Cúi đầu nhìn vết thương đã nứt ra trên tay một chút, hai mắt Dương Diệp híp nhỏ lại, với sức mạnh cùng độ cường hãn của cơ thể hắn, lại không chống đỡ được Tinh Lam Viên Hoàn này, sức mạnh đáng sợ của viên hoàn này, có hơi nằm ngoài dự đoán của hắn rồi!
- Xuất ra sức mạnh thực sự của ngươi đi, nếu không thì ngươi phải dừng lại ở nơi này rồi!
Nhìn Dương Diệp đứng ở phía đối diện, Văn Nhân Nguyệt hờ hững nói.
Nghe thấy vậy, Dương Diệp thở ra một cái, sau đó chậm rãi đi về phía Văn Nhân Nguyệt, đi được hai bước, một nguồn sức mạnh vô hình giống như là thuỷ triều mà dâng tới chỗ Văn Nhân Nguyệt.
Cùng lúc đó, Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp cũng vang lên một âm thanh lanh lảnh của kiếm minh, mà dưới đài luận võ, phàm là huyền giả đeo kiếm, đều lần nữa cảm nhận được kiếm của mình giống như là đang bị cái gì triệu hoán vậy, vừa rung động kịch liệt, lại như muốn thoát khỏi bọn họ!
Hai tầng kiếm ý!
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong sân vang lên âm thanh hít khí lạnh của một đám người.
Mới đầu, khi Dương Diệp đánh chết Lý Tiên Quân, Dương Diệp chỉ để lộ ra một tầng kiếm ý, một tầng kiếm ý, cộng với không biết dùng phương pháp thần bí gì mà giết Lý Tiên Quân, mọi người cũng chỉ nói là thực lực của Lý Tiên Quân yếu kém, ngay cả một tầng kiếm ý của Dương Diệp cũng không chống lại được. Sau đó, khi Dương Diệp giết Tần Du Nhiên, cũng là dùng phương pháp thần bí, vì lẽ đó, thứ mà mọi người thực sự kiêng kỵ chính là phương pháp thần bí của Dương Diệp, chứ không phải thực lực bản thân Dương Diệp thể hiện ra!
Mà hiện tại, mọi người không nghĩ tới Dương Diệp đã đạt đến kiếm ý tầng thứ hai! Không tới chỉ mới hai mươi tuổi mà đã đạt được kiếm ý tầng thứ hai, thiên phú như vậy, đã có thể giết hết hơn chín mươi phần trăm người ở đây trong chớp nhoáng.Thời khắc này, cho dù người không có thiện cảm với Dương Diệp, không muốn thừa nhận cũng không được, Dương Diệp tiến vào top tám, thứ dựa vào có thể không phải là vận may...
Khi nhìn thấy hai tầng kiếm ý của Dương Diệp, trên tường thành, sắc mặt của Thải Phượng Bách Hoa Cung kia lập tức trở nên âm trầm, sát khí trong mắt như biến thành thực chất! Không tới hai mươi tuổi mà đã đạt kiếm ý hai tầng, thiên phú như vậy, đã không chênh lệch chút nào so với Văn Nhân Nguyệt, nếu như bỏ mặc Dương Diệp tiếp tục trưởng thành, có thể tưởng tượng được, trong tương lai mấy trăm năm sau, Bách Hoa Cung sẽ có thêm một kẻ địch đáng sợ cỡ nào!
Dương Diệp nhất định phải chết! Lúc này, Bách Hoa Cung Thải Phượng nghĩ như vậy!
- Thú vị, thật là thú vị!
Một bên khác, Thanh Vân ở bên cạnh Nguyên Đồng đột nhiên nở nụ cười, nói:
- Trước đây có chút coi trọng Dương Diệp. Không nghĩ tới hắn lại có kiếm ý hai tầng, càng không ngờ rằng bây giờ hắn mới để bại lộ ra, là muốn mình nổi tiếng hay sao? Ha ha...
- Kiếm ý hai tầng, thiên phú của Dương Diệp này cũng xem như không tệ!
Thanh Vân thờ ơ nói:
- Chỉ là đáng tiếc, một mầm mống tốt như vậy, chung quy vẫn phải chết trên đài tỷ võ này!
- Hắn đúng là đáng chết!
Nguyên Đồng thu lại nụ cười, nói:
- Vốn ta còn hơi nghi ngờ Nguyên Dạ rốt cuộc là chết ở trên tay hắn, hay là chết trong tay những Huyền Thú ở Thập Vạn Đại Sơn kia nhưng bây giờ nhìn lại, Nguyên Dạ có tám, chín phần là chết trên tay hắn. Nguyên Dạ không thể chết vô nghĩa như vậy, ta sẽ đích thân đưa hắn đi gặp Nguyên Dạ!
Thanh Vân khẽ gật đầu, nói:
- Đương nhiên, người của Nguyên Môn ta sao lại để kẻ khác có thể nói giết là giết phải không?
Trên đài luận võ, tự mình cảm nhận được sự khống chế và ràng buộc, Văn Nhân Nguyệt nhìn Dương Diệp nói:
- Quyết tâm rồi sao?
Dứt lời, một luồng khí thế kinh khủng từ trong cơ thể mạnh mẽ dâng lên, chống lại kiếm ý của Dương Diệp. Áp chế cùng ràng buộc của kiếm ý, đến cả nàng cũng không thể không thận trọng đối phó, có điều cũng còn may, kiếm ý của Dương Diệp chỉ mới hai tầng, đối với nàng mà nói vẫn chưa thể tạo thành áp chế cùng ràng buộc quá mạnh mẽ!
Tay phải ra một chiêu, Tinh Lam Viên Hoàn kia bắn ra lần nữa, trên không, Tinh Lam Viên Hoàn khẽ run lên, nhất thời hóa thành vô số viên hoàn to bằng nắm tay, giống như hạt mưa bình thường lít nha lít nhít ập xuống chỗ Dương Diệp!
Nhìn thấy Tinh Lam Viên Hoàn lít nha lít nhít bay vụt đến, cổ tay Dương Diệp hơi động, Tử Linh Kiếm không ngừng vung lên, thoáng chốc, vô số kiếm ý ẩn chứa ảnh kiếm màu vàng óng bắn nhanh ra từ đỉnh của Tử Linh Kiếm. Kim sắc huyền khí biến thành ảnh kiếm cũng đã cực kỳ hùng mạnh, hiện tại lại tăng thêm hai tầng kiếm ý, lúc này Dương Diệp triển khai ảnh kiếm lại càng thay đổi vô cùng ác liệt!
Trên đài luận võ, xuất hiện một màn cực kỳ đặc sắc, vô số Tinh Lam Viên Hoàn và vô số ảnh kiếm màu vàng óng không ngừng chạm vào nhau, sau đó không ngừng tiêu tán, từng tiếng từng tiếng năng lượng nổ tung không ngừng vang vọng ở giữa sân, toàn bộ đài luận võ dưới sự phá hoại của ảnh kiếm màu vàng óng và Tinh Lam Viên Hoàn, đã thủng trăm ngàn lỗ, lảo đa lảo đảo, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sập xuống!
Cảm nhận một màn kinh khủng ở trên đài kia, một vài huyền giả vốn đang đứng gần vội vã lùi về sau một khoảng, cho dù là ảnh kiếm màu vàng óng hay là Tinh Lam Viên Hoàn kia, đều không phải là thứ mà bọn họ có thể chống lại, bọn họ cũng không muốn làm người vô tội bị vạ lây!
- Ầm!
Đột nhiên, trên đài luận võ phát ra một tiếng nổ vang rung trời, ngay lập tức, toàn bộ đài luận võ đột nhiên run lên kịch liệt, sau một khắc, trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, đài luận võ to lớn kia ầm ầm sụp xuống, vô số tro bụi nhất thời bay lên bầu trời.
- Ầm, ầm!
Lúc mọi người ở đây còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, bên trong phế tích kia đột nhiên nhảy ra hai người, hai người này không phải ai khác, chính là Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt kia.
Lúc này ở quanh thân Văn Nhân Nguyệt, vô số Tinh Lam Viên Hoàn to bằng nắm tay không ngừng vây quanh nàng xoay tròn với tốc độ cao, những Tinh Lam Viên Hoàn kia cũng không phải xoay tròn hỗn độn vô trật tự mà là xoay tròn theo một loại quỹ tích kỳ dị nào đó, lấy Văn Nhân Nguyệt làm trung tâm, xung quanh giống như là có một luồng năng lượng vô hình vậy, khiến cho mặt đất và những tạp thạch kia không ngừng bị vỡ nát!
Dương Diệp ở đối diện nàng, tay cầm Tử Linh Kiếm, trên thân Tử Linh Kiếm, từng luồng từng luồng ánh kiếm không ngừng hiện ra.
Một khắc nào đó, Dương Diệp đột nhiên chuyển động, thân hình đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, hóa thành một tàn ảnh bắn mạnh tới chỗ của Văn Nhân Nguyệt, Tử Linh Kiếm trong tay vừa chém một cái, một ảnh kiếm màu vàng óng dẫn đầu bắn nhanh về phía Văn Nhân Nguyệt!