Nghe xong những lời này, Chúc Thiết Sinh có chút không thể nào tưởng tượng được. Hơn nữa chuyện trọng đại như vậy mà hắn cư nhiên một điểm cũng không biết. Vì vậy đột nhiên ngừng cước bộ.
Hắn quay đầu, trên mặt mang theo biểu tình khiếp sợ, nói:
-Điều này sao có thể, Bất Diệt Chi Hỏa của Thiên U Ám điện vốn có bốn vị trưởng lão thủ hộ, làm thế nào mà bị người ta dập tắt được. Nói như vậy, chỉnh thế thực lực của U Ám điện chẳng phải giảm xuống rồi sao?
Tác Hách nói:
- Kỳ thực, không phải là không có nguyên nhân. Chính là do nhị tiểu thư Liên Tinh. U La vương đối với Liên Tinh tiểu thư vô cùng ưu ái, sau lại cùng Liên Tinh tiểu thư sinh hạ một hài tử. Bí mật này cực ít người biết. Mà Thánh chủ lại là thân ca ca của Liên Tinh tiểu thư cũng không có biết Liên Tinh tiểu thư cùng U La vương phát sinh sự tình như vậy. Ai mà biết được, hài tử kia lại chính là Minh Mặc trưởng lão. Vốn Minh Mặc trưởng lão bị phái đi giám sát và đàm phán với Viêm Tộc. Không biết vì sao hắn lại đến Thanh Long Sơn chấp hành nhiệm vụ, cuối cùng lại chết trong một trận đánh tại Thanh Long Sơn. Lần này Liên Tinh tiểu thư mang theo thi thể của Minh Mặc đến U Ám điện gặp U La vương, đồng thời mang sự tình trước mặt các vị trưởng lão thổ lộ. U La Vương biết được chân tướng sự việc liền chất vấn Liên Tinh tiểu thư. U La Vương vì tình cũ cũng không có đành lòng. Nên để bốn vị trưởng lão thi thuật hòng cứu sống Minh Mặc trưởng lão để bù đắp tình cảm phụ tử. Chỉ là có ai ngờ, trong khi U La vương mang theo bốn vị trưởng lão tiến hành thi thuật thì Liên Tinh tiểu thư lợi dụng cơ hội này, không tiếc an nguy tính mệnh đả thương một vị trưởng lão thủ hộ Bất Diệt Chi Hỏa, rồi sau đó trực tiếp phá u tuyền Huyết Hà sau đó đóng cửa lại. Dùng phân thân của mình tự bạo để dập tắt một đoàn Bất Diệt Chi Hỏa. Cũng may vị trưởng lão kia kịp thời xuất thủ hủy đi bản tôn thánh thể của Liên Tinh tiểu thư nên vẫn còn một đoàn Bất Diệt Chi Hỏa không có bị dập tắt. Bằng không thì với một tầng thực lực của Thiên U Ám điện, Thiên Tháp chúng ta cũng phải xem sắc mặt bọn họ mà hành sự. Nhưng chúng ta làm sao có thể để chuyện này xảy ra được. Mặc dù bị mất đi một đoàn Bất Diệt Chi Hỏa nhưng thực lực của Thiên U Ám điện so với chúng ta vẫn cường đại hơn rất nhiều.
Lúc này, Chúc Thiết Sinh có chút nghi hoặc, nói:
- Thế nhưng chuyện này cùng sự việc trọng đại của Thiên Tháp chúng ta có quan hệ gì, rốt cuộc chuyện gì sẽ xảy ra?
Tác Hách nói:
-Chúc huynh, ta nói cho ngươi cũng là muốn trong lòng ngươi hiểu rõ sau này nên ít nói một chút đừng có làm Khương các chủ cùng các chủ nổi giận. Tốt nhất lần này ngươi bế quan cũng nên hảo hảo suy nghĩ lại. Chờ đến khi ngươi minh bạch, lúc đó tại Thiên Tháp ngươi cũng sẽ không giống như hôm nay bị đẩy ra ngoài vòng.
Chúc Thiết Sinh cũng có chút khẩn trương nói:
- Tác huynh cứ nói, ta không hề lắm chuyện hỏi.
Tác Hách gật đầu, lúc này mới nói:
- Chuyện này có quan hệ tới Thiên Tháp và một đoàn Bất Diệt Chi Hỏa của Thiên U Ám điện bị dập tắt, mà quá trình cứu sống Minh Mặc trưởng lão cũng thất bại. Lúc đó U La Vương biết được việc này là do Liên Tinh tiểu thư làm mà vong thân, Minh Mặc cũng không có sống lại được. Vì quá thương tâm mà dẫn tới phẫn nộ, vô cùng mâu thuẫn. Khi đó lại trùng hợp có người trong khi thanh lý thi thể của Liên Tinh tiểu thu lại phát hiện trên người tiểu thư có một con rối cũ kĩ. Lúc đó U La vương nhìn thấy con rối này liền bạo phát giận giữ, trực tiếp đem thi thể Liên Tinh tiểu thư ném vào u tuyền Huyết Hà. Nhưng hắn vẫn chưa có hết giận, đem toàn bộ sự việc đổ lên đầu Thiên Tháp, đánh chết một thiếu các chủ của Thiên Tháp tại một phân đàn. Mà lúc Thánh Chủ biết được chuyện này cũng không thể kiềm chế phẫn nộ. Liền tự mình hội kiến U La Vương, muốn thi thể của Liên Tinh tiểu thư nhưng lúc này mói biết thi thể của Liên Tinh tiểu thư đã bị ném vào u tuyền Huyết Hà. Thánh chủ cùng với U La vương tựu tại chỗ xảy ra xung đột, nhưng U La vương do bị mất đi một đoàn Bất Diệt Chi Hỏa mà thực lực đại giảm, cho nên một đánh một thủ, không ai làm tổn thương được đối phương. Bởi vì sự kiện này mà mối quan hệ hợp tác giữa Thiên Tháp và Thiên U Ám điện vỡ tan. Sau khi Thánh chủ trở về, liền triệu tập bốn vị trưởng lão nghị sự, nghiêm lệnh yêu cầu khống chế các quốc gia bù nhìn. Mọi hành động cần phải cân nhắc suy nghĩ không được tự ý hành động. Nếu như ai còn dám nhắc tới chuyện này chính là xúc phạm tới Thanh Chủ, lúc đó hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Ta nói những lời này cũng không muốn Chúc huynh bởi vì lời nói mới rồi của ngươi để chính mình lâm vào hiểm cảnh!
Sau một hồi lắng nghe, Chúc Thiết Sinh kinh hãi, cả người đổ mồ hôi lạnh, lập tức liền chắp tay hướng Tác Hách hành lễ nói:
-Tác huynh nói đúng, những lời này đều là những lời vàng ngọc, giúp cho ta ngộ ra rất nhiều điều. Bằng không nếu như ta thiếu kiên nhẫn, làm ra những chuyện tình khiến Thánh chủ không vui. Lão phu cũng không dám nghĩ tới hậu quả. Tác huynh đúng là nhân nghĩa, Chúc lão ta hôm nay vô cùng cảm kích. Sau này Tác huynh có việc gì cần Chúc mỗ giúp đỡ, ta sẽ không chối từ vì Tác huynh mà hết lòng!
Tác Hách chỉ nhàn nhạt gật đầu nói:
-Chúc huynh, chuyện ở đây ngươi không cần lo lắng, ngươi cứ yên tâm mà bế quan, điều này đối với ngươi có lợi hơn rất nhiều. Hơn nữa chuyện tình này ngươi cũng đã biết hết sự tình, nó liên quan đến vận mệnh của chúng ta sau này. Vì vậy ngươi cần bảo trì sự lạnh lùng và thanh tịnh mới là tốt nhất.
-Đã như vậy lão phu liền đi bế quan, chuyện ở đây tất thảy đều giao cho Tác huynh. Tác huynh cứ tùy ý xử trí.
Sau đó Chúc Thiết Sinh thi lễ, đồng thời cũng đem khối ngọc bội của mình giao cho Tác Hách rồi mới ly khai.
Tác Hách cầm khối ngọc bài, trên khóe miệng hé nở một tia tươi cười mà như không phải cười.
-Khương thủ các đã sớm ngờ tới lão gia hỏa ngươi sẽ thiếu kiên nhẫn. Quả nhiên là thế, hôm nay lại có được ngọc lệnh Đông Chúc các này tựu về sau Khương thủ các chiếm được một phần lợi thế. Chúc huynh, chuyện này lão phu cũng thành thật xin lỗi ngươi.
…….
Lợi Châu thành, Hạ quốc chính viện.
Sáng nay là lần đầu tiên Vân Thiên Hà chính thức tham nghị quốc chính sự vụ dưới cương vị quân chủ.
Bất quá sáng nay quốc chính viện cũng không có đến chính sự mấy mà tất cả đều hướng tới Vân Thiên Hà bẩm báo tình hình công tác của chính mình. Sau đó hội nghị tiến hành tổng kết công tác một lần.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên nhưng Vân Thiên Hà vốn có kinh nghiệm quản lý Viêm Hoàng cục, hơn nữa lúc thượng vị hắn cũng có xem qua rất nhiều tư liệu tình báo. Tình báo doanh phân cục phương bắc của Viêm Hoàng cục chuyên môn thu thập cung cấp tài liệu cho hắn tham khảo. Bây giờ hắn là chủ quân, có một số việc hắn không cần phải tự mình giải quyết. Những viên quan có năng lực sẽ giúp hắn giải quyết thỏa đáng. Hắn chỉ cần phê chuẩn là xong.
Vân Thiên Hà kiên trì nghe mọi người báo cáo tình hình công các . Lúc này hắn phần nào cũng biết được năng lực cùng thái độ làm việc và tính cách của những người được coi là hạch tâm của Hạ quốc.
Bất quá trong các quan viên, Vân Thiên Hà có chút ngoài ý muốn khi Lưu Thế Hùng báo cáo xong tình hình công tác của mình thì hắn có đưa ra một bản kiến nghị
.
Lưu Thế Hùng này mấy ngày trước vẫn còn rất trung thành với Đường Linh Sơn, thậm chí còn phản đối hắn. Nhưng sau khi Đường Linh Sơn nhường chức chủ quân cho hắn thượng vị Lưu Thế Hùng này vẫn như cũ tích cực làm việc, hình như đối với hắn căn bản chưa từng xảy ra chuyện gì. Thái độ hợp tác đáng được tán thưởng, quả nhiên có chỗ đặc biệt.
Hạ quốc sơ lập, thế nhưng lại phát triển trong một cơn lốc vòng xoáy, tại hoàn cảnh như vậy, có thể mời chào được những người này quả là không có dễ dàng gì.
Trong lòng Vân Thiên Hà hiểu rõ, sau khi mọi người kết thúc hội báo, cũng không có làm cái gì, cũng không có đề cập tới quốc sự, trực tiếp tuyên bố tan họp. Nhưng lại để lại trong lòng mọi người có chút ngoài ý muốn, cùng mang theo một ý nghi hoặc ly khai quốc chính đại điện.
Người ta thường nói: tân quân thì phải kích khởi ngọn lửa nhiệt thành của các quan viên. Mà Vân Thiên Hà từ khi thương vị tới nay lại chặn ngang ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng mọi người không để cho nó được bùng cháy. Mọi người không một ai đoán được rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng càng như vậy, thì mọi người càng cảm thấy hắn thần bí không nắm bắt được. Cho nên trong công tác cũng không có dám phớt lờ, tất cả đều rất tích cực làm việc, lại càng không dám để xảy ra một chút sơ sảy nào. Vạn nhất ngày nào đó xuất hiện sai lầm, chính là đầu mình có thể không còn nằm trên cổ mà có khi còn mang họa về cho người thân trong nhà.
Tất cả mọi người ly khai quốc chính viện, lúc đó Cơ Trọng Thiên cũng đi đến gặp Vân Thiên Hà đang ngồi trên vị trí quốc quân. Không cách nào nhìn ra biểu tình của hắn, nhưng Cơ Trọng Thiên cảm giác được tâm tình của hắn khi mới thượng vị quốc quân không được tốt lắm.
Vì vậy xoay người trở lại, đi vào trong đại điện, nhìn Vân Thiên Hà nói:
-Thiên Hà, hai ngày nay ngươi cũng không có đưa ra yêu cầu gì đối với quan viên, hơn nữa trong thời gian quốc chính nghị sự cũng chỉ là nghe bọn họ đề nghị cùng kiến giải, cũng không có đưa ra quyết sách. Ngược lại lại đem đến cho mọi người loại cảm giác cấp bách, ta nghĩ đây là chuyện tốt. Chỉ là ta nghĩ, có phải có việc gì phát sinh cho nên tâm tình của ngươi không được tốt lắm?
Vân Thiên Hà đứng lên rời khỏi vị trí quân chủ, sau đó đi tới cửa sổ bên cạnh, nhìn ra bên ngoài một lúc lâu, mới nói:
-Tại Thanh Long Sơn, cháu cũng có biết rõ một số việc phát sinh, mà cháu lại không cách nào ngăn cản được. Chỉ là hiện tại chuyện này chân chính phát sinh, cháu mới nghĩ đến ý nghĩa của việc tồn tại sinh mệnh, đáng để kẻ khác sùng kính và hoài niệm. Cháu cuối cùng cũng muốn vì nàng mà làm điều gì đó, nhưng lại không biết phải làm như thế nào, vì vậy trong lòng có điểm mâu thuẫn.
Cơ Trọng Thiên tựa hồ có chút minh bạch, nhân tiện nói;
-Kỳ thực, ngươi cũng không cần phải làm cái gì, bởi vì đây là số mệnh, chính là tạo hóa, nếu như ngươi thực sự làm và vân vân. Vậy chắc ngươi biết được kết quả của chuyện này sẽ có ảnh hưởng như thế nào.
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
- Xác thực, nếu như cháu thật sự làm kết quả cũng sẽ không giống nhau. Hiện tại Thiên Tháp cùng Thiên U Ám điện vì việc Liên Tinh chết mà quan hệ hợp tác song phương tan vỡ. Nếu như cháu thực sự hành động thì chỉ khiến cho song phương quay đầu đối địch với cháu. Xác thực là không thể làm cái gì. Thế nhưng chuyện của Liên Tinh, theo cháu nhớ thì hắn cũng sùng kính nàng!
-Liên Tinh đã chết?
Cơ Trọng Thiên nghe được những lời này, quả thật là ngoài ý muốn và khiếp sợ. Hắn ở trong Quỷ cốc đã nhiều năm hiển nhiên biết Liên Tinh là người như thế nào, từ sau khi Liên Tinh được chữa khỏi hẳn chứng bóng đè thì nàng đã làm ra một sự tình mà Cơ Trọng Thiên đối với Liên Tinh cũng rất kính trọng.
Thế nhưng, Liên Tinh là một cường giả Võ Tôn, sao lại dễ dàng chết như vậy được. Trong nhất thời, Cơ Trọng Thiên tựa hồ có chút ăn không tiêu.