Triệu Vô Cơ cũng cảm thấy khá bất ngờ, hệ thống tình báo của Diêu gia, gia tộc của Tuyệt Tình công tử Diêu Phi, trải khắp Đoạn Nhận đế quốc, được gọi là không gì không biết, ấy vậy mà không tra ra được thân phận của hai người kia!
“Hai người này không phải người của Đoạn Nhận đế quốc?” Triệu Vô Cơ bật thốt lên, nghĩ tới một khả năng. Cũng chỉ có khả năng ấy mới giải thích được.
Tuyệt Tình công tử Diêu Phi không nói gì, mắt lập loè.
“Công tử, ngài xem?” Hộ vệ kia nói.
“Không phải chuyện của ngươi, lui ra.” Diêu Phi phất tay.
“Vâng, công tử!”
Lúc này trong phòng khách quý số ba, lão bản tửu lầu đã tự mình đưa một bàn đồ ăn và rượu tới.
Chờ khi bốn người Hoàng Tiểu Long mở vò rượu ra, nhấm nháp đồ ăn, gật đầu bảo không tệ, lão bản tửu lầu mới cung kính lui ra ngoài.
Bốn người Hoàng Tiểu Long nâng chén với nhau, mùi rượu bay bốn phía.
Căn cứ vào lời giới thiệu vừa rồi của lão bản thì rượu này tên là rượu Mỹ Nhân, khi rượu vào cổ họng thì hệt như đang nhấm nháp mỹ nữ, cảm giác giống vô cùng.
Hoàng Tiểu Long nhấp thử một ngụm, rượu này quả thực không tệ, phải nói là hơn rượu Liệt Hoả và Tuyết Nguyệt không ít. Rượu Liệt Hoả và rượu Tuyết Nguyệt tuy không tệ, nhưng đơn điệu hơn nhiều.
Hơn hai giờ sau, bốn người Hoàng Tiểu Long mới rời khỏi tửu lầu Tuý Nan Vong này.
Trước khi đi, Hoàng Tiểu Long mua không ít rượu Mỹ Nhân rồi cất vào trong Tu La giới.
Hiện giờ Tu La giới của Hoàng Tiểu Long không có mấy thứ, nhưng rượu thì chắc chắn nhiều. Nếu Nhậm Ngã Cuồng mà biết Hoàng Tiểu Long dùng Tu La giới để đựng rượu, không biết sẽ nghĩ như nào.
Rời khỏi tửu lầu, bốn người Hoàng Tiểu Long tới một khách sạn có tên là Độc Tư, thuê bốn gian trang viện rồi ở lại.
Lôi đài của Hoàng Thành chi chiến ở mười ngày sau chính là ở một quảng trường bên ngoài cửa Đoạn Nhận hoàng cung, cách khách sạn Độc Tư này không xa.
Khi bốn người Hoàng Tiểu Long vào ở, trong một cung điện ở dưới lòng đất sâu trong hoàng cung của Đoạn Nhận hoàng thành, một người đàn ông trung niên mặc long bào đang ngồi. Người này không cao không gầy, trên mi tâm có một ký hiệu. Nhìn kỳ thì thấy ký hiệu này lại là một thanh đoạn đao bản thu nhỏ!
“Bệ hạ!” Lúc này một lão giả mặc quan phục hoàng cung đi vào cung điện trong lòng đất, cung kính lễ bái.
Bệ hạ!
Người đàn ông trung niên này chính là Đoạn Nhận đại đế của Đoạn Nhận đế quốc! Toàn bộ Đoạn Nhận đế quốc này, người được xưng là bệ hạ cũng chỉ có Đoạn Nhận đại đế mà thôi.
“Đứng lên đi.” Đoạn Nhận đại đế nói, giọng lạnh nhạt, lại mang theo sự uy nghiêm khôn cùng.
“Tạ ơn bệ hạ!” Lão giả mặc quan phục nói, rồi cung kính đứng dậy: “Bệ hạ, sáu người Tạ Bồ Đề, Dương Cương, Bàng Ngọc, Thôi Lệ, Đới San Ny và Hoàng Tiểu Long đã tới Đoạn Nhận hoàng thành rồi.”
Sáu người này chính là sáu thiên tài duy nhất có được Vũ hồn siêu cấp trong số các thiên tài tới từ hơn một nghìn vương quốc tới dự thi năm nay. Mỗi một thiên tài mà có được Vũ hồn siêu cấp đều sẽ được Đoạn Nhận đế quốc đặc biệt chú ý.
Đoạn Nhận đại đế gật đầu: “Trình Kiếm, ngươi nói xem, ai trong số sáu kẻ này sẽ đoạt được giải nhất năm nay?”
Lão già Trình Kiếm trầm ngâm rồi nói: “Hẳn là Tạ Bồ Đề.”
Đoạn Nhận đại đế gật đầu: “Ngươi cũng có suy nghĩ giống ta.” Nói đến đây lại chuyển sang hướng khác: “Nhưng ngươi bảo Vô Nhai chú ý cái tên Hoàng Tiểu Long kia nhiều chút.”
“Hoàng Tiểu Long?!” Trình Kiếm khá bất ngờ. Theo như những gì hắn biết, trong số sáu gã thiên tài có được Vũ hồn siêu cấp tới dự thi lần này, chỉ có Hoàng Tiểu Long là ở Hậu Thiên Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, còn năm người kia đều là Tiên thiên nhất giai trở lên.
Hoàng Tiểu Long tuy có được Vũ hồn song long Thập giai nhất lưu, nhưng thực lực có hạn, không biết liệu lần này có lọt được vào mười người đứng đầu không? Thế mà đại đế lại chú ý tới tên Hoàng Tiểu Long này?
Lúc này Đoạn Nhận đại đế nói: “Hoàng Tiểu Long tuy chưa đột phá Tiên thiên, nhưng thực lực không kém. Hắn từng đánh bại nguyên lão của học viện Tinh Không, một cường giả Tiên thiên Nhất giai. Việc Hoàng Tiểu Long đạt được mười vị trí đầu hẳn là không thành vấn đề! Hơn nữa hắn mới mười bảy tuổi!”
“Vâng, bệ hạ, thần đã biết!” Trình Kiếm cung kính nói.
“Ừ, ngươi lui ra đi.” Đoạn Nhận đại đế nói: “Bất cứ chuyện gì liên quan tới Hoàng Thành chi chiến thì đều có thể bẩm báo ta bất cứ lúc nào.”
Trình Kiếm cung kính xác nhận, cúi người thi lễ rồi mới lui ra.
Mà sau khi ở trọ lại khách sạn Độc Tư, Hoàng Tiểu Long không cùng ba người Triệu Thư ra ngoài đi dạo, mà mở Tù Thần Quyển ra rồi tiến vào chiến trường Viễn cổ để tu luyện.
Lần này Hoàng Tiểu Long tiếp tục thử vận chuyển cùng lúc Tu La quyết và Dịch Cân kinh. Theo việc thử đó, khi Tu La quyết và Dịch Cân kinh cùng vận chuyển, việc lưu chuyển của Đấu khí và nội lực càng lúc càng thông thuận.
Khi thử đồng thời vận chuyển Tu La quyết và Dịch Cân kinh, Hoàng Tiểu Long bắt đầu tu luyện chiêu thứ năm của Tu La kiếm pháp là Bỉ Ngạn Chi Hoa.
Hoàng Tiểu Long đã tu luyện chiêu thứ tư Phong Đô Chi Lôi của Tu La kiếm pháp tới mức đại thành, giờ còn thiếu là việc tăng Đấu khí của mình lên. Sau này Đấu khí mà tăng lên thì uy lực của chiêu thức cũng mạnh hơn.
Hoàng Tiểu Long nhớ lại cẩn thận và chi tiết tư thế tấn công của chiêu thứ năm Bỉ Ngạn Chi Hoa được vẽ trên giấy, tới từng đường vận chuyển khí kình một cách kỹ càng, sau đó hắn đứng trong chiến trường Viễn cổ, vung Tu La Chi Đao lên.
Hai thanh Tu La Chi Đao được vung lên thì vô số hàn quang xoay tròn, toạ thành hai bông hoa. Bông hoa này màu mực tím, giống hệt màu của Cửu U Đấu khí trong cơ thể Hoàng Tiểu Long hiện tại.
Hai bông hoa màu tím ấy không ngừng xoay tròn, không ngừng nở rộ.
Nhưng hai bông hoa chỉ không ngừng xoay tròn ở trước người Hoàng Tiểu Long ba mét, không hề tấn công tới phía trước. Nhưng đúng lúc này, hai bông hoa kia đột nhiên biến mất. Sau đó, ở cách Hoàng Tiểu Long một trăm mét về phía rước, hai tảng đá lớn bỗng biến thành bột vụn.
Hoàng Tiểu Long dừng lại, sau đó nhắm mắt hồi tưởng tư thế và đường vận chuyển khí kính của đòn tấn công ban nãy.
Dựa theo bản vẽ kia, hai bông hoa vừa rồi được gọi là Bỉ Ngạn hoa.
Bỉ Ngạn chi hoa nở ở bờ đối diện, tựa xa mà không phải xa, như gần mà chẳng phải gần, đòn tấn công thần bí khó lường khiến đối thủ khó mà phòng bị. Khi Bỉ Ngạn chi hoa biến mất thì thường là sẽ một kích giết chết đối thủ luôn.
Mười ngày trôi đi.
Hoàng Tiểu Long đã có thể vận chuyển Tu La quyết và Dịch Cân kinh cùng một lúc mà tu luyện, còn chiêu thức Bỉ Ngạn Chi Hoa thì đã có uy lực được tăng lên không ít.
Khi Hoàng Tiểu Long tấn công, ánh sáng toả ra khi Bỉ Ngạn Chi Hoa nở rộ càng mạnh, thời gian xuất hiện càng ngắn, như vậy thì uy lực công kích càng mạnh hơn.
Khi tu luyện Bỉ Ngạn Chi Hoa, Hoàng Tiểu Long thi thoảng tu luyện lại Địa Ngục Chi Phong, Tu La Chi Lệ, Minh Vương Chi Nộ và Phong Đô Chi Lôi, rồi thử hoà hợp năm chiêu thức lại làm một.
Hoàng Tiểu Long đã có thể hoà hợp được Địa Ngục Chi Phong và Tu La Chi Lệ, mà uy lực còn lớn hơn.
Mười ngày này, tu vi Đấu khí của Hoàng Tiểu Long lại tăng lên.
Mỗi ngày dùng Linh đan tứ phẩm cao cấp, Diễm Long châu, còn hấp thu linh khí trên chiến trường Viễn cổ để tu luyện, Hoàng Tiểu Long phải nói là tăng thực lực lên hàng ngày.
Mười ngày trôi đi, rốt cuộc thì Hoàng Thành chi chiến đã đến!
Sắc trời dần sáng, gần như toàn bộ Đoạn Nhận hoàng thành đều sôi trào. Tất cả các con đường trong Đoạn Nhận hoàng thành đều tấp nập người đi lại.
Hoàng Thành chi chiến đều là việc trọng đại hàng năm ở Đoạn Nhận đế quốc. Dân trong Đoạn Nhận hoàng thành cũng sẽ tới xem.
Khi Hoàng Tiểu Long ra khỏi phòng, ba người Triệu Thư, Vu Minh và Phí Hầu đã chờ sẵn ở đó.
“Môn chủ!” Thấy Hoàng Tiểu Long đi ra, ba người nhanh chóng bước tới.
Hoàng Tiểu Long gật đầu, hít sâu một hơi: “Đi thôi, giờ chúng ta tới quảng trường hoàng thành Đoạn Nhận.”