Trên phía chân trời, thanh âm Lâm Tiêu truyền vào tai mỗi một Vương giả ở chung quanh.
- Đế quốc Võ Linh chúng ta rốt cục đợi được đến ngày hôm nay rồi.
Bọn người Cửu Long Vương tâm huyết bành trướng, lệ nóng doanh tròng, nguyên một đám kích động không kềm chế được.
Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi, Đế quốc Võ Linh bọn hắn tuy rằng thân là một trong tứ đại đế quốc nhưng ở thành Nhân Minh lại nhận hết khi nhục, nhưng từ giờ trở đi, tất cả đều đã thay đổi, tất cả chính là vì Lâm Tiêu.
- Đế quốc Võ Linh từ hôm nay trở đi, không còn là đối tượng bị mọi người khi dễ nữa rồi.
Mọi người vây xem trong lòng rung động, nguyên một đám nhao nhao tán đi.
Trở lại phủ đệ của mình, Lâm Tiêu hỏi thăm Cửu Long Vương:
- Nguyên thạch đoạt được phân phối thế nào đây?
Lần này càn quét, Lâm Tiêu từ chỗ gần trăm tên Vương giả ở khu vực ngoại vi tổng cộng đoạt lại được hơn bốn trăm vạn cực phẩm nguyên thạch, mà ở khu vực hạch tâm, chỉ từ hơn mười người Long Trượng Vương đã đoạt lại được hơn ba trăm vạn cực phẩm nguyên thạch, tổng cộng cộng lại tám trăm vạn cực phẩm nguyên thạch, đây tuyệt đối không phải là con số nhỏ.
- Lâm Tiêu, đế quốc đối với cực phẩm nguyên thạch trong khu vực phủ đệ là phân phối thế này, nếu là bình thường phí tổn phủ đệ nộp lên đế quốc sẽ lấy sáu thành, ba thành còn lại cho cường giả tọa trấn chủ yếu, một thành cuối cùng thì phân cho Vương giả trong các phủ đệ còn lại. Nhưng những phủ đệ bị chiếm lấy kia, đế quốc quy định ai thu hồi sẽ thuộc về người đó, đế quốc sẽ không đoạt lại chút nào cả, cho nên hôm nay tất cả nguyên thạch người thu về đều thuộc về ngươi cả.
- Thì ra là vậy.
Lâm Tiêu gật gật đầu, không thể không nói, quy định của đế quốc vẫn cực kỳ hợp lý.
- Bá.
Vung tay lên, trong đại sảnh xuất hiện 200 vạn cực phẩm nguyên thạch, Lâm Tiêu nói:
- Những cực phẩm nguyên thạch này mọi người cầm lấy chia nhau đi.
Nếu nguyên thạch đoạt được đã là của mình, mình ăn thịt, cũng nên để bọn người Cửu Long Vương húp chút nước, dù sao hôm nay vô luận đối mặt tình huống gì, bọn người Cửu Long Vương cũng chưa từng lùi lại nửa bước.
Không nghĩ tới bọn người Cửu Long Vương lại vô cùng kích động.
- Không được.
- Lâm Tiêu, nhanh thu lại.
- Chúng ta tuyệt sẽ không nhận đâu.
Hôm nay bọn hắn chuyện gì cũng không làm, lại để Lâm Tiêu nhận hết nguy hiểm, nếu còn nhận lấy nguyên thạch của Lâm Tiêu, đừng nói là người khác, mà ngay cả chính bọn hắn cũng sẽ xem thường mình.
Đến cuối cùng, Cửu Long Vương bọn hắn cũng không nhận lấy nguyên thạch, mọi người sau khi ngốc một lát trong phủ đệ Lâm Tiêu liền nhao nhao rời đi.
Mà Lâm Tiêu thì lại lần nữa lâm vào bế quan.
Đánh một trận với đám Long Trượng Vương, Lâm Tiêu tuy rằng giành được thắng lợi cuối cùng, nhưng cũng học được rất nhiều thứ, có ít thứ vốn cực kỳ mơ hồ nhưng giờ đã hơi có chút hiểu rõ ra.
Mà trong lúc Lâm Tiêu sắp bế quan. . .
Sưu sưu.
Giờ phút này, trên không thành Nhân Minh, mấy đạo nhân ảnh vạch phá phía chân trời, lao về phía khu vực Đế quốc Võ Linh.
- Thiểm Đằng Vương, lập tức sẽ đến khu vực Đế quốc Võ Linh rồi, lời ngươi nói đừng có quên đấy.
Một nam tử dung mạo yêu dị, ánh mắt âm lãnh trong trẻo nhưng lạnh lùng mở miệng, ngữ khí khinh bạc.
- Yên tâm đi, Liễu Hà Vương, chỉ cần ngươi đánh bại Lâm Tiêu kia, chỗ tốt ta đáp ứng ngươi tuyệt đối sẽ không thiếu.
Thiểm Đằng Vương âm lãnh mở miệng.
- Vậy là tốt rồi.
Liễu Hà Vương dung mạo yêu dị gật gật đầu, không mở miệng nữa.
- Lâm Tiêu ah, Lâm Tiêu, ngày hôm qua ngươi đối với Thiểm Đằng Vương ta thế nào, hôm nay Thiểm Đằng Vương ta sẽ trả về gấp bội, muốn trách, thì phải trách ngươi không biết điều, đắc tội Thiểm Đằng Vương ta a.
Thiểm Đằng Vương đôi mắt lạnh như băng, tràn ngập oán độc và cừu hận.
Ngày hôm qua sau khi bị Lâm Tiêu khu trục, trong lòng Thiểm Đằng Vương tự nhiên vô cùng phẫn hận, suốt đêm liên hệ với Vương giả mình quen biết, rốt cuộc tìm được Liễu Hà Vương đáp ứng ra tay.
Liễu Hà Vương chính là Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong nắm giữ hai mươi sáu đạo Không Gian Đạo Văn chi lực, ở thành Nhân Minh tuy rằng không phải Vương giả cao cấp nhất, nhưng cũng là thực lực mạnh mẽ, hơn xa Thiểm Đằng Vương hắn, vì báo thù Lâm Tiêu, Thiểm Đằng Vương đã đồng ý trả một cái giá lớn, lúc này mới thỉnh động được Liễu Hà Vương, chuẩn bị hảo hảo giáo huấn Lâm Tiêu một phen, cho hắn biết, Thiểm Đằng Vương hắn cũng không phải dễ trêu.
Nghĩ đến lát nữa Lâm Tiêu phải quỳ ở trước mặt mình, trong lòng Thiểm Đằng Vương liền cực kỳ hưng phấn thế nào cũng không ức chế được.
Trong nội tâm đang nghĩ vậy, đột ngột--
Trong khi Liễu Hà Vương và Thiểm Đằng Vương đang bay tới, mấy đạo lưu quang từ đằng xa bạo lướt đến.
- Là Long Trượng Vương bọn hắn.
Mấy người Liễu Hà Vương và Thiểm Đằng Vương hoảng sợ, liền dừng thân hình lại, tránh ở một bên.
Đều là Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong, địa vị của đám Long Trượng Vương so với Liễu Hà Vương chỉ mới nắm giữ hai mươi sáu đạo Không Gian Đạo Văn cao hơn nhiều lắm.
Theo bọn người Long Trượng Vương tới gần, trên mặt Liễu Hà Vương lúc này mang theo mỉm cười, mở miệng nói:
- Thật sự là xảo ah.
Liễu Hà Vương còn chưa kịp nói xong, lại nghe tiếng xé gió sưu sưu sưu vang lên, bọn người Long Trượng Vương sắc mặt âm trầm, căn bản như không thấy bọn người Liễu Hà Vương, trực tiếp phá không rời đi, biến mất ở cuối tầm mắt, chỉ còn lại Liễu Hà Vương với thần sắc xấu hổ.
- Chúng ta tiếp tục đi thôi.
Sau nửa ngày, Liễu Hà Vương mới hồi phục tinh thần lại, sắc mặt khó coi nói, đồng thời trong lòng cũng nghi hoặc: Bọn Long Trượng Vương đã xảy ra chuyện gì? Sao nguyên một đám giống như vừa trải qua một hồi đại chiến, trên người đều có tổn thương thế?
Còn chưa chờ mấy người tiến về trước bao lâu, phía trước lại lần nữa lướt đến từng đám Vương giả, số lượng cực nhiều, quả thực khiến cho người nghẹn họng nhìn trân trối.
- Thật khiến người không nghĩ tới ah, Đế quốc Võ Linh vậy mà ra một cường giả như vậy.
- Thật sự là đáng sợ, một người quét ngang toàn phủ đệ trong khu vực Đế quốc Võ Linh, ngay cả ba người Long Trượng Vương, Bạo Châm Vương, Kim Phiến Vương liên thủ cũng không làm gì được hắn, hiện giờ xem ra, thành Nhân Minh chúng ta chỉ sợ đã không còn ai dám đến khu vực Đế quốc Võ Linh khoa trương nữa rồi.
- Cái này cũng không nhất định, Long Trượng Vương bọn hắn tuy rằng đáng sợ, nhưng cũng chưa phải là Vương giả đỉnh phong nhất thành Nhân Minh, ngoại trừ những cự phách Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng kia ra, cho dù là trong Vương giả Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong cũng có ít người mạnh hơn hắn.
- Nhân vật như vậy chính là bá chủ chân chính, Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, há sẽ vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội Vương giả khác chứ?
Những Vương giả này một bên xẹt qua bọn người Thiểm Đằng Vương, một bên nhao nhao nghị luận.
- Đế quốc Võ Linh có người đánh bại Long Trượng Vương bọn hắn, đây là có chuyện gì?
Liễu Hà Vương sau khi nghe trong nội tâm cả kinh, liền ngăn một gã Vương giả lại hỏi.
- Các ngươi không biết sao?