Thượng Quan Phi Độ nghe vậy, giận dữ cười ngược, hắn không cảm thấy mình chiếm tiện nghi, trái lại, hắn cảm thấy đây là một sự sỉ nhục.
Lúc này, thực lực Ngưng Thể cảnh cửu trọng bạo phát, Thượng Quan Phi Độ xông về phía Diệp Phàm:
- Một đòn này, ta phải phế ngươi!
Võ kỹ Nhân giai trung cấp, Tảo Phong Thối, thuộc tính ẩn hoàn mỹ kích phát, Bán Nguyệt Phong Nhận!
Thượng Quan Phi Độ quét ngang chân phải, phong nhận hình thành, lao về phía Diệp Phàm.
Lúc này, Diệp Phàm bay vút lên, thuộc tính ẩn của Cửu Hư Mê Tung Bộ hình chiếu qua gương xuất hiện.
Ở giữa không trung, Diệp Phàm hóa thành hai bóng hình, bay nhanh ra hai phía.
Phong nhận lập tức đánh hụt.
- Làm thế nào giải được Tử Độc!
Diệp Phàm vừa tránh thoát đòn tấn công của Thượng Quan Phi Độ, vừa nhìn hai người Đinh Xuân Thu hô to.
Một tâm dùng hai chỗ, mọi người xung quanh không thể không bội phục Diệp Phàm, phải biết hắn có thể tránh né được đòn tấn công của Thượng Quan Phi Độ đã cực kỳ khó khăn, hắn còn có thể phân tâm đưa ra câu hỏi. Đây là hoàn toàn tự tin vào bản thân.
Sắc mặt Thượng Quan Phi Độ càng thêm khó coi. Vừa rồi hắn sử dụng Tảo Phong Thối, phong nhận vô hình lao đi với tốc độ rất nhanh, đối phương lại có thể dễ dàng tránh né, còn có thể thản nhiên đưa ra câu hỏi như vậy. Đây thật sự là con cháu chi thứ bị phế bỏ của Diệp gia được mọi người bàn tán sao?
Chỉ có điều, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, nhiều kỹ xảo hơn nữa cũng vô ích.
Thân hình Thượng Quan Phi Độ biến thành mờ ảo, xoay một trăm tám mươi độ, phong nhận bay lượn, sau đó chém xuống, chân phải đập mạnh.
Phong nhận tạo thành hình chữ thập, một trước một sau lao về phía Diệp Phàm.
Trên đường đi, phong nhận lớn dần, chém ngang hai bóng người của Diệp Phàm.
Diệp Phàm không hề hoảng loạn, hai tay chợt vỗ mạnh về phía trước, cuồng phong cuốn theo, võ kỹ nòng cốt nhất của Diệp gia, võ kỹ Nhân giai cao cấp Đãng Phong Chưởng với thuộc tính ẩn Bức Tường Cuồng Phong được đánh ra. Cuồng phong gào thét xung quanh hắn.
Đều là võ kỹ Nhân giai cao cấp, thực lực của Diệp Phàm yếu hơn Thượng Quan Phi Độ, trực tiếp chống đỡ, Bức Tường Cuồng Phong của hắn tất nhiên không có cách nào ngăn cản được phong nhận, nhưng phong nhận cũng được tạo thành từ gió.
Diệp Phàm dùng Bức Tường Cuồng Phong đã trực tiếp thay đổi phương hướng của phong nhận, đẩy nó ra.
Đồng thời hắn rút tay về, dưới chân phát động Cửu Hư Mê Tung Bộ. Bóng người tách ra. Hai thân hình từ hai hướng khác nhau xông về phía Thượng Quan Phi Độ.
Thượng Quan Phi Độ lập tức biến sắc. Hắn căn bản không có cách nào phân biệt được trong hai bóng người này đâu mới là người thật. Lúc này, hắn vội lùi về phía sau, đồng thời vung vẩy hai tay, võ kỹ Nhân giai cao cấp Phù Vân Thủ, thuộc tính ẩn là quy định phạm vi hoạt động.
Lấy hắn làm trung tâm, hai tay mờ ảo, phòng ngự ngàn vạn công kích.
Thượng Quan Phi Độ tổng cộng nắm giữ hai bộ tuyệt kỹ rất mạnh, một công một thủ, tất cả đều đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.
Chỉ xét về lý giải võ kỹ, Thượng Quan Phi Độ quả thật còn thiên tài hơn các thiên tài cùng cấp.
Nhưng bây giờ Diệp Phàm sử dụng thuộc tính ẩn của võ kỹ hoàn toàn lưu loát. Số võ kỹ mà hắn biết được càng nhiều tới mức đếm không xuể. Lúc này, hai tay biến thành trảo, nguyên lực chảy qua ngũ trảo.
Công pháp Địa giai sơ cấp Trích Tinh Thủ, thuộc tính ẩn lấy đồ trong túi!
Đây là một công pháp phá phòng thủ hàng đầu, tu luyện tới cảnh giới hoàn mỹ, có thể xuất trảo trong nháy mắt, trợ giúp tốc độ đến mức tận cùng, phá phòng ngự, giết người giống như lấy đồ trong túi vậy.
Hai tay Diệp Phàm hóa thành từng ảo ảnh, lập tức xuyên qua sự phong tỏa của Phù Vân Thủ, chộp lấy cổ của Thượng Quan Phi Độ.
Ngay lập tức, Thượng Quan Phi Độ ngừng phát ra nguyên lực, trong đôi mắt đầy vẻ khó tin. Mọi người xung quanh cũng ngây ra. Không ngờ Diệp Phàm đánh trực diện với Thượng Quan Phi Độ cũng thắng được. Sao có thể như vậy chứ?
Năm đại công tử Hoàng Đô, mỗi người có đặc điểm riêng, nhưng muốn nói lực chiến đấu mạnh nhất trong đó, tất nhiên là Thượng Quan Phi Độ. Hắn nắm giữ hai môn võ kỹ đạt trạng thái hoàn mỹ, đủ để cho hắn vô địch trong cùng cấp.
Nhưng hôm nay, hắn lại bị Diệp Phàm đánh bại, Mọi người phải sốc tới mức nào.
Bắc Cung Tuyết cũng trợn tròn mắt, lộ ra cả răng nanh, trong lòng thầm than: Dường như Diệp Phàm rất mạnh! Lẽ nào phụ hoàng nói không sai, người này thật sự che giấu rất sâu?
- Tử Độc giải thế nào?
Diệp Phàm thả Thượng Quan Phi Độ ra, nhìn về phía hai người Đinh Xuân Thu.
Đám người không khỏi nhìn về phía hai người. Tử Độc còn có tên là Vô Sinh Độc, đây là loại độc khó giải có tiếng, không ít người đều cho rằng Diệp Phàm cố ý gây khó dễ.
Sắc mặt hai người hơi mất mát, tầm nhìn của bọn họ còn lớn hơn những người khác. Tử Độc không phải khó giải, chỉ là bọn họ quả thật không biết.
Cuối cùng hai người thở dài nói:
- Vẫn mong được chỉ giáo.
- Uẩn Hồn Hoa, Phương Dục Thảo, mật của Hoạt Thủy Xà, dùng Khứ Nguyên Thủ Quyết lấy ra cực tử khí của Uẩn Hồn Hoa, luyện Ấn Thiên Thủ Pháp tách mật rắn nước, dùng nguyên hỏa đốt một giờ, lửa phải là lửa ba màu, trong đó lấy Huyền Hỏa Thủ Quyết phát động, mới có thể thành thuốc giải độc!
Diệp Phàm hô to.
Đám người nghe xong, cảm giác như lọt vào trong sương mù, Diệp Phàm nói không ít cái tên, bọn họ đều chưa từng nghe thấy, càng chưa nói tới hiểu rõ.
Trong mắt Bắc Cung Tuyết ánh lên vài cảm xúc không rõ. Học thức của nàng cũng sâu rộng. Dù sao nàng cũng là công chúa, hoàng cung có rất nhiều sách cổ, lúc nàng rảnh rỗi cũng sẽ vui vẻ đọc một lúc.
Trong đó, Huyền Hỏa Thủ Quyết không được truyền rộng trong thiên hạ, nếu học thức không đạt tới trình độ nhất định, thật sự không biết được.
Hôm nay, nàng đã có cách nhìn khác về tài năng của Diệp Phàm.
Đinh Xuân Thu, Tiễn Hoành và Bắc Cung Thanh Sơn đều nhíu mày. Nếu là những người khác, nhất định sẽ nói Diệp Phàm nói loạn. Nhưng bọn họ là người thật sự có kiến thức sâu rộng, có biết một ít về những thứ Diệp Phàm đã nói.
- Ta biết Uẩn Hồn Hoa, đó thật sự là vật tử khí, người bình thường đừng nói lấy ra cực tử khí, thậm chí còn không thể chạm vào. Hơn nữa, tử khí của Uẩn Hồn Hoa nằm trong tâm rễ của nó, nguyên lực không có cách nào di chuyển tới.
Tiễn Hoành nghi ngờ nói.
- Không đúng, có thể. Khứ Nguyên Thủ Quyết, không ngờ là Khứ Nguyên Thủ Quyết. Diệp huynh chẳng khác nào thần nhân. Trên thế gian này, chỉ có Khứ Nguyên Thủ Quyết mới có thể lấy ra tử khí của Uẩn Hồn Hoa.
Đinh Xuân Thu cười nói rất thản nhiên. Lúc trước hắn tỏ ra khó chịu với Diệp Phàm là vì danh tiếng của Diệp Phàm. Lúc này, Diệp Phàm mở miệng nói ra những lời kinh người, trong lòng không khỏi kính phục.
- Tiền huynh, Khứ Nguyên Thủ Quyết là gì vậy?
Tiễn Hoành hơi nghi ngờ nói.
- Chỉ có Luyện Dược Sư tam phẩm mới có khả năng nắm giữ được thủ pháp này. Hơn nữa phải đặc biệt thiên phú Linh Cương nhất định mới có khả năng nắm giữ được nó. Nó rất thần bí, điểm mạnh nhất của loại thủ pháp này là nó có thể lấy ra vật chứ bên trong nguyên liệu mà không hề chạm vào nguyên liệu đó.
Đinh Xuân Thu giải thích, sau đó khẽ nhíu mày, chắp tay nói với Diệp Phàm:
- Diệp huynh, xin hỏi mật của Hoạt Thủy Xà là gì? Ta biết Hoạt Thủy Xà. Nhưng theo ta được biết, Hoạt Thủy Xà không hề có mật rắn.
Toàn thân Hoạt Thủy Xà giống như dòng nước, hoàn toàn trong suốt, hai mắt giống như tảng đá, ở trong nước rất khó bị phát hiện. Loài rắn này cực lớn, sau khi trưởng thành dài tới mười mét.
Có người từng bắt giết loại rắn này. Nhắc tới cũng kỳ lạ, rắn này hoàn toàn là do hai mắt cùng với dòng nước tạo thành, căn bản không có cơ thể cụ thể, làm sao có mật rắn được.
- Hoạt Thủy Xà có mật!
Bắc Cung Thanh Sơn đột ngột nói:
- Ta đã từng xem qua trong một quyển sách cổ, mỗi khi trăng tròn, Hoạt Thủy Xà sẽ hấp thu tinh hoa của trăng, ở bên trong thân thể hình thành mật rắn. Chỉ có điều mật rắn này chỉ tồn tại mấy phút sẽ biến mất.
- Diệp huynh thậm chí còn biết cả vật ấy...