- Ha ha... Dương Diệp này rốt cục cũng xong đời rồi, gặp phải Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung, ta xem hắn còn kiêu ngạo được không!
- Đúng vậy! Nếu để hắn gặp phải Văn Nhân Nguyệt hoặc là Lãnh Tâm Nhiên kia sớm hơn một chút, hắn đã sớm xong đời, làm gì còn có cơ hội tiến vào top tám chứ? Chỉ có thể nói hắn có số chó ngáp phải ruồi quá mạnh mẽ rồi!
- Đừng vui mừng quá sớm, lỡ như hắn chiến thắng Văn Nhân Nguyệt thì sao? Phải biết rằng, Tần Du Nhiên kia dù sao cũng đã chết ở trong tay hắn.
Nghe được câu nói này, bọn họ lập tức câm miệng. Thế nhưng rất nhanh, lại có người nói tiếp...
- Hừ, vốn cho rằng Tần Du Nhiên kia là một nhân vật lớn, thế nhưng không ngờ rằng đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, hắn lại bị một tên tán tu gây thương tích, lại còn chết trong tay Dương Diệp này, ta thấy hắn căn bản là không có thực lực gì, những tiếng tăm của hắn ngoài kia đều là do thổi phồng mà thôi!
- Đúng đấy, phải biết là lúc trước ở trong Thanh Vân sơn mạch, Dương Diệp đã bị một quyền của Nguyên Đồng đánh lui mà Tần Du Nhiên này lại còn chết ở trong tay Dương Diệp, trước đây nói đối thủ của hắn là Nguyên Đồng, ta thấy hắn xách giày cho Nguyên Đồng cũng không xứng...
- ...
Rất nhanh, người trong sân đều không còn chê bai Dương Diệp nữa mà bắt đầu dè bỉu Tần Du Nhiên đã chết kia. Đương nhiên, chê bai Tần Du Nhiên thì cũng giống như là chê bai Dương Diệp...
Trong âm thanh bàn tán sôi nổi của mọi người, Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt cùng bước lên đài luận võ.
- Ngươi đã khiến mọi người chúng ta đều rất bất ngờ!
Văn Nhân Nguyệt nhìn Dương Diệp, hờ hững nói. Quả thật, biểu hiện của Dương Diệp đã khiến cho vô số người trong sân thi đấu bất ngờ. Bởi vì khi vừa mới bắt đầu, không có bất kỳ người nào cảm thấy Dương Diệp có thể đi đến một bước này.
- Ta nghĩ, Bách Hoa Cung cũng đã thông báo cho ngươi, bảo ngươi phải giải quyết ta, đúng không?
Dương Diệp hỏi.
Văn Nhân Nguyệt không có giấu giếm mà gật đầu, nói:
- Ngươi càng thể hiện ra tiềm lực càng lớn thì cung môn sẽ càng không để cho ngươi sống sót mà bây giờ, chính là thời điểm tốt nhất để giết chết ngươi!
Dương Diệp từ từ lắc đầu, nói:
- Ngươi không giết được ta, xem ra ngươi có thể quen biết mẫu thân ta, ngươi chịu thua, có thể?
- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Văn Nhân Nguyệt lạnh lùng nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Vậy thì động thủ đi!
Cổ tay hơi động, một vòng Tinh Lam Viên Hoàn xuất hiện ở trong tay Văn Nhân Nguyệt, vung tay lên, Tinh Lam Viên Hoàn mang theo âm thanh xé gió sắc bén, bắn về phía Dương Diệp nhanh như điện.
Nhìn thấy Tinh Lam Viên Hoàn bắn đến nhanh như điện, Dương Diệp rút kiếm chém một nhát!
- Ầm!
Một âm thanh kim loại giao nhau ầm ầm vang lên ở giữa sân thi đấu, trong ánh mắt của mọi người, Tinh Lam Viên Hoàn kia bắn ngược mà quay về, lấy tốc độ nhanh hơn mấy lần so với lúc trước mà bắn về phía Văn Nhân Nguyệt!
Tay ngọc của Văn Nhân Nguyệt duỗi về phía trước, sau đó lập tức nắm chặt, tốc độ của Tinh Lam Viên Hoàn kia lập tức chậm lại, lúc đến trước mặt nàng thì giống như là Dương Diệp ném cho nàng vậy!
- Nếu như ngươi muốn giết ta, vậy thì động thủ thật sự đi!
Nhìn Văn Nhân Nguyệt, Dương Diệp thờ ơ nói.
- Như ngươi mong muốn!
Dứt lời, Văn Nhân Nguyệt cong ngón tay búng một cái, Tinh Lam Viên Hoàn bắn nhanh ra như điện, trên không trung, đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt dường như hóa thành một viên hoàn to lớn gần bằng đài luận võ kia, viên hoàn to lớn trên không trung xoay tròn, sau một khắc, lần thứ hai Văn Nhân Nguyệt cong ngón tay búng một cái, quay về phía Dương Diệp quát khẽ:
- Đi!
Dứt lời, Tinh Lam Viên Hoàn to lớn lấy tốc độ mắt thường không nhìn rõ được mà bắn về phía dưới Dương Diệp.
Nhìn Tinh Lam Viên Hoàn kia bắn đến nhanh như điện, sắc mặt Dương Diệp hơi nghiêm trọng, uy lực của viên hoàn này lúc trước hắn đã được lĩnh giáo qua, căn bản không thể trốn, chỉ có thể nỗ lực phá hủy! Nghĩ tới đây, huyền khí trong cơ thể Dương Diệp như thủy triều truyền vào Tử Linh Kiếm trong tay, khi huyền khí không ngừng tràn vào, Tử Linh Kiếm bùng nổ ra một vòng hào quang màu vàng óng ánh.
Khi Tinh Lam Viên Hoàn đến cách trước người hắn chỉ chưa tới mười tấc, trong mắt Dương Diệp loé ra vẻ tàn nhẫn, sau đó rút kiếm chém một cái, dưới sự bổ trợ của kim sắc huyền khí lại cộng thêm Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật bùng nổ ra sức mạnh trong nháy mắt, làm cho sức mạnh chiêu kiếm này của Dương Diệp đạt đến một trình độ cực kỳ kinh khủng, nơi mà Tử Linh Kiếm đi qua, không khí đều bị rút khô, ở trên không trung, một vết kiếm rõ ràng dị thường xuất hiện ở nơi đó, vô cùng nổi bật!
- Coong!
Một tiếng nổ rung trời vang lên ở giữa sân, lần này, Tinh Lam Viên Hoàn không có bay ra mà ngược lại, dưới sức mạnh kinh khủng của Tinh Lam Viên Hoàn kia, Dương Diệp bị chấn động, hai chân trượt dưới đất lui về phía sau, khi lui đến mép của đài luận võ, lúc này mới chịu ngừng lại.