Vô Địch Kiếm Vực

Chương 340: Chương 340: Cướp giết (1)




Dương Diệp nấp trong đám người cười lạnh một cái, muốn tìm hắn? Lần này hắn sẽ không chút kiêng kỵ mà cướp về. Thân hình hắn thoáng động một cái đã đột nhiên biến mất.

Thấy vô số người đang tản đi, thanh niên áo bào hoa đứng bên trái một thanh niên áo bào tím trầm giọng nói: “Tuyết Lạc, nếu như bọn họ thật sự tìm được người kia cùng với tên tiểu tử thần bí đó, chúng ta thật sự sẽ thả toàn bộ bọn họ đi sao?”

“Đúng vậy!” Thần Mãng đứng bên cạnh khó chịu nói: “Lão tử từ lâu đã thấy khó chịu với đám người này, bình thường đã không cho chúng ta tiến vào thế giới loài người thì thôi, lần này còn không để chúng ta được giết một cách thoải mái, là vì cái gì?

“Các người đúng là hai tên ngốc!” Lúc này, nữ tử duy nhất trong nhóm không chút khách khí mắng: “Giết, các người có thể giết sao, ngươi coi những người nhân loại kia là bùn nhão, các ngươi muốn nặn thế nào thì nặn sao? Các ngươi có nghĩ tới chưa, muốn dồn tất cả bọn họ đến chỗ này chúng ta phải bỏ ra bao nhiêu công sức không? Trong năm người chúng ta chắc chắn phải có ba người bỏ mạng ở chỗ này, thực lực của tên Nguyên Đồng đó, ngoại trừ Tuyết Lạc ra, ai trong chúng ta gặp phải cũng đều sẽ mất mạng!”

Thanh niên cầm đầu mặc áo bào hoa nhìn theo hướng dòng người rời đi, thấp giọng nói: “Nếu như có thể, ta bằng lòng trả giá để đám người này ở lại đây. Nhưng ta không thể, chúng ta còn có kẻ thù lớn hơn đang đợi! Đây cũng là nguyên nhân khiến nhân loại và huyền thú chưa bao giờ khai chiến với nhau.

“Kẻ thù lớn hơn?” Thanh niên áo bào tím nhướng mày hỏi.

Tuyết Lạc lắc đầu, nhìn hắn nói: “Tử Tu, huyết mạch của tên tiểu tử thần bí kia lại có uy lực áp chế được ngươi sao?”

Nghe Tuyết Lạc nhắc đến tên tiểu tử kia, thanh niên tên Tử Tu lộ ra sắc mặt nghiêm nghị, gật đầu nói: “Huyết mạch của nó và Khiếu Thiên không giống nhau, huyết mạch Khiếu Thiên đã mỏng manh, sức ảnh hưởng đối với chúng ta không lớn, nhưng huyết mạch của nó còn có thể áp chế, trói buộc được cả ta, hơn nữa nó còn là ấu thú, hết thời kỳ ấu thú sẽ trực tiếp thăng thành vương cấp, trong Thập Vạn Đại Sơn ta cũng chưa từng gặp qua điều này.”

Nghe Tử Tu nói vậy, sắc mặt mấy người trong sân bao gồm cả cả Tuyết Lạc đều trầm xuống.

Thần Mãng có chút hoài nghi nói: “Vương cấp thời kỳ ấu thú sao? Tử Tu có phải ngươi nhìn lầm rồi không? Huyền thú ta thăng cấp hết sức chậm rãi, muốn từ thời kỳ ấu thú trực tiếp lên huyền thú vương cấp, cho dù có dùng linh thảo thiên cấp trở lên cũng không thể nào làm được đâu.”

Tử Tu lắc đầu nói: “Nó chắc chắn đang ở thời kỳ ấu thú, trừ uy lực của huyết mạch ra, công kích của nó cũng hết sức quỷ dị và kinh khủng. Có lẽ các ngươi không tin, nhưng ta thà giao đấu cùng Tuyết Lạc cũng không muốn đánh với nó, giao đấu với nó chúng ta chỉ có nước chịu đòn, bởi vì nó thực sự có thể thuấn di, hơn nữa ngay cả lúc công kích cũng là trực tiếp thuấn di xuyên không gian mà tới.”

“Ngay cả công kích cũng là thuấn di sao?” Mặt Tuyết Lạc hơi biến sắc nói: “Không phải chỉ là tốc độ quá nhanh, mà thực sự là thuấn di xuyên không gian?”

Tử Tu gật đầu một cái: “Thực sự là thuấn di, hơn nữa uy lực còn hết sức kinh khủng!”

Tuyết Lạc quay đầu nhìn về phía xa khẽ nói: “Nếu nó là một tộc huyền thú, hơn nữa lại là một huyền thú thần bí mạnh như vậy, tại sao nó lại phải đi theo một nhân loại chứ?”

Tử Tu lắc đầu một cái, trầm giọng nói: “Ta cũng không nghĩ ra được chuyện này, Tuyết Lạc, chúng ta không thể để tên tiểu tử này rơi vào tay nhân loại, nếu không chắc chắn nó sẽ trở thành mối họa của Thập Vạn Đại Sơn chúng ta! Không phải nói quá, trong Thập Vạn Đại Sơn, trừ mấy người chúng ta có thể miễn cưỡng chống lại uy lực của nó một chút, sợ rằng toàn bộ huyền thú còn lại từ Linh cấp trở xuống ở trước mặt nó chỉ có thể để nó mặc sức tàn sát! Chắc mọi người cũng nghe qua chuyện nó cắn bầy kiến vàng gây chấn động rồi chứ? Một ít huyền thú ở trước mặt nó thật sự không có chút ý nghĩa gì!”

“Vậy diệt trừ nó thì sao?” Nữ tử đứng bên cạnh đề nghị.

“Không thể!” Tử Tu phản đối nói: “Đầu tiên nó không có ác ý với huyền thú chúng ta, hơn nữa một huyền thú thần bí như vậy chắc chắn gia tộc của nó cũng không phải là loại tầm thường, nếu như chúng ta ra tay với nó mà chọc tới gia tộc nó, rất có thể sẽ dẫn tới chiến loạn trong nội bộ huyền thú chúng ta, như vậy không phải sẽ khiến cho nhân loại được lợi hay sao?”

Tuyết Lạc khẽ gật đầu: “Nếu huyết mạch của nó có thể ảnh hưởng tới Tử Tu, như vậy có nghĩa là tổ tiên của nó nhất định đã vượt qua cường giả thánh cấp, một gia tộc đã vượt quá cường giả thánh cấp cho dù có sa sút cũng sẽ không yếu đi bao nhiêu. Nếu như giết nó, có thể sẽ khiến gia tộc thần bí kia rời khỏi núi, sau đó tạo thành rối loạn trong nội bộ đế quốc huyền thú!”

“Nếu không thể giết vậy các người nói xem phải làm thế nào bây giờ?” Nữ tử kia cau mày nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.