Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Kiếm của nàng rất nhanh, ta nhìn thấy cũng có cảm giác tim đập thình thịch luôn!
Đúng vậy, tốc độ kiếm của Mộ Dung nhanh nhất trong người hắn đã từng thấy, nếu như nàng lĩnh ngộ thêm kiếm ý, ở dưới kiếm ý gia tăng, uy lực của tốc độ kia tuyệt đối sẽ cực kỳ khủng khiếp.
Mộ Dung Yêu lắc đầu, nói:
- Tốc độ kiếm nhanh thì thế nào, vẫn không phải là đối thủ của ngươi. Ngươi phải biết rằng, ngươi đã lĩnh ngộ kiếm ý! Ngươi cũng biết kiếm ý áp chế đối với kiếm tu chúng ta rõ ràng hơn những cái khác.
Mộ Dung Yêu nói đến đây lại dừng lại một lát, do dự một chút nàng mới nói:
- Có thể tiết lộ cho ta biết, người làm thế nào lĩnh ngộ kiếm ý không?
Thật ra, nàng là muốn hỏi, dù sao hỏi người khác về loại chuyện này là rất kiêng kỵ, nhưng nàng thật sự rất muốn biết nhiều hơn về ý cảnh loại kiếm ý này.
Dương Diệp mỉm cười, nói:
- Thật ra mấu chốt để lĩnh ngộ kiếm ý vẫn ở chữ Ngộ, cũng chính là chú ý vào tâm cảnh, tâm cảnh tiến bộ tới thời điểm chín muồi sẽ tự nhiên hiểu được. Nếu không, cho dù nàng có cố gắng tới mấy, chỉ sợ cũng khó lĩnh ngộ được loại ý cảnh này.
Thật ra hắn không hiểu rõ quá nhiều về kiếm ý. Sở dĩ trước đây hắn lĩnh ngộ được cũng là bởi vì biến hóa trên phương diện tâm cảnh. Về phần loại chuyện tâm cảnh biến hóa thế nào, hắn cũng không có cách nào nói chính xác được!
- Biến hóa trên phương diện tâm cảnh sao?
Mộ Dung Yêu khẽ thì thào.
- Trên đài luận số 9, Dương Diệp đệ tử Kiếm Tông đối chiến với Bắc Minh Hữu Ngư của Bắc Minh gia!
Đúng lúc này, trọng tài của trên đài luận số 9 đột nhiên cao giọng nói.
Mộ Dung Yêu nghe vậy thì thu hồi mạch suy nghĩ, nhìn Dương Diệp nói:
- Cố gắng lên!
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó phóng người nhảy lên một cái, rơi vào trên đài luận võ số 9. Sau khi Dương Diệp lên đài, rất nhiều người ở đó đều nhìn về phía hắn. Đương nhiên, những huyền giả tham gia thi đấu không lạ gì Dương Diệp, trước đây bọn họ đều ra sức truy sát hắn!
Lúc này , một nữ tử mặc váy dài màu lam cũng nhảy lên đài luyện võ, nữ tử trang phục màu xanh lam rất xinh đẹp, dáng người thon thả, nàng vừa lên đài lại thu hút ánh mắt của một số người rời khỏi Dương Diệp.
- Ta biết ngươi!
Nữ tử tên là Bắc Minh Hữu Ngư không nhìn ánh mắt của mọi người, nàng nhìn Dương Diệp mở miệng nói trước.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, nói:
- Xem ra trước đây nàng cũng từng truy sát ta!
Bắc Minh Hữu Ngư lắc đầu, nói:
- Ta không có đi truy sát ngươi!
Dương Diệp lắc đầu, cổ tay hắn thoáng động, Tử Linh Kiếm xuất hiện ở trong tay hắn. Ngay vào lúc hắn chuẩn bị ra tay, Bắc Minh Hữu Ngư đột nhiên nói:
- Đám người Thanh Hải cùng với Nam Cung Ngôn đều bị một mình ngươi giết chết, đúng không?
Dương Diệp nghe vậy, sắc mặt nhất thời biến đổi, nói:
- Nàng rốt cuộc là ai!
Trước đây, hắn đã tiêu diệt tất cả những người đó, nữ nhân này tuyệt đối không thể nào là người trong đám bọn họ được. Chẳng lẽ lúc đó, nữ nhân trước mắt này ở gần nhìn lén được sao? Nhưng cũng không đúng. Lấy năng lực của vật nhỏ, còn không có người nào có thể che giấu được sự nhận biết của nó. Chí ít nữ tử trước mắt này không thể làm được!
Bắc Minh Hữu Ngư liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Ta là Hải Tuyết, không biết Dương huynh còn nhớ rõ không?
- Hải Tuyết?
Dương Diệp sửng sốt, sau đó quan sát Bắc Minh Hữu Ngư và kinh ngạc nói:
- Sao có thể như vậy được!
Đúng vậy, Bắc Minh Hữu Ngư trước mắt này cùng Hải Tuyết trước đây lại hoàn toàn là hai người khác nhau, bao gồm gương mặt cùng khí chất cũng hoàn toàn không giống nhau!