- Mang Tu Ngôn về, cũng mang theo hai dong binh và nữ tử kia đi.
Chỉ cần giải quyết ba người kia, như vậy hắn không còn nhược điểm ở trong tay đối phương, cho dù đối phương là phù văn sư thì thế nào?
Dương Diệp híp mắt lại, đúng vào lúc này, Thanh Hồng kéo cánh tay Dương Diệp, nói:
- Được rồi.
Tuy rằng Thanh Hồng lúc này hận không thể giết sạch đám hộ vệ đội hoàng gia, thế nhưng nàng biết, đây là việc không thể nào. Cho dù Dương Diệp là phù văn sư cũng không thể, làm không cẩn thận, trái lại còn liên lụy Dương Diệp.
Cho nên nàng nhận mệnh, tuy rằng không cam lòng, nhưng có biện pháp gì? Thực lực yếu, địa vị thấp, chỉ có thể bị người ta bắt nạt.
- Quên đi?
Dương Diệp ngẩn ra, sau đó lắc đầu cười cợt, nói:
- Ngươi có biết kết cục ngươi đi với hắn hay không? Lại nói, việc này làm sao có thể tính toán như vậy chứ? Nói cho cùng, các ngươi bởi vì ta mới bị liên lụy vào việc này, vì lẽ đó, việc này không thể tính toán như vậy được!
Nói xong, Dương Diệp cười cợt, hắn xoay người rút trường kiếm ra khỏi vỏ, ba đạo kiếm khí màu vàng óng bắn về phía ba tên hộ vệ đội hoàng gia đang đi về hướng đám người Thanh Hồng.
Nhìn thấy Dương Diệp lại ra tay, tất cả mọi người ở nơi này hít khí lạnh, đây mới thật sự không đặt Đại Tần đế quốc vào trong mắt, ở đế đô công nhiên khiêu khích Đại Tần đế quốc!
Nhìn thấy Dương Diệp lại ra tay, Hoàng thống lĩnh cười gằn một tiếng, hắn muốn chính là kết quả này. Hiện tại, cho dù hắn giết đối phương ở trên đường cũng không phải không thể, bởi vì luật pháp Đại Tần đế quốc không thể bị khiêu khích!
Ba người đang chuẩn bị nhằm vào Thanh Hồng không kịp chuẩn bị, bọn họ bị ba đạo kiếm khí màu vàng óng đâm thủng ngực và tử vong tại chỗ.
- Thực sự là can đảm!
Nhìn thấy thuộc hạ của chính mình lại bị đối phương dùng một chiêu kiếm chém giết, Hoàng thống lĩnh gầm lên một tiếng, chợt cổ tay hơi động, ngân thương trong tay hóa thành một đạo ánh bạc bắn về phía Dương Diệp.
Ngân thương tốc độ cực nhanh, mọi người ở nơi này không nhìn thấy bản thể của ngân thương, chỉ nhìn thấy một tia hàn quang sắc bén xé gió đánh tới, một đòn của cường giả Vương Giả cảnh mạnh mẽ như vậy!
Dương Diệp nở nụ cười gằn, nắm trường kiếm trong tay và bổ từ dưới lên.
- Oành!
Trường thương bay ngược về phía sau với tốc độ nhanh hơn cả tốc độ công kích.,
Mí mắt Hoàng thống lĩnh co giật, thực lực đệ tử Kiếm tông trước mắt không đơn giản, ngay khi hắn chuẩn bị công kích lần nữa, đột nhiên, tròng mắt Hoàng thống lĩnh co rụt lại, bởi vì đệ tử Kiếm tông trước mắt đã đi tới trước mặt hắn, cùng lúc đó, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lan ra khắp nội tâm của hắn.
Trong lòng Hoàng thống lĩnh sinh ra cảm giác kinh hãi, hắn không kịp nghĩ nhiều, cũng không dám khinh thường, ngân thương xoay một cái và che ở trước người.
- Oành!
Một nguồn sức mạnh truyền tới từ ngân thương, cánh tay phải của Hoàng thống lĩnh tê rần, hai chân lui lại phía sau.
Một đòn không được, Dương Diệp hơi cau mày, hắn hiện tại hậu phát chế nhân nhưng với một ít cường giả Vương Giả cảnh vẫn hơi không đủ.
Lắc lắc đầu, không nghĩ tới vấn đề này nữa. Thân thể Dương Diệp hơi động, hắn lại công kích Hoàng thống lĩnh lần nữa. Nhưng hắn vừa động thủ đã muốn hạ tử thủ, cũng vừa hay nhìn xem thực lực của cường giả Vương Giả cảnh. Phải biết, mỗi yêu nghiệt trên Thanh Vân Bảng đều có thể chống lại cường giả Vương Giả cảnh!
Còn về hậu quả, hắn thật sự không nghĩ tới. Có Công hội Phù Văn Sư làm núi dựa cho hắn, hắn cần sợ tiểu thống lĩnh hộ vệ đội hoàng gia hay sao? Đương nhiên, điều này là bởi vì hắn chiếm lý, chỉ cần chiếm lý, cho dù nháo tới Kim Loan điện thì hắn cũng không sợ.
Ở chỗ khác có thể không giảng đạo lý, không luật, thế nhưng ở đây là đế đô, nhất định phải giảng!