Võ Đạo Đan Tôn

Chương 643: Chương 643: Thực lực ngang nhau.




Thực lực Hoàng Kim Man Thú cực mạnh, ngay cả hắn cũng không dám càn rỡ.

- Hắc hắc, hai tiểu tử các ngươi lại ở đây, lần này không trốn nữa sao?

Ngay sau đó Kim Thương Tình nhìn thấy hai người Lâm Tiêu, khóe môi hiện vẻ tươi cười dữ tợn, lạnh lùng đi về phía trước.

- Hai ngươi giao ra bảo vật, sau đó đi qua chỗ Hoàng Kim Man Thú thăm dò đường đi cho mọi người!

Kim Thương Tình chỉ vào Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong, vênh mặt hất hàm sai khiến.

Mọi người đều đưa mắt nhìn sang, trong mắt có vẻ thương hại lại có vẻ hưng phấn, Kim Thương Tình muốn hai người Lâm Tiêu đi qua dò đường cho mọi người, ai không vui vẻ đây?

Chỉ có Cừu Vô Tình cùng tiều phu hiểu rõ thực lực Lâm Tiêu, chỉ lạnh lùng nhìn qua không lên tiếng.

- Lâm Tiêu, làm sao bây giờ? Chúng ta có nên quay về hay không?

Lý Dật Phong đứng bên cạnh Lâm Tiêu, nắm chặt trường kiếm, sắc mặt ngưng trọng truyền âm.

Hắn cũng không hiểu rõ thực lực của Lâm Tiêu hiện tại, lại chưa từng giao thủ với Kim Thương Tình, đương nhiên không biết thực lực Lâm Tiêu rất mạnh.

Sắc mặt Lâm Tiêu không chút thay đổi, bước đi ra:

- Giao ra bảo vật? Ngươi cho ngươi là ai? Nhưng luận thực lực trong này, ngươi xem như mạnh mẽ, ta xem không bằng ngươi tự mình đi kiểm tra thực lực Hoàng Kim Man Thú, dù không địch lại cũng có thể quay về, thăm dò đường cho mọi người, ta nghĩ sẽ có không ít người cảm kích ngươi.

Lời của Lâm Tiêu vừa nói ra, mọi người trợn mắt há hốc mồm.

- Ân?

Kim Thương Tình híp mắt, tức giận nhếch môi đầy sát ý:

- Xem ra ngươi muốn đối lập với ta sao? Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, đối lập với ta chưa từng có kết cục tốt, hiện tại ta cho ngươi thêm cơ hội cuối cùng, giao ra trữ vật giới chỉ sau đó đi qua chỗ Hoàng Kim Man Thú dò đường, có lẽ ngươi còn con đường sống, nếu không hiện tại ta sẽ giết ngươi!

- Muốn giết ta? Chỉ sợ ngươi cũng phải trả giá sinh mạng, ta sợ ngươi chơi không nổi.

Toàn thân Lâm Tiêu dạt dào chiến ý, đao ý sắc bén phóng lên cao, làm không ít võ giả chấn động.

- Trên người Lâm Tiêu có trữ vật giới chỉ?

- Ngươi nhìn tay trái của hắn, đích xác có chiếc nhẫn phong cách cổ xưa.

Không ít võ giả đưa mắt nhìn tay trái của Lâm Tiêu, trong mắt tản ra lửa nóng, một trữ vật giới chỉ đối với cao thủ Quy nguyên cảnh mà nói có lẽ không xem vào đâu, nhưng đối với cao thủ hóa phàm tuyệt đối là chí bảo.

- Kim Thương Tình lão đại gọi ngươi đi ngươi phải đi, nói dây dưa cái gì!

Một đại hán đầu trọc xoay chuyển ánh mắt, trong bụng tràn ra ý nghĩ xấu, chợt tiếng lên gầm to, hiển nhiên muốn vỗ mông ngựa Kim Thương Tình.

- Ngươi tính cái gì vậy, nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?

Lâm Tiêu quay đầu cười lạnh nói.

- Ngươi…

Sắc mặt tên đầu trọc xanh mét, sát ý nảy sinh, vừa định nói chuyện thì Kim Thương Tình đã mở miệng.

- Được, ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn ngươi, không ai có thể chống lại ta, nghịch ý ta chính là chết!

Kim Thương Tình dứt lời liền phóng lên cao, kim phiến mở ra, một vầng kim quang từ trên giáng xuống, uy thế kinh người.

Oanh long…

Kim sắc quang trụ phóng xuống, quét ngang không gian, ầm ầm đánh về phía Lâm Tiêu.

Sắc mặt Lâm Tiêu không chút thay đổi, Thái Huyền đao chợt ra khỏi vỏ.

- Trảm!

Đao mang vừa ra, đao ý sắc bén phóng lên cao.

Đao mang cùng kim quang va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng vang kịch liệt, ngay sau đó hình thành nguyên lực phong bạo, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, sau đó đồng thời biến mất, khí lãng mãnh liệt làm không ít võ giả bật lui ra sau.

- Tiểu tử này làm sao đáng sợ như vậy, có thể ngăn chặn một kích của Kim Thương Tình!

- Kim Thương Tình chỉ cách Quy nguyên cảnh một bước, cho dù vô địch Hóa phàm hậu kỳ cũng khó ngăn cản hắn!

- Hảo tiểu tử, hơn hai tháng không gặp thực lực của ngươi tăng lên không ít, nhưng nếu nghĩ có thể ngăn cản ta, vậy buồn cười quá!

Đôi mắt Kim Thương Tình đỏ đậm, giận quá thành cười, thân hình bắn ra hóa thành kim quang xoay tròn quanh Lâm Tiêu, tốc độ cực nhanh khiến người không nhìn thấy rõ.

- Kim Quang Lao Lung!

- Bồng!

Đột nhiên một thanh âm quát lạnh vang lên, kim quang bao quanh thân thể Lâm Tiêu, ầm ầm phủ tới, hóa thành kim cầu thật lớn làm người phản ứng không được nữa.

- Buồn cười chính là ngươi!

Lâm Tiêu cười lạnh, ngay khi kim quang chưa khép lại, kim cầu chưa kịp hình thành hắn đã ầm ầm đánh ra một quyền.

- Man Vương bá quyền - Thiên Băng Địa Liệt!

Oanh long…

Quyền ảnh vô hình xuất hiện trong hư không, quanh thân Lâm Tiêu đột nhiên hình thành cỗ gió xoáy kịch liệt, một quyền đánh ra không thể ngăn cản, kim quang chưa kịp khép lại đã ầm ầm bạo vỡ, hóa thành nguyên lực nơi nơi vẩy ra, hóa thành hư vô.

- Cùng một chiêu số sử dụng lần thứ hai với ta không có hiệu quả, chẳng lẽ ngươi không biết sao, vừa rồi ngươi đã công kích, hiện tại tới lượt ta, đón một quyền này!

Thanh âm Lâm Tiêu vang vọng trên quảng trường, vung ra một quyền.

Không khí bị đánh nổ tung, hóa thành khí bạo vô hình hung hăng đè ép, lực lượng đáng sợ như nước lũ vỡ đê đi thẳng tới trước mặt Kim Thương Tình.

- Chút tài mọn, chắn cho ta!

Kim phiến triển khai, kim phù lóe sáng, hóa thành kim sắc quang mạc che chở trước người Kim Thương Tình, căn bản không xem một quyền của Lâm Tiêu vào trong mắt.

Ngay sau đó sắc mặt Kim Thương Tình chợt thay đổi, quyền phong uy mãnh không thể ngăn cản, kim quang ầm ầm phá nát, cùng lúc đó quyền kình cũng tan biến, nhưng lực trùng kích thật lớn khiến cho Kim Thương Tình bật lui ra sau hai bước, sắc mặt đỏ lên.

Cự lực hơn bốn mươi ngàn cân, Lâm Tiêu chẳng khác gì một đầu mãnh thú hình người, Kim Thương Tình lại không biết né tránh, cứng rắn ngăn chặn cho dù thực lực mạnh mẽ cũng thiệt thòi.

- Ngươi…ngươi làm sao mạnh mẽ tới như vậy!

Sắc mặt Kim Thương Tình rốt cục thay đổi, trải qua giao thủ ngắn ngủi hắn đã nhìn ra thực lực của Lâm Tiêu đã tăng lớn, tuy rằng chưa hẳn sánh kịp hắn, nhưng đã kém không xa, đúng như lời của Lâm Tiêu, mình muốn đánh chết hắn chỉ sợ sơ sẩy phải trả giá bằng sinh mạng.

- Đáng chết, xú tiểu tử, ngươi thật cho rằng ta không giết được ngươi sao, đừng tưởng rằng chỉ có thực lực của ngươi tăng lên!

Dù rằng hiểu được, nhưng tự tôn không cho hắn ngừng lại, vừa gầm lên giận dữ, vô số nguyên lực phóng lên cao, khí thế tỏa khắp khiến các võ giả biến sắc.

Trong phút chốc toàn thân Kim Thương Tình tản ra kim quang như thần linh, trong mắt tràn ngập tức giận vô cùng uy mãnh, muốn tiếp tục ra tay.

Chỉ một thoáng, cả quảng trường đều bị bao phủ trong kim quang, sát khí khiếp người tỏa khắp, kinh thiên động địa.

- Kim Thương Tình, mục đích của chúng ta chính là đoạt bảo trong cổ địa, cứ đứng trên quảng trường đánh nhau chỉ vô nghĩa đi?

Lúc này tiều phu đột nhiên mở miệng, thân hình di chuyển nháy mắt ngăn cản trước mặt Lâm Tiêu cùng Kim Thương Tình.

- Ngươi tính cái gì vậy, cũng xứng khuyên ta!

Kim Thương Tình dừng tay, ánh mắt híp lại, sát khí dày đặc nói.

Hắn cũng đã nhìn ra tuy tiều phu là cao thủ hàng đầu nơi này, nhưng vẫn chưa bằng mình, mà cũng không kém quá xa, một khi liên thủ với Lâm Tiêu chính mình sẽ gặp đại phiền toái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.