Vô Địch Kiếm Vực

Chương 400: Chương 400: Bắc Minh Hữu Ngư! (1)




Năm người nhảy lên đài luận võ cực lớn ở giữa, bọn họ thi lễ với Lý Tư sau đó lùi qua một bên.

Nhìn Nguyên Đồng dẫn đầu, trong mắt Lý Tư có chút phức tạp, nếu như yêu nghiệt trước mắt này xuất hiện ở Đại Tần thì tốt biết bao, đáng tiếc bây giờ hắn lại là người của Nguyên Môn. Có loại yêu nghiệt này, nếu như Đế quốc Đại Tần không ra tay với Nguyên Môn, trong tương lai Nguyên Môn lại sẽ càng lúc càng lớn mạnh. Đến lúc đó, Đế quốc Đại Tần khó có thể giữ được!

Trong lòng khẽ thở dài, Lý Tư xoay người nhìn về phía mọi người, hai tay ra hiệu ép xuống. Sau khi đám người phía dưới hoàn toàn yên tĩnh trở lại, hắn mới nói:

- Các vị, người phía sau ta là Nguyên Đồng. Nói vậy tất cả mọi người đều có thể nhận ra, mọi người hẳn cũng biết thực lực của hắn. Bởi vì phân tổ có dư ra một người, cho nên, Đại Tần ta cùng sáu thế lực lớn và công hội Phù Văn Sư nhất trí quyết định để cho hắn trực tiếp tiến vào vòng trong. Đương nhiên, nếu như trong số những người ở đây có ý kiến gì, hoặc người không phục, có thể lập tức khiêu chiến hắn, chỉ cần thắng hắn, ngươi cũng có thể trực tiếp tiến vào vòng trong!

Mọi người nghe vậy đều mọi người lắc đầu, biểu thị không có ý kiến gì. Nói đùa sao? Bảo họ khiêu chiến với Nguyên Đồng à? Đó không phải là muốn chết sao? Ngược lại, bọn họ đặc biệt tán thành với quyết định của Đế quốc Đại Tần cùng sáu thế lực lớn và công hội Phù Văn Sư. Dù sao, ai cũng sẽ không muốn ở cùng một tổ với Nguyên Đồng.

Thấy mọi người không có ý kiến, Lý Tư khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Nếu như vậy, ta tuyên bố vòng thi đấu thứ hai của Thanh Vân Bảng chính thức bắt đầu!

Trong thời gian tiếp theo, người trong mỗi một tổ thi đấu bắt đầu rút thăm, sau đó lên đài quyết đấu cùng đối thủ của mình.

Trải qua một lần chiến đấu kịch liệt, mọi người trong sân nghênh đón cao trào nhỏ đầu tiên, đó chính là Tần Du Nhiên của Đế quốc Đại Tần lên đài!

Đối thủ của Tần Du Nhiên là một người thanh niên dáng vẻ khôi ngô, trong tay hắn cầm hai cái búa sắt lớn, lúc này hắn hình như cũng biết đối thủ mình mạnh mẽ nên sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, nhưng hắn lại không có lựa chọn trực tiếp chịu thua. Đối với một huyền giả, thua không đáng sợ, đáng sợ vẫn là chưa chiến lại chịu thua! Đương nhiên, hắn càng sợ mất mặt hơn. Trực tiếp nhận thua ở trước mặt của nhiều người như vậy, hắn không thể làm được điều đó, ít nhất cũng phải chờ qua mấy chiêu đã!

Tần Du Nhiên nhìn người thanh niên khôi ngô, khẽ nói một tiếng:

- Ra chiêu đi, nếu không ngươi sẽ không có cơ hội đâu!

Người thanh niên khôi ngô nghe vậy, trong mắt hắn lóe lên một sự giận dữ. Tần Du Nhiên trước mắt này thật sự điên rồi. Lửa giận vừa lên, người thanh niên khôi ngô không hề do dự đã sốt ruột vọt tới đến trước mặt của Tần Du Nhiên, sau đó hai chân đạp xuống đất, thân thể bay lên trời, hai tay hắn cầm hai cái búa sắt lớn đập mạnh xuống đầu của Tần Du Nhiên!

- Bành!

Một tiếng động nặng nề vang lên ở trong không trung, sau đó người thanh niên khôi ngô bay ra đài luận võ và rơi xuống mặt đất.

Mọi người phía dưới nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì nhất thời ngây người, bởi vì rất nhiều người cũng không thấy Tần Du Nhiên ra tay thế nào.

Tần Du Nhiên liếc mắt nhìn xuống đám người phía dưới, trong mắt hắn lóe lên một tia xem thường, giao đấu cùng những người này thật sự lãng phí thời gian của hắn, ngoại trừ hai nàng của hai cung cùng Nguyên Đồng ra, những người khác căn bản không xứng để giao đấu với hắn.

Lúc này, trọng tài trên đài luận võ số 1 phục hồi lại tinh thần, sau đó vội vàng tuyên bố:

- Trịnh Tuấn Nguyên thua, Tần Du Nhiên thắng!

- Quá lợi hại. Phải biết rằng này Trịnh Tuấn Nguyên lại là Tiên Thiên lục phẩm đây, không ngờ hắn ở trước mắt Tần Du Nhiên lại không thể đánh nổi một chiêu, thực lực của Tần Du Nhiên này thật sự quá khủng khiếp!

- Đúng vậy, chúng ta xong đời rồ, ta cũng là tổ một. Ông trời, mong ông đừng để cho ta gặp phải hắn đấy!

- Gặp phải thì trực tiếp nhận thua đi, trực tiếp chịu thua ở trước mặt hắn cũng không quá mất mặt đâu.

Dương Diệp ở đài luận võ số 9 lại liếc mắt nhìn Tần Du Nhiên, sau đó thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn về đài luận võ số 8, bởi vì lúc này tới lượt Mộ Dung Yêu lên đài.

Đối thủ của Mộ Dung Yêu là một con em thế gia, tên là Lý Hàn, cảnh giới Tiên Thiên thất phẩm, tương tự với người thanh niên khôi ngô lúc trước vậy. Lúc này, sắc mặt Lý Hàn nghiêm trọng. Phải biết rằng, Mộ Dung Yêu lại là đệ tử Kiếm Tông. Khi biết được đối thủ mình là đệ tử Kiếm Tông, Lý Hàn đã biết mình nhất định phải thua, có con em thế gia cùng tán tu thắng được đệ tử của tông môn, nhưng điều này không có nghĩa là hắn cũng có thể làm được!

Lý Hàn cũng giống như người thanh niên khôi ngô, cho dù biết rõ mình không địch lại, nhưng hắn cũng không chịu trực tiếp chịu thua. Cổ tay Lý Hàn thoáng động, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, sau đó huyền khí trong cơ thể điên cuồng dâng trào. Thân hình của Lý Hàn thoáng động và lập tức đi tới trước mặt của Mộ Dung Yêu, sau đó trường kiếm trong tay hắn lấy một góc độ xảo quyệt đâm về phía cổ họng của Mộ Dung Yêu.

Đối mặt với đệ tử của tông môn, Lý Hàn đương nhiên không dám nương tay, cho nên lần này hắn phát huy tốc độ của mình cùng với tốc độ kiếm đến cực hạn, cho nên rất nhiều huyền giả ở đó đều không thấy rõ bóng dáng của hắn.

Trong giây lát khi kiếm của hắn chỉ cách cổ của Mộ Dung Yêu có một tấc, kiếm của hắn lại đột nhiên ngừng lại, bởi vì chẳng biết lúc nào, một mũi kiếm đã được đặt ở trên cổ của hắn, đồng thời đâm rách một chút da làm một giọt máu tươi nhỏ vào trên mũi kiếm.

- Ngươi thua rồi!

Mộ Dung Yêu thu hồi trường kiếm, sau đó nhìn về phía trọng tài số 8.

- Mộ Dung Yêu của Kiếm Tông thắng!

Lúc này, trọng tài số 8 tuyên bố.

- Kiếm thật nhanh, tốc độ của Lý Hàn và thanh kiếm đã rất nhanh, không nghĩ tới Mộ Dung Yêu của Kiếm Tông này còn nhanh hơn. Lý Hàn này cũng đủ xui xẻo, lại có thể gặp phải đệ tử Kiếm Tông. Ở trước mặt đệ tử Kiếm Tông mà hắn còn dám sử dụng kiếm, hắn đúng là đáng đời mà!

- Thực lực của mỹ nữ Kiếm Tông này thật mạnh, các ngươi thấy nàng rút kiếm thế nào không? Với tốc độ kia, đừng nói là ngăn cản, ngay cả nhìn ta cũng không nhìn thấy đâu! Thật may ta không phải cùng một tổ với nàng, nếu không thì đung slaf tám đời xui xẻo rồi!

-…

Sau khi Mộ Dung Yêu xuống khỏi đài, nàng đi tới bên cạnh Dương Diệp và nói:

- Sắp đến lượt ngươi chưa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.