Liên Tinh đã chết, đối với Vân Thiên Hà mà nói trong lòng hắn đã biết trước được kết cục này. Hơn nữa những chuyện như thế này cũng chỉ có hắn mới biết được nguyên nhân chính. Cho nên trừ việc thở dài ra thì hắn cũng chỉ có thể hoài niệm mà thôi.
Sau khi nhớ lại, hắn lại bắt đầu chờ đợi.
Không có ai biết hắn chờ cái gì, ngay cả Cơ Trọng Thiên cũng có chút đoán không ra rốt cuộc Vân Thiên Hà đang suy nghĩ cái gì, chỉ sợ người trong cuộc mới biết được hắn đang đợi cái gì.
Một tháng sau, đông viện Đồ phủ.
Hôm này có chút khác biệt so với ngày thường, Vân Thiên Hà dậy từ rất sớm, hôm nay hắn cũng không đi đến Quốc Chính Viện là ở nhà tu dưỡng tâm tình.
Chỉ chốc lát sau, một tiểu nha hoàn chạy đến gõ của phòng hắn, nói:
-Thiếu gia, chuyện ngài phân phó nô tỳ đã bố trí xong.
-Ngươi đi đi, nếu có người đến tìm ta thì ngươi trực tiếp mang đến phòng ta.
Vân Thiên Hà phân phó một tiếng rồi để cho tiểu nha hoàn rời đi. Hắn vừa tĩnh tọa được một lúc liền đứng dậy đi về phía mật thất dưới lòng đất của Đồ phủ.
Bí thất này bây giờ chủ yếu được dùng làm nơi truyền tin tình báo. Địa phương này được thiết kế để tạo một lối ra tạm thời cho sát thủ doanh của Viêm Hoàng cục. Mà ở trong đó cũng có cơ quan bảo mật. Đây cũng là do Huyền Môn Di Lão thiết kế, thiên hạ khó có thể tìm được ai có khả năng phá giải.
Vân Thiên Hà đi vào bí thất, đi thẳng đến đại sảnh. Lúc này trong đại sảnh có khoảng bảy tám người đang chờ hắn.
Bất quá khi Vân Thiên Hà thấy Túc Dao xuất hiện trong đại sảnh, hắn cũng hơi bất ngờ.
-Thiếu Gia.
Mọi người trong sảnh nhìn thấy Vân Thiên Hà, rối rít hành lễ, trên mặt của mỗi người mang theo một tia hưng phấn khó tả. Dù sao thì đã lâu rồi mọi người cũng không có cùng hội tụ một chỗ như vậy.
Những người này có thể nói là những nhân vật trọng yếu của Viêm Hoàng cục. Trong đó Lục Vô Yên chịu trách nhiệm sát thủ doanh. Thực lực hắn bây giờ cũng chỉ là Tông Sư hậu kỳ cảnh giới. Nhưng cái này cũng không có làm ảnh hưởng tới vị thế của hắn tại Viêm Hoàng cục. Hắn hôm nay so với trước kia thì đã khác rất nhiều. Bây giờ trên người hắn cũng đã tỏa ra một cỗ sát khí nhè nhẹ, chứng tở những năm gần đây hắn cũng trải nghiệm không ít sinh tử.
Tiếp theo, ánh mắt Vân Thiên Hà nhìn đến Sử Trường Đức. Chỉ thấy thần sắc hắn vô cùng kích động, vành mắt có chút đỏ lên. Khi hắn thấy Vân Thiên Hà nhìn chăm chú vào hắn, hắn không khỏi xúc động nói:
-Thiếu Gia.
-A Lai, vẫn khỏe chứ, đã nhiều năm không gặp.
Sử Trường Đức hôm nay đã là một vị Võ Thánh. Hơn nữa trong Viêm Hoàng cục cũng phụ trách công việc hậu cần, địa vị cao cao tại thượng. Bất quá hắn ở trước mặt Vân Thiên Hà vẫn giữ thái độ nhún nhường.
Ngoài ra còn có La Gia Anh, hắn chịu trách nhiệm Tác doanh. Nguyên lai một La Gia Anh chất phát cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Thu Hàn chịu trách nhiệm Tình Báo doanh, Lam Thiết và Tinh Mông thì phụ trách Bí doanh. Thương nghiệp doanh thì có Hàn Nguyệt, Đồ Chính Long. Những người này đều cùng với Vân Thiên Hà thành lập ra Viêm Hoàng cục, đều là những thành viên trụ cột. Hôm nay tất cả mọi người đều tụ họp ở đây.
Những người này, hôm nay đều mang trên vai trách nhiệm nặng nề, tất cả đều phụ trách những công việc trọng yếu trong Viêm Hoàng tổng cục. Về phần những nhân vật đầu não trọng yếu của bốn phân cục, bởi vì những nguyên nhân khách quan mà hôm nay Vân Thiên Hà cũng không có triệu kiến.
Cũng không có đề cập ngay đến chánh sự, hắn cùng mọi người tán gẫu ôn lại chuyện cũ. Vân Thiên Hà thấy Túc Dao tới, liền hỏi:
-Thừa nhi thế nào?
Túc Dao nói:
- Thừa nhi rất hiểu chuyện, lúc đưa tiễn tiểu tử cũng không có gây chuyện. Chẳng qua gần đây muội cũng khá nhàn rỗi, không có chuyện gì để làm. Lại nghĩ đến bên cạnh huynh không có ai chiếu cố, nên cũng đã nói với Bà Bà. Bà Bà cũng đáp ứng nên muội liên hệ với Lam Thiết cùng nhau tới đây. Muội muội vì Vi Nhi còn quá nhỏ, không thể dứt được cho nên nàng cũng không thể tới.
- Lúc muội rời đi, Mộng Ly cũng không có gây sự muốn cùng đến đây?
Vân Thiên Hà nói
Túc Dao nói:
-Mộng Ly tỷ tỷ gần đây bận chuyện gì đó, cả ngày thần thần bí bí, muội tò mò quan sát, nàng hình như đang chế tạo dược vật. Các nàng cũng đã mang Thừa nhi về Quỷ cốc. Nguyệt tỷ tỷ thì được Cơ tiền bối ủy thác, liền mang Bạch nương tử cùng Diệp Tiên đến Mai Châu, không biết là làm cái gì. Muội cũng không tiện hỏi.
-Thật ra thì cũng không có việc gì, chẳng qua là Cơ tiền bối cũng là theo yêu cầu của Diệp Tiên cùng Bạch nương tử về thăm nhà một chuyến thôi, tự nhiên cũng có thâm ý.
Vân Thiên Hà đơn giản giải thích, cũng không có hỏi những thứ khác nữa liền bắt đầu nói tới chính sự.
Mọi người lúc này đang cùng nhau tán gẫu, thần sắc cũng bắt đầu nghiêm túc, Vân Thiên Hà ý bảo để cho Thu Hàn nói trước.
Cho nên Thu Hàn nói:
-Thiếu Gia, kể từ khi người hạ chỉ lệnh, trước mắt toàn bộ bốn phân cục của Viêm Hoàng cục đã bắt đầu hành đông. Bởi vì trước đây chúng ta vẫn làm những chuyện này, cho nên trước mắt hệ thống tình báo trong bốn phân cục về phương diện tình báo cũng có thể liên quan đến nhiều mặt. Hơn nữa hệ thống tình báo bao phủ tất cả các ngành nghề. Tổng kết mà nói, tình báo thu thập trước mắt của bốn phân cục lúc nào cũng sẵn sàng trình lên. Chúng ta đối với toàn cục thiên hạ Đông Vực, cũng hoàn toàn nắm bắt được. Toàn bộ tình báo đều ở đây, Thiếu Gia có muốn xem qua hay không?
Thu Hàn đưa một phần tài liệu tình báo lên bàn, Túc Dao thay mặt Vân Thiên Hà nhận lấy đặt trước mặt hắn. Vân Thiên Hà cũng không có lập tức mở ra xem, liền nhìn về phía Tinh Mông.
Tinh Mông nói:
-Thiếu Gia, bí doanh mặc dù được xây dựng chưa được bao lâu. Nhưng trong bí doanh cũng có được một vài nhân tài ưu tú, cũng có kinh nghiệm phong phú. Cho nên thành viên bí doanh những năm gần đây đều làm tốt công việc ẩn núp, sau này thiên hạ đại loạn, thành viên của bí doanh bất luận là trong quân hay đang làm quan trong các quốc gia đều có những thành tựu đáng kể. Thậm chí có người còn tiếp xúc được với những nhân vật trọng yếu. Từ khi người nhắc tới việc muốn tiêu diệt Liệt Diễm quốc trước tiên, thành viên của bí doanh ẩn núp ở Liệt Diễm quốc cũng đã bắt đầu hành động.
- Ừ, tạm thời thành viên của bí doanh trước hết không nên có bất kỳ hành động gì, cũng không nên thường xuyên liên lạc với bọn họ, tránh cho việc bị bại lộ thân phận. Bây giờ các quốc gia coi trọng việc thu thập tình báo, cũng có phái gián điệp. Tuy rằng chúng ta nắm bắt được nhưng cần phải đề phòng cẩn thận.
Tinh Mông gật đầu, cũng đem một phần tài liệu cơ mật đặt lên bàn song song với tập tài liệu của Thu Hàn, đặt trước mặt Vân Thiên Hà. Hắn trước kia cũng đã có nhiều năm đi theo Vân Thiên Hà nên cũng không có giải thích dư thừa, liền ngừng lại. Sau đó Vân Thiên Hà lại gật đầu nhìn Sử Trường Đức.
Sử Trường Đức gật đầu, liền nói:
- Thiếu gia, những công việc gần đây thuộc hạ cũng không làm báo cáo rõ ràng. Cho nên ta những sự tình của Tác doanh, còn có Thương Nghiệp doanh cùng Hậu Cần doanh thống nhất hồi báo thiếu gia một chút.
-Viêm Hoàng cục từ thời Đại Đường tới nay, Tác doanh chịu trách nhiệm chế tạo vũ khí, còn có nghĩ ra những loại vũ khí mới. Cũng có thành quả, luôn cung cấp trong cục, cũng không có đưa ra ngoài. Trừ lần trước cung cấp cho thiếu gia một bộ phận ra thì cũng làm hậu cần trù bị. Trước mắt trừ một lượng lớn vàng được dùng để võ trang cho hai ngàn quân đặc chủng tinh nhuệ thì chúng ta lúc đầu dự trữ vàng đến khi thiên hạ đại loạn, buôn bán ở khắp nơi cũng kiếm được một ít, cùng với một số vật phẩm có giá trị. Trừ lần trước giúp đỡ Hạ quốc khôi phục dân sinh, cùng cung cấp cho các bộ tộc để đảm bảo cuộc sống và những việc là trong cục cần tới thì bây giờ chúng ta dự trữ được tổng cộng năm trăm ngàn lượng vàng.
Vân Thiên Hà nghe thấy dự trữ được nhiều vàng như vậy cũng hơi bất ngờ, nói:
-Tốt, lương lực dự trữ như thế nào?
Sử Trường Đức hướng Đồ Chính Long gật đầu.
Đồ Chính Long nói:
-Bởi vì chúng ta có hệ thống tình báo ở khắp nơi nên việc buôn bán những năm trước đây cũng không có gặp phải tổn thất quá lớn. Lúc trước, chúng ta cũng đã chú trọng dự trữ cùng buôn bán lương thực. Bất quá dưới thời đại loạn lạc này, chúng ta cũng có tổn thất không nhỏ. Những cứ điểm bí mật của chúng ta tại các quốc gia dùng để dự trữ lượng thực cung ứng vì chiến loạn liên lụy mà không kịp thời di dời. Lại sợ khi bị phát hiện sẽ gặp phải bất lợi nên đã hủy đi một bộ phận lớn. Còn lại một phần thì nửa bán nửa cho, chuyển nhượng cho hải quân ở phía Nam. Còn thương khố ở phía Bắc cũng không bị tổn thất.
Vân Thiên Hà nói:
-Chúng ta bây giờ dự trữ lương thực cùng vật liệu, nếu cung cấp cho quân đội thì có thể chống đỡ được bao nhiêu lâu?
Đồ Chính Long trầm mặc một hồi, yên lặng tính toán, liền nói:
-Nếu như theo tính toán bây giờ thì quân đội Hạ quốc tổng cộng có hai mươi vạn quân. Với lượng lương thực dự trữ của chúng ta thì có thể chống đỡ được hai năm.
Rất tốt, trước mắt dân sinh cùng kinh tế của Hạ quốc đang từng bước khôi phục vô cùn nhanh chóng. Nếu như không gặp thiên tai, thì có thể cung cấp cho quân đội một phần. Hơn nữa nếu như Viêm Hoàng cục cung cấp bộ phận dự trữ. Sau này chiến tranh cũng không cần phải lo lắng. Bất quá bây giờ Hạ quốc tăng cường quân bị chuẩn bị cho chiến tranh. Số lượng tân binh cũng tăng lên nhanh chóng, cần phải trang bị vũ khí, cũng cần có một số lượng lớn. Nếu như Hạ quốc có thể tự cung cấp thì cũng có chút khó khăn. Cho nên Tác doanh cũng cần phải trợ giúp một phần.
Lúc này, Lục Vô Yên nói:
-Thiếu Gia, ngài lần trước để cho Sát Thủ doanh điều tra việc thương nhân buôn lậu quân giới. Chuyện này cũng đã điều tra rõ ràng. Hơn nữa đã nằm trong tầm khống chế của chúng ta. Trước mắt chúng ta đang giám thị nhất cử nhất động của bọn chúng. Bất quá số lượng quân giới của bọn chúng cũng rất lớn, chúng ta có nên động thủ hay không?
-Nói cụ thể những vũ khí trang bị này, bọn họ thông qua phương thức nào để buôn lậu?
Lục Vô Yên nói:
-Chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của chúng ta. Thiếu Gia cũng biết Thiên Phong Hào trước kia?
-Thiên Phong Hào, không phải bọn chúng đã bị ta tiêu diệt hay sao, tại sao lại xuất hiện? Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói.
Lục Vô Yên nhìn sang La Gia Anh rồi nói:
-Chúng ta trước kia tiêu diệt Thiên Phong Hào, thật ra cũng chỉ là một chi nhánh của chúng. Mà lần này Thiếu Gia phát hiện ra việc thương nhân buôn lậu, chúng ta trải qua quá trình điều tra nghiêm mật mới phát hiện. Thiên Phong Hào chân chính đang nằm ở ngoài thành Lợi Chậu bảy dặm, ngay dưới chân núi hoang cách La Gia trang không tới một dặm.