Vân Thiên Hà còn nhớ kỹ, mấy tháng trước, tại thời điểm còn ở tại Biên Châu Đại Đường Quốc, từng ở lại thành nhỏ nơi đó mấy ngày, mà lúc đó hắn ở tạm trong một nhà dân, là một vị lão bà bà độc thân.
Vị lão bà bà kia từng tại thời điểm hắn rời khỏi, đã nói với hắn một ít lời làm cho hắn có chút không hiểu ra sao, để hắn nghĩ lão bà bà này là một vị cao nhân lánh đời nào đó, vì vậy ấn tượng trong đầu tương đối khắc sâu.
Nhưng mà, sự đời khó liệu.
Vân Thiên Hà vô luận là thế nào cũng không thể nghĩ ra được, vị lão bà bà kia hôm nay lại ở trước mặt hắn, thậm chí còn là trưởng lão Nguyệt Tông, phụ trách Linh Nguyệt Phong.
Thấy biểu tình kinh ngạc của Vân Thiên Hà, vị lão bà bà kia cười cười nói:
- Hài tử, lão thân nói qua, chúng ta còn có thể gặp lại, hôm nay để hai đồ nhi dẫn ngươi tới đây là có chút điều riêng muốn nói với ngươi!
Nghe xong lời này, trong lòng Vân Thiên Hà liền hiểu ra, vị lão bà bà lúc này muốn dùng thân phận trưởng bối nói chuyện với hắn, vì vậy liền thi lễ nói:
- Đã như vậy, bà bà có chuyện gì xin cứ nói thẳng!
- Nếu là trò chuyện chút tục sự, lão thân tự nhận làm trưởng bối của ngươi một lần, ngươi cũng không phải sư thúc tổ bản môn, ta cũng không phải là trưởng lão Linh Nguyệt Phong!
Nói đến đây, nàng bước xuống, thấy Tầm Nguyệt hơi sững sờ, trong lòng càng cảm thấy thần dị, cũng bất động thanh sắc, để Tầm Nguyệt dẫn tới ngồi xuống, sau đó ý bảo Vân Thiên Hà ngồi đối diện, mới nói:
- Lão thân vốn họ Đường, ngươi có thể gọi lão thân Đường bà bà là được, Tầm Nguyệt là tôn nữ của lão thân. Chuyện này ngoại trừ mấy vị trưởng lão bản môn biết được, những người khác không ai biết!
Vân Thiên Hà liếc mắt nhìn Tầm Nguyệt, biểu tình và nhãn thần của nữ tử này vẫn như cũ, luôn luôn bình tĩnh, tựa như hồ nước mùa thua, không nổi lên bất cứ gợn sóng nào.
Đường bà bà liếc mắt nhìn Tầm Nguyệt một chút, sau đó liền nói:
- Mấy tháng trước, ngươi từng đi qua biên quan, trên đường cũng đã mang theo chất tôn nữ của lão thân, sau đó nàng lại bị trọng thương, ngươi mới dẫn nàng tới Nguyệt Tông, để Nhiên Nguyệt và Tầm Nguyệt cứu trị, lão thân hôm qua trở lại Linh Nguyệt Phong, nghe đồ đệ nói đến việc này, vì vậy hôm nay tìm ngươi, chính là vì muốn nói chuyện với ngươi về hài tử Linh Toa.
Nghe đến lời này, trong đôi mắt Tầm Nguyệt, rốt cuộc cũng hiện ra một tia kinh ngạc.
- Chất, chất tôn nữ?
Vân Thiên Hà ngẩn ngơ, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, nhưng sau đó lấy lại tinh thần, mới trở nên hiểu rõ, nhìn Đường bà bà nói:
-Vậy bà bà là cô mẫu của đương kim hoàng đế Đại Đường?
Đường bà bà gật đầu, sau đó nụ cười trên mặt dần dần biến mất, ngưng trọng lại, nói:
- Hai chất nhi kia của ta cả mặt lẫn tâm đều không hợp, chuyện tình tranh đấu gay gắt ta cũng biết đến, bất quá việc trong hoàng thất thường là tàn khốc như vậy, lão thân cũng không thể nào can thiệp, chỉ là không muốn lây họa tới người nhà và hài tử vô tội trong nhà, lão thân thực không đành lòng.
- Khi đó việc để hài tử Linh Toa gả cho hoàng tử La Lan quốc, đây là một đám hỏi mang tính giao dịch chính trị, lão thân vốn định can thiệp, chỉ là lúc đó thấy ngươi có cử động khác thường, vì vậy liền đoán được tâm tư của ngươi, cũng không ngăn cản, sau đó ngươi cướp đi La Lan quận chúa, sau đó hoán đổi Linh Toa trốn đi từ Bắc quan, lão thân bỉ biết chắc chắn có ngày hôm nay, chỉ là nghĩ không ra ngươi sẽ vì chuyện hài tử Linh Toa thụ thương mới bằng lòng cùng với Tầm Nguyệt trở về Nguyệt Tông, điều này không nằm trong dự liệu của lão thân!
Lúc này Vân Thiên Hà đã bình tình lại, xem ra hắn tại Biên Châu Đại Đường gặp qua vị Đường bà bà này cũng không phải là việc ngẫu nhiên, nàng sẽ không như những người nào đó luôn theo cái mông Vân Thiên Hà đi khắp thế giới, mà là thuận theo tự nhiên.
Quả nhiên, chính mình thế nào cũng theo tự nhiên đi tới Nguyệt Tông, cũng có thể nói, chính là tự động đưa lên tới cửa, đây chính là mệnh số.
- Hài tử Linh Toa hiện tại đã mất trí nhớ, lão thân tìm ngươi tới nói chuyện, là muốn thu nàng vào làm môn hạ, không biết ý tứ của ngươi như thế nào?
Đường bà bà nói ra trọng điểm đối với Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà cũng không biết dụng ý của vị Đường bà bà này làm như vậy, thuận miệng nói:
- Bà bà có thể nói rõ một chút hay không, cho dù ta khồng ý Linh Toa nhập môn, điều này cũng phải nhìn ý nguyện của nàng, nếu như nàng không tình nguyện, bà bà nói với ta những điều này, cũng không có ý nghĩa!
Đường bà bà nói:
- Lão thân nhìn ra, lòng của ngươi căn bản không dừng lại tại Nguyệt Miểu Sơn này, ngươi sớm muộn cũng sẽ rời khỏi nơi đây, đối mặt với các cường địch, nếu như Linh Toa đi theo bên cạnh ngươi, ngươi có thể đảm bảo sẽ không có chuyện tình tương tự phát sinh? Phải biết rằng phàm là địch nhân của ngươi tuyệt đối sẽ không nhân từ với ngươi, mà nếu như nữ nhân bên cạnh ngươi quá yếu, sẽ chỉ là trói buộc của ngươi, ngươi hiểu rõ ý tứ lão thân nói?
- Ta hiểu!
Vân Thiên Hà gật đầu nói.
Đường bà bà lại nói:
- Ngươi tuy rằng thông minh, nhưng ngươi vẫn không hoàn toàn hiểu, lão thân để Linh Toa ở lại chỗ này, có thể coi như một lo lắng cho ngươi. Nàng đếu đã là chất tôn nữ của lão thân, cùng với Tầm Nguyệt là tỷ muội, chúng ta sẽ chiếu cố nàng thật tốt!
Bất quá Đường bà bà vừa chuyển:
- Mà một điểm khác, ta cũng có thể thẳng thắn nói rõ cho ngươi, kỳ thực thu Linh Toa nhập môn, ta cũng đã từng đệ qua qua với tông chủ, ý tứ của tông chủ, chính là hy vọng tương lai tại thời điểm Nguyệt Tông đối mặt nguy cơ, ngươi có thể nghe theo triệu hoán, làm một chút nghĩa vụ, dụng tâm tới giúp đỡ. Bởi vì quan hệ đặc thù giữa ngươi và Thương Nguyệt tổ sư, mạch máu của Nguyệt Tông đã có liên quan chặt chẽ với ngươi, chắc chắn sẽ mang đến cho Nguyệt Tông một ít phiền phức, nói vậy Thương Nguyệt tổ sư nhất định đã từng nói cho ngươi biết, tinh thần thiên túc chi mệnh, có thể là phúc duyên, cũng là mối họa!
- Lẽ nào tinh mệnh chi nhân cũng có túc địch?
Vân Thiên Hà đại khái nghe hiểu.
- Tất nhiên là có, chờ khi ngươi có thể điều khiển được lực lượng tinh thần, ngươi nhất định sẽ gặp phải túc địch của mình. Nhưng cụ thể là cái gì, không ai có thể suy tính ra được.
- Tinh mệnh chi nhân trên một đời, tại thời kỳ đại tan biến, nghe đồn là bị thiên phạt tiêu diệt, rất nhiều người đều tỏ thái độ nghi ngờ, bởi vì không ai biết được rốt cuộc lúc đó đã xảy ra biến cố gì.
- Nhưng dưới thiên phạt vẫn còn may mắn sống sót ổn định, đều cho rằng đó là túc địch của tinh mệnh, điều này cùng với một túc địch rất mạnh đối lập với Nguyệt Tông từ xa xưa giống nhau.
- Nguyệt Tông cư nhiên cũng có túc địch?
Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói.
- Túc địch của Nguyệt Tông chính là Nhật Tông, chỉ là bọn họ từng xuất hiện sự phân liệt, cho nên thương tổn tới nguyên khí, vì vậy đã không thể tạo thành uy hiếp đối với Nguyệt Tông, cục diện phân liệt mấy trăm năm qua, không chỉ không khiến cho bọn họ nghĩ lại mà càng thêm điên cuồng, đó chính là một đám người điên mưu cầu danh lợi quyền lực, hiện ở trên đại lục có rất nhều bộ phận quốc ra, trực tiếp hoặc gián tiếp đều có cái bóng bọn họ trong đó, bất quá bọn họ thông qua phương thức này, xác thực là vơ vét tài nguyên, thực lực ngược lại càng thêm lớn mạnh!
Cục diện phân loạn hiện hôm nay đều có nhân tố chủ yếu tạo thành náo động, nhưng từ khi Vân Thiên Hà tới thế giới này, cùng với kinh lịch và nhận thức, hắn biết, tất cả nguyên nhân gây ná động đều là họa tông môn.
Bất quá đề cập tới tông môn, Vân Thiên Hà đột nhiên nghĩ tới một việc, liền hỏi:
- Đường bà bà, vậy Tuyết Vực từng có một Thánh Vũ Tông, là có lai lịch gì?
- Lai lịch của Thánh Võ Tông, nói đến cũng có chút kỳ quái, trước kia tại Tuyết Vực chỉ có một Thiên Môn từ Nhật Tông phân liệt ra, Thiên Môn ở nơi đó cắm rễ phát triển, chỉ là sau này, trong Tuyết Vực lai xuất hiện một cao thủ Địa Cảnh lánh đời, Thiên Môn biết được tin tức, từng đi mời chào, lại không biết vì sao kích giận vị cao thủ kia, sau đó vị cao thủ kia liền sáng tập Thánh Võ Tông tại Tuyết Vực, vì vậy khai sơn thu đồ đệ, trong thời kỳ ngắn hình thành áp chế đối với bốn tông môn từ Nhật Tông phân liệt ra, nhưng đối với đối ngoại nói rõ rộng rãi, bất luận thế lực tông môn nào đều không được phép can thiệp vào quân chính quốc gia, bằng không Thánh Võ Tông sẽ xuất thủ áp dụng áp chế.
Bất quá lúc đó vì hoàn cảnh nhân tố đặc thù, sau khi Thánh Võ Tông phát triển lớn mạnh, được vị cao thủ Địa Cảnh chống đỡ, tông phái phát triển mười phần cường đại, lúc đó Nhật tông vì phân liệt nguyên khí đại thương, mà bốn tông môn bị phân biệt thành còn chưa phát triển lớn mạnh, vì vậy bị kinh sợ và áp chế mạnh mẽ, cho nên rất an phận, mà Nguyệt Tông từ xa xưa đã có môn quy ước thúc, tự nhiên đối với quân chính quốc gia ngày đó không có hứng thú, vì vậy đối với Thánh Võ Tông không có xung đột nào!
Nói đến đây, Đường bà bà dừng lại, cũng thở dài một tiếng nói:
- Chỉ là đáng tiếc, tôn chỉ của tông môn tại lúc cường thịnh có chút quá bá đạo, phàm là quốc gia đều có hoàn cảnh đặc thù cũng không thể vì thiết luật tông môn không được can thiệp vào quân chính quốc gia thiên hạ mà quơ đũa cả năm, vì vậy bọn họ đã đắc tội với rất nhiều môn phái võ đạo lớn nhỏ. Tại lúc cao thủ Địa Cảnh đột phá tu vi thất bại qua đời, cùng là lúc thất vực thánh hội cử hành, tông môn này từ đó bắt đầu xuống dốc. Nghe nói cho tới cuối cùng, cũng bị hủy trong tay một nữ nhân của Thiên Môn, thực sự là đáng buồn, đáng tiếc!
Lại một lần nữa nghe được danh từ đặc thù thất thánh vực, Vân Thiên Hà nói:
- Thất thánh vực này là cái gì? Vì sao khi thất vực thánh hội lại làm cho Thánh Võ Tông xuống dốc.
Đường bà bà nói:
- Kỳ thực ngay lúc thất vực thánh hội cũng nhiều ít có liên quan tới Thánh Võ Tông. Thất vực thánh hội cũng gọi là thiên tháp thánh hội, lúc đó do ba vị cao thủ đỉnh cao đến từ Bắc vục tuyên bố phát thiệp mời, thỉnh mời tông phái võ đạo bảy đại đại vực trên thế giới này, hoặc là tổ chức, quốc gia, phát đại biểu, vu ti thấp nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Tông Sư đỉnh đi tới thiên tháp Bắc vực tham gia lần thánh hội này, mà tôn chỉ của thánh hội chính là định rõ minh ước Võ Thánh thất vực. Trong đó, điều minh ước thứ nhất là võ giả các nơi một khi đạt tới cảnh giới võ đạo Võ Thánh, không thể ra tay tham dự vào tục sự quân chính các quốc gia, cũng không được tham gia phân tranh chủng tộc, chính là hoàng đế cũng phải tuân thủ. Nếu điều kiện thành lập, nhất định phải thoái vị lánh đời. Chính vì Thánh Võ Tông nhân duyên cớ minh ước này, lại không có người nối nghiệp, cho nên mới bắt đầu xuống dốc, về phần những nội dung chi tiết khác trong thất vực thánh hội ta cũng không nói nhiều với ngươi!
Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà hiện tại mới hiểu vì sao trong rất nhiều trường hợp, hắn chỉ nhìn thấy thân ảnh Tông Sư, thủy chung không thấy Võ Thánh xuất hiện, nguyên lai đều là vì minh ước thất vực thánh hội.
Bất quá cho dù là minh ước thánh hội hạn chế, dù sao thế giới này rất lớn, cường giả rất nhiều, không ai có khả năng mỗi người làm cái gì đều phải hỏi đến, chỉ bất quá tu vi Võ Thánh đạt tới Nhân Cảnh đỉnh phong, trên cơ bản đều vì đột phá bình cảnh mà bế quan thời gian dài, có ai muốn để ý tới tục sự?
Lúc này Tầm Nguyệt bưng hai chén trà tới, Đường bà bà trò chuyện nhiều với Vân Thiên Hà như vậy, cũng có chút khát nước, liền uống mấy ngụm, khẽ mỉm cười liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, thần sắc Tầm Nguyệt đột nhiên hơi hoảng loạn.
Đường bà bà nhìn thấy trong mắt Tầm Nguyệt hiện lên vẻ kinh ngạc, lúc này mới nói với Vân Thiên Hà:
- Hài tử, về việc hài tử Linh Toa, lời đã nói hết, lão thân biết ngươi đối với nàng có tình có nghĩa, bất quá ngươi yên tâm, đệ tử Nguyệt Tông được cho phép thì có thể xuất giá, lão thân là cô tổ mẫu của nàng, tự nhiên có thể thay phụ mẫu, vì Linh Toa làm chủ!