang Dịch thành chủ tin tưởng, lúc này đây tuy rằng đệ tử Tân Vệ thành còn không cách nào ở trong Hiên Dật quận thành đứng ở thứ tự cao, nhưng có thể thay đổi tình huống một mực lót đáy, đặc biệt là Lâm Tiêu, năm nay mới mười năm tuổi, lại đạt tới Tam chuyển Trung kỳ, nghĩ đến lúc này đây sẽ cho Tân Vệ thành thể diện thật lớn.

- Tốt, lúc này đây đi Hiên Dật quận thành, Trâu Giang thống lĩnh sẽ dẫn đầu các ngươi, từ đây đi Hiên Dật quận thành đường xá xa xôi, hiện tại các ngươi liền lên đường đi.

Sau khi giản đơn nói chuyện với nhau, đám người Trang Dịch thành chủ đưa đoàn người Lâm Tiêu đến bên ngoài tây thành.

Tại cửa thành, sớm đã có Thành vệ quân chờ chực, càng có từng nhóm yêu mã chờ sẵng.

- Đây là bán yêu mã Huyết Lân Phi Vân!

Lâm Tiêu hơi giật mình, Huyết Lân Phi Vân này là ngoại tộc trong loài ngựa, nghe nói là Yêu Thú cùng Bảo Mã giao hợp ra kết quả, có huyết mạch Yêu Thú, tốc độ chạy cực nhanh, có thể ngày đi mấy ngàn dặm, mấu chốt nhất là có huyết mạch Yêu Thú, Huyết Lân Phi Vân cũng không sợ Yêu khí của Yêu Thú, thời điểm gặp phải Yêu Thú sẽ không giống ngựa phổ thông trong lòng run sợ, mất đi năng lực, là thú cưỡi được võ giả lặn lội đường xa trong núi rừng yêu thích.

Chỉ tiếc số lượng Huyết Lân Phi Vân rất thưa thớt, hơn nữa phục tùng trắc trở, bởi vậy giá cả sang quý không gì sánh được, hơn nữa đại đa số đều bị quân đội khống chế, võ giả phổ thông có thể lấy được rất ít.

Lâm Tiêu vẫn là lần đầu tiên cưỡi Huyết Lân Phi Vân này, thả người rơi vào trên người một Huyết Lân Phi Vân trong đó, lúc này Huyết Lân Phi Vân kia cả kinh ô kêu, móng trước vung lên thật cao, Huyết Lân Phi Vân cao ngạo không gì sánh được, mỗi một người ngồi lên nó phải có thực lực được nó tán thành mới được.

- Ngoan nào!

Hai chân Lâm Tiêu kẹp một cái, thực lực đáng sợ nhất thời làm Huyết Lân Phi Vân an tĩnh lại, mà đám người Kỷ Hồng cũng từng người nhảy lên lưng Huyết Lân Phi Vân.

Lần này đi Hiên Dật quận thành trừ năm tên đệ tử Lâm Tiêu ra, còn có Trâu Giang thống lĩnh, cùng với bốn gã trưởng lão của Vũ Điện, Ngũ Luân Tông, Nguyên Võ thánh địa cùng Cận gia, mục đích của bọn họ là ven đường bảo hộ bọn người Lâm Tiêu an toàn.

- Xuất phát!

Quát khẽ một tiếng, ở dưới sự hướng dẫn của Trâu Giang thống lĩnh, mười người phân biệt thúc ngựa, một nhóm mười người nhanh như tia chớp rời khỏi Tân Vệ thành, chạy vào trong hoang dã mênh mông.

- Hy vọng lúc này bọn người Lâm Tiêu có thể ở Hiên Dật quận thành đánh ra một chút danh tiếng, vì Tân Vệ thành chúng ta vẻ vang.

Trước cửa thành, nhìn bóng lưng bọn người Lâm Tiêu đi xa, Nguyên Võ thánh địa Ngô Bình tổng quản đột nhiên than nhẹ một tiếng, cảm thán không gì sánh được nói.

- Ta tin tưởng bọn họ.

Ngũ Luân Tông Âu Dương Long tổng quản bình thản nói.

- Đúng vậy, tuy rằng bọn họ tuổi còn trẻ, nhưng là thiên tài khó gặp của Tân Vệ thành chúng ta, đặc biệt là Lâm Tiêu, mười lăm tuổi Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, Nhị phẩm Luyện Dược Sư, đi tới chỗ nào cũng là tồn tại chói mắt không gì sánh được, ta tin tưởng cho dù là Hiên Dật quận thành, cũng không thể che lấp quang mang trên người hắn.

Cận gia Cận Tuyệt gia chủ lên tiếng nói, trên thực tế lấy thực lực cùng địa vị của hắn, là không cách nào cùng bọn người Trang Dịch thành chủ, Trử Vĩ Thần tổng quản bình khởi bình tọa, thế nhưng bởi vì Cận gia ra thiên tài Cận Trí Hải, cũng làm cho hắn tạm thời dung nhập vào trong vòng tròn này.

- Lâm Tiêu, hy vọng hắn ở Hiên Dật quận thành khiêm tốn một ít ah, vì Tân Vệ thành vẻ vang gì đó ta cũng không dám nghĩ, ta chỉ hy vọng năm người bọn họ bình an đi ra ngoài, đều có thể bình an trở về, thế giới bên ngoài cũng không gió êm sóng lặng như Tân Vệ thành a, có thể bình an trở về là tốt rồi.

Trang Dịch thành chủ đột nhiên yếu ớt thở dài.

Cận Tuyệt gia chủ không rõ, nhưng ánh mắt mấy người Ngô Bình tổng quản đều rơi vào trên người Trử Vĩ Thần tổng quản.

Ở một bên, con ngươi của Trử Vĩ Thần tổng quản chợt co rút lại, song quyền nắm chặt, ở chỗ sâu trong ánh mắt lộ qua một tia thống khổ.

- Giá!

Trên đồng bằng phía tây Liên Vân sơn mạch, cỏ dại lan tràn, liếc nhìn lại, trong mắt tất cả đều là cây cỏ xanh um tươi tốt, như hải dương lục sắc, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi cuộn sóng phập phồng.

Trong cỏ dại thô to cao cở một người, mười con Huyết Lân Phi Vân hăng hái chạy chồm mà qua, tốc độ nhanh như Thiểm Điện, thoáng qua rồi biến mất.

- Nơi này là bình nguyên phía tây Tân Vệ thành, cây cỏ mọc thành bụi, Yêu Thú ẩn núp, mọi người phải thời khắc chú ý bốn phía.

Trên đồng bằng, thanh âm của Trâu Giang thống lĩnh truyền vào bên tai đám người Lâm Tiêu.

- Trâu Giang thống lĩnh, chúng ta phải mất bao lâu mới có thể đến Hiên Dật quận thành?

Trên lưng ngựa Dương Tuấn lên tiếng hỏi.

- Hiên Dật quận thành ở phía tây Tân Vệ thành chúng ta, cách Tân Vệ thành chừng mấy vạn dặm, thương đội phổ thông đi Hiên Dật quận thành một chuyến thường thường cần ba, bốn tháng, bất quá chúng ta có Huyết Lân Phi Vân, có thể ngày đi mấy ngàn dặm, bất quá vì lý do an toàn, không mất nhiều thời gian lắm cũng cần chừng mười ngày.

Trâu Giang thống lĩnh hồi đáp.

- Xa như vậy sao?

Mặc dù sớm có chuẩn bị, nhưng bọn người Lâm Tiêu vẫn cả kinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.