- Túy tiền bối?
Người dẫn đầu - Thanh Vân Tử phục hồi tinh thần, nhìn Túy đạo nhân khiếp sợ hỏi.
Lúc này, Tô Thanh Thi và Ngọc Hành cũng đã trở lại, hai người thi lễ với Túy đạo nhân, sau đó cung kính nói:
- Túy tiền bối!
Mọi người trong sân nhìn thấy cảnh này thì thầm hút vào một ngụm khí lạnh, lão nhân đầu bạc này đây chính là siêu cấp cường giả của Nam Vực, Túy đạo nhân.
Sắc mặt Khô Cốt đứng bên cạnh cũng có chút khó coi, ân oán của Kiếm Tông và Quỷ Tông là truyền từ nhiều thế hệ, nếu người này mà ra tay với hắn, vậy thì hắn ngoài chờ chết ra còn có thể làm gì? Trốn sao? Đừng đùa, hắn chỉ là một cường giả cảnh giới Tôn Giả, vậy thì làm sao hắn có thể đào thoát trước một cường giả cảnh giới Hoàng Giả ngàn nắm tuổi Túy đạo nhân được chứ?
Tuy chỉ thua kém nhau một cấp, nhưng một cấp này lại chính là sự khác nhau một trời một vực. Chênh lệch đó không phải công pháp huyền kĩ nào cũng có thể bù đắp vào được!
Không chỉ Khô Cốt khó coi, sắc mặt Hổ Tông Nguyên đứng bên cũng không dễ nhìn. Đối mặt với siêu cấp cường giả của Nam Vực, hắn tự biết hắn và mọi người có một suy nghĩ giống nhau. Không một ai nghĩ rằng một siêu cấp cường giả trong truyền thuyết sẽ lộ diện tại một Thanh Vân Bảng nho nhỏ như này, nếu như lão nhân này vì chuyện trước đây mà đến đây để gây sự thì…
Hổ Tông Nguyên nghĩ xong thì trong lòng thầm run lên!
Túy đạo nhân cũng không để ý đến câu hỏi của Thanh Vân Tử, nhìn Tô Thanh Thi khẽ gật đầu, sau đó nhìn Ngọc Hành nói:
- Giờ ngươi là chấp kiếm trưởng lão của Kiếm Tông?
Ngọc Hành vội gật đầu.
- Ngươi có biết chấp kiếm trưởng lão là phải làm những gì không?
Túy đạo nhân đột nhiên tức giận nói:
- Người khác ở một bên trắng trợn phá hoại quy củ Thanh Vân Bảng, ngươi thân là chấp kiếm trưởng lão mà chỉ làm ngơ không quan tâm? Kiếm Tông từ khi nào đã có những kẻ tỏ rõ thái độ bắt nạt một cách lộ liễu như vậy hả?
Trán Ngọc Hành thoáng chốc đã đầy mồ hôi chảy xuống, hắn đương nhiên sẽ không dám cãi, chỉ có thể im lặng.
Túy đạo nhân lắc đầu nói:
- Kiếm Tông mấy năm vừa rồi xuống dốc, nhưng dù có thể cũng chẳng sao, chỉ cần người của Kiếm Tông còn cốt khí, có tâm huyết, Kiếm Tông chắc chắn vẫn sẽ còn hi vọng. Nhưng nếu ngay cả những cái đó mà còn không có thì mới là đáng lo ngại, Kiếm Tông thực sự xong thật rồi!
- Tiền bối, tộc huyền thú chúng tôi không hề sỉ nhục Kiếm Tông các người!
Hổ Tông Nguyên đang chuẩn bị nói gì đấy!
Đúng lúc này, Túy đạo nhân đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hổ Tông Nguyên quát:
- Lão đạo ta đang nói chuyện, ai cho phép ngươi nói xen vào hả?
Túy đạo nhân nói xong, bóng người đã biến mất một cách quỷ dị.
- Chát!
Một tiếng động vang lên trong không trung, chỉ thấy Hổ Tông Nguyên trước ánh mắt kinh hãi của mọi người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, còn lúc này thì Túy đạo nhân đã trở về chỗ từ lúc nào.
Thực lực của mọi người ở đây ai cũng đã được diện kiến, vậy thì dấu tay ửng đỏ xuất hiện trên mặt của Hổ Tông Nguyên lúc này là do…
Dĩ nhiên, điều khiến mọi người sốc hơn nữa chính là thực lực của Túy đạo nhân, cường giả cảnh giới Tôn giả, ngay trước mặt lão nhân cả sức lực chống lại cũng không có, với thực lực đó thì trừ một số ít người của Nam Vực ra thì mấy ai là địch thủ của lão nhân? Giờ đây mọi người đã hiểu được một việc, Kiếm Tông dù là xuống dốc nhưng Kiếm Tông vẫn tồn tại, và Kiếm Tông vẫn là một trong sáu thế lực lớn!
Bởi vì Kiếm Tông vẫn còn Túy đạo nhân!
Sắc mặt Thanh Vân Tử đứng bên cạnh cũng trở nên nghiêm trọng, trước khi Túy đạo nhân ra tay, hắn cũng biết thực lực của mình so với Túy đạo nhân chênh lệch rất nhiều. Không, hắn và lão nhân đầu bạc này không cùng một cấp độ, nói đúng ra thì trừ chưởng giáo của Nguyên Môn ra thì không ai có thể là đối thủ của lão nhân này.
Nói chính xác hơn thì trong Nam Vực này, chỉ sợ là chưa tới vài người có tư cách làm đối thủ của lão nhân này!
Giờ đây, ai cũng nghĩ như vậy!