Vô Địch Kiếm Vực

Chương 156: Chương 156: Ngũ Sát (1)




- Ngươi muốn thành lập một thế lực?

Sau khi nghe xong kế hoạch của Dương Diệp, Tần Tịch Nguyệt nằm ở trong lòng Dương Diệp có chút kinh ngạc hỏi, hiển nhiên, đối với ý tưởng này của Dương Diệp, nàng ta vẫn có chút bất ngờ.

Dương Diệp gật đầu, nói:

- Sao không được à?

- Vậy cũng không phải!

Tần Tịch Nguyệt lắc đầu nói.

- Chỉ là ngươi có biết muốn thành lập một thế lực thì cần tốn bao nhiêu tiền tài không? Còn nữa, về vấn đề nhân mạch, nhân tài. Ngươi đã từng nghĩ tới chưa?

Dương Diệp gật đầu, nói:

- Ta nhiên là có nghĩ tới rồi, thế này ngươi xem thử nhé, tiền tài ta bỏ, về phương diện người thì ngươi lo, được không?

- Tiểu đệ đệ, đó không phải là một khoản nhỏ đâu!

Tần Tịch Nguyệt nghiêm túc nói.

- Phương diện tiền tài ta sẽ giải quyết!

Dương Diệp trầm giọng nói:

- Ngươi chỉ cần giúp ta làm việc này là được rồi. Đương nhiên, để báo đáp, ta sẽ hết sức phối hợp để cứu mẫu thân của ngươi ra, thế nào?

- Ngươi nghiêm túc chứ?

- Tất nhiên rồi!

Tần Tịch Nguyệt trầm mặc một lúc, sau đó nói:

- Thành giao, ta nói rõ trước nhé, phương diện tiền tài này ngươi phải cung cấp đủ, bằng không thì ta cũng đành bất lực thôi.

Thấy Tần Tịch Nguyệt đáp ứng, Dương Diệp cười cười, nói:

- Ngươi muốn thành lập loại thế lực gì? Là thu thập tình báo hay là chuyên môn ám sát?

Tần Tịch Nguyệt hỏi.

Dương Diệp nghĩ nghĩ rồi nói:

- Hệ thống tình báo thì đã có hệ thống của ngươi rồi, ta muốn thành lập một tổ chức ám sát đặc biệt.

- Có thể hỏi ngươi vì sao muốn thành lập thế lực như vậy không?

- Ngươi tốt nhất là đừng biết làm gì, bằng không ngươi sẽ không có lòng tin đi làm chuyện này đâu!

Dương Diệp cười nhạt nói. Nếu để nữ tử biết, thế lực mà hắn muốn tạo dựng ra là để đối kháng với Bách Hoa cung, chắc nữ tử này sẽ cho rằng hắn điên rồi.

Tần Tịch Nguyệt lườm Dương Diệp một cái, sau đó không hỏi gì nữa, đối với nàng ta mà nói, nam tử trước mắt này nguyện ý hợp tác với nàng ta, phối hợp với nàng ta cứu mẫu hậu của nàng ta ra là đủ rồi.

- Nếu chúng ta hiện tại đã thẳng thắn thành khẩn hợp tác với nhau, vậy có thể nói cho ta biết tính danh thật sự của ngươi chưa?

Tần Tịch Nguyệt nói.

Nghe vậy, Dương Diệp bật cười, nữ nhân trước mắt này quả nhiên huệ chất lan tâm, biết hắn dùng tên giả, do dự một chút rồi nói:

- Dương Diệp, người thành An Nam.

- Tần Tịch Nguyệt, người của hoàng thất Đại Tần, hiện tại là tình nhân của Dương Diệp!

Tần Tịch Nguyệt chớp chớp mắt, nói.

- Có thể đứng đắn một chút không?

- Tiểu đệ đệ, ngươi chưa từng nghe qua câu nữ nhân không xấu thì nam nhân không thương à?

Dương Diệp:

- ...

Sau khi nửa canh giờ, thương thế của Tần Tịch Nguyệt đã hoàn toàn khôi phục, Tần Tịch Nguyệt đứng lên, nhìn về phía xa xa, sau đó nghiêm mặt nói:

- Tiểu đệ đệ, lúc trước nghe Quân Lâm đó nói, mộ của Trụ Đế bên trong di tích Thương triều này đã xuất hiện, ta cảm thấy chúng ta tốt nhất là nên đi xem thử.

- Vì sao?

Dương Diệp khó hiểu, hỏi:

- Ngươi đừng quên, hiện tại chúng ta vẫn đang bị người ta đuổi bắt đó.

Tần Tịch Nguyệt gật đầu nói:

- Tiểu đệ đệ, tuy tỷ tỷ không biết ngươi vì sao muốn thành lập một tổ chức sát thủ, nhưng hiển nhiên điều này đối với ngươi là vô cùng quan trọng. Nếu đã quan trọng, vậy chúng ta không thể thành lập một thế lực tầm thường, muốn thành lập một thế lực không tầm thường, vậy chúng ta cần tài nguyên, ví dụ như công pháp, Huyền kỹ, huyền bảo, mà mấy thứ này, trong mộ của Trụ Đế đó hẳn là không thiếu đâu, ngươi nói chúng ta chúng ta có nên vào tranh cướp một phen không?

Dương Diệp suy nghĩ một chút rồi cười nói:

- Nói cũng có lý, đi, tới mộ của Trụ Đế gì đó xem thử!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.