- Ngươi còn bao che cho Dương Diệp sao? Ngươi không thấy vì hắn mà Kiếm Tông chúng ta trở thành tiêu điểm chỉ trích của mọi người sao? Dương Diệp hắn chỉ là sao chổi mà thôi, chỉ vì một sao chổi như hắn mà Kiếm Tông ta gây thù lớn rồi đấy!
Mộ Dung Yêu nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn ý, nhưng hắn không nói gì cả, vì với tình trạng bây giờ thì không phải ai cũng có thể thay đổi hay khống chế cục diện được.
Tư Đồ Vinh tiến về trước một bước, sau đó cao giọng nói:
- Các vị, Tư Đồ Vinh ta muốn giải thích một chút. Kiếm Tông chúng ta và Dương Diệp không có quan hệ gì cả, nếu các vị có gặp được Dương Diệp, mà hắn không chịu giao ra con huyền thú Vương cấp kia, mọi người muốn xử hắn ra sao thì xử, Kiếm Tông ta tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà tìm các vị báo thù!
Nguyên Đồng liếc mắt nhìn Tư Đồ Vinh một cái, sau đó nói:
- Tư Đồ huynh quả là người thâm minh trượng nghĩa, không hổ là người tuổi trẻ kiệt xuất của Kiếm Tông, nhưng mà nếu Tư Đồ huynh có gặp được Dương Diệp thì mong huynh sẽ không niệm tình đồng môn mà tha mạng chọ Dương Diệp. Vì huynh cũng thấy đấy, mạng của vô số người ở đây đều tùy thuộc vào hắn cả đấy!
- Nếu ta gặp được Dương Diệp, ta sẽ không nương tay.
Tư Đồ Vinh lập tức tỏ rõ thái độ, giọng nói phán chắc như đinh đóng cột, vài tên đệ tử Kiếm Tông đứng sau hắn cũng nhanh chóng tỏ thái độ theo.
- Vậy được!
Nguyên Đồng gật đầu, sau đó nhìn về phía mọi người nói:
- Năm người lập thành một đội, tất cả chia nhau ra tìm Dương Diệp. Nhớ, phải đề phòng con huyền thú Vương cấp của hắn! Nếu ai tìm được Dương Diệp, bắt sống được thì tốt, còn không phải mang cho bằng được con huyền thú Vương cấp kia về, ai mang được nó về ta sẽ tặng cho người đó một trăm nội đan của huyền thú Vương cấp, ngoài ra còn được ghi danh vào Nguyên Môn.
Mọi người nghe xong đã không còn giữ được bình tĩnh, một trăm nội đan của huyền thú Vương cấp lận đấy, còn có cơ hội trở thành đệ tử của Nguyên Môn nữa chứ! Đây đúng là cơ hội trời cho mà! Mọi người nhanh chóng tập hợp thành các tiểu đội, chia bốn phương tám hướng đi tìm.
Nguyên Đồng thấy mọi người đã rời đi, hắn nhìn về phía người của sáu thế lực lớn nói:
- Các vị, việc lần này liên quan đến tính mạng của vô số thiên tài ở Nam Vực, các vị sẽ không thấy chế mà không cứu đâu nhỉ?!
Tần Du Nhiên cười lạnh một tiếng nói:
- Nguyên Đồng, ta không biết vì sao ngươi lại làm như vậy, nhưng mà ta nói thẳng, ta không rãnh để hầu ngươi đâu! Gặp nhau tại trận quyết chiến thứ hai!
Tần Du Nhiên nói xong, lập tức dẫn người của học việc hoàng gia Đế quốc Đại Tần rời đi. Đương nhiên là bọn họ sẽ không sợ huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần bọn họ vừa phòng vệ, huyền thú nào có thể ngăn được bọn họ?
Tần Du Nhiên vừa rời đi, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung cũng tỏ rõ thái độ, Lãnh Tâm Nhiên không nói gì cả, chỉ mang theo người của Băng Tuyết cung đi về một hướng khác, nàng cũng không muốn tham gia vào chuyện này!
Nguyên Đồng thấy học viện hoàng gia Đế quốc Đại Tần và Băng Tuyết cung lần lượt bỏ đi, trong mắt hắn hiện lên hàn ý, sau đó hắn nhìn về phía Quỷ Tông và Bách Hoa cung nói:
- Còn các ngươi? Các ngươi cũng muốn đi sao?
Lý Tiên Quân của Quỷ Tông lạnh lùng nói:
- Đương nhiên là chúng ta sẽ đi, sư đệ Tu La của ta đã tử trận, Quỷ Tông chỉ còn lại một mình ta, ta phải tự bảo vệ cái mạng mình cho tốt đã!
Lý Tiên Quân nói xong cũng xoay người bỏ đi!
Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung liếc mắt nhìn Nguyên Đồng một cái, sau đó nói:
- Nguyên Đồng, ngươi đã đưa ra hai quyết định sao lầm. Thứ nhất là để một mình sư đệ ngươi truy sát Dương Diệp, thứ hai là chia năm người một đội. Nếu ta là ngươi, ta sẽ để mười người một đội!
Văn Nhân Nguyệt nói xong cũng đem người của Bách Hoa Cung rời đi!
Nguyên Đồng nhíu mày, Văn Nhân Nguyệt nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ nàng ta muốn ám chỉ thực lực của tên Dương Diệp kia rất mạnh? Nguyên Đồng ngay lập tức lắc đầu, ngay cả một quyền còn đỡ không nổi lại có thể mạnh tới mức nào được?
Nguyên Đồng nhìn về phía Tư Đồ Vinh của Kiếm Tông nói:
- Dương Diệp là đệ tử của Kiếm Tông, Tư Đồ huynh chắc sẽ không bàng quang đứng nhìn đâu nhỉ?
- Tất nhiên!
Tư Đồ Vinh lạnh lùng nói:
- Kiếm Tông không có loại đệ tử nào như hắn cả, là một đệ tử nội môn, Tư Đồ Vinh ta có nghĩa vụ phải trừ bỏ tai họa cho sư môn!
Đùa chắc, Tư Đồ Vinh hắn làm sao để Dương Diệp trở lại Kiếm Tông được? Khi Dương Diệp và Tần Du Nhiên đấu một trận, hắn cũng đã quyết định dù thế nào cũng không để Dương Diệp trở về Kiếm Tông được, vì tiềm lực và thực lực của Dương Diệp quá khủng khiếp nên muốn vượt qua Tư Đồ Vinh không phải là chuyện khó.
Vậy nên, giờ mà không diệt trừ Dương Diệp, vậy còn đợi đến lúc nào?
Nguyên Đồng mỉm cười, sau đó nhìn về phía thanh niên áo đen của Hạo Nguyệt Tông, người nãy giờ chỉ quan sát mà vẫn chưa nói tiếng nào, nói:
- Hạo Nguyệt Tông thì sao?
Thanh niên áo đen cười nói:
- Nguyên huynh đừng đùa, hiện giờ Hạo Nguyệt Tông chỉ còn có mỗi mình ta thôi! Nếu ta chết rồi, mặt mũi của Hạo Nguyệt Tông còn để vào đâu nữa? Với lại thực lực của ta với tên Dương Diệp kia cũng không sai biệt mấy, huống hồ Dương Diệp còn có huyền thú Vương cấp hộ thân, nếu ta đi tìm hắn, chẳng phải là tự mình tìm cái chết sao! Vậy nên, ta lựa chọn quay về Đế quốc Đại Tần, mong các vị thông cảm cho!
Nguyên Đồng mỉm cười nói:
- Được!
Cứ như vậy, những huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng lần này không còn đi giết huyền thú nữa, mà sửa thành đi tìm Dương Diệp!