Dịch: Gián
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
***
Trong trí nhớ của Châm Kim có tin tức về thương hội Tử Đằng.
Loài người trên đại lục Thánh Minh có sáu thương hội lớn. Sáu thương hội lớn này có lịch sử lâu đời, mỗi một thương hội đều là quái vật khổng lồ, có chống lưng là đại quý tộc thực lực hùng hậu, mối làm ăn trải rộng từ trên núi, trong rừng, xuống vùng biển, và vào sâu tận sa mạc.
Mà xếp dưới sáu thương hội lớn này có một thương hội mới quật khởi nhanh chóng quật chỉ trong một trăm năm trở lại đây, trở thành thương hội máu mặt gần với sáu thương hội lớn, đồng thời bỏ xa các thương hội khác.
Thương hội này chính là thương hội Tử Đằng.
Thương hội Tử Đằng thu hút lượng lớn thương hội vừa và nhỏ gia nhập liên minh, thậm chí cửa hàng nhỏ lẻ, đội buôn tha hương họ đều rộng lòng thu nạp, có quy mô và sức ảnh hưởng cực lớn ở thị trường bình dân.
Nhưng bởi vì thiếu sự che chở của tầng lớp trên mà những đại quý tộc ở đế quốc Thánh Minh vốn luôn ngấp nghé lợi nhuận khổng lồ của thương hội này đã lựa chọn ra tay.
Thương hội Tử Đằng bị chèn ép, hội trưởng “chẳng may” ngã ngựa chết, bây giờ thương hội đã chia năm xẻ bảy, bị các đại quý tộc chia cắt.
“Sau khi cha xảy ra chuyện, chỉ còn lại đứa con gái là em. Em không muốn từ bỏ! Nếu để tâm huyết từ đời cha ông hủy hoại trong chốc lát, vậy thì em quá bất hiếu rồi. Rất nhiều nguyên lão trong thương đội cũng không nguyện quy hàng, đoàn kết ở lại bên cạnh em.
Nhưng tiền tài có nhiều hơn nữa cũng không phải đối thủ của kẻ quyền thế. Cái chết của cha khiến em nhận ra rằng, nhất định phải tham dự được vào bộ máy quyền lực. Chỉ bằng vào phương thức phát triển của thương hội trước đó, tiền tài càng nhiều, quy mô càng lớn, thì càng nhanh đến đường cùng.
Em vì thương hội mà cẩn thận lựa chọn đối tượng hợp tác, cuối cùng bắt tay với đại nhân.”
Trong đầu Châm Kim như có dòng điện xẹt qua, cậu lập tức hiểu rõ tiền căn hậu quả.
Mặc dù chỉ có vài màn ký ức, nhưng Châm Kim biết gia tộc Bách Châm chính là quý tộc miền Nam.
Đại Đế Thánh Minh hùng tài vĩ lược, ngài thống nhất cả đại lục Người, rồi đặt tên nó là đại lục Thánh Minh. Khâu cuối cùng của việc chinh phục toàn bộ đại lục, chính là chiếm đoạt miền Nam xa xôi.
Mà trận mang tính quyết định của chiến dịch, chính là trận tiêu diệt đoàn kỵ sĩ Hàn Sam.
Đại quân viễn chinh của đế quốc Thánh Minh bị vây giữa núi cao trùng điệp, kế hoạch chinh phục miền Nam rơi vào cục diện bế tắc.
Một số quý tộc miền Nam vốn đã đầu hàng, trong cục diện bế tắc lại tìm ra hi vọng, âm thầm liên lạc với các quý tộc phe phản kháng, đạt thành hiệp ước liên minh.
Khi quân đoàn số năm của kỵ sĩ Thánh Điện rút từ tiền tuyến về để xốc lại đội hình, các quý tộc miền Nam đã quy hàng liền điều động đoàn kỵ sĩ Hàn Sam triển khai mai phục đánh lén.
Đoàn kỵ sĩ Hàn Sam là quân đoàn hạng nhất của liên minh quý tộc miền Nam, tiêu diệt quân đoàn kỵ sĩ Thánh Điện số năm, nhưng sau đó bị quân cứu viện của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện số năm đánh bại.
Đoàn kỵ sĩ Hàn Sam tan tác, các quý tộc miền Nam vội vàng điều động viện binh, dẫn đến phòng tuyến vững chắc như đồng xuất hiện kẽ hở khổng lồ.
Phe đế quốc phản ứng cực kỳ thần tốc, quân đoàn ở tiền tuyến cùng nhau xuất phát, phát động tổng tiến công, triệt để đánh tan phòng tuyến của quý tộc miền Nam.
Các quý tộc miền Nam bởi vậy mà thất bại hoàn toàn, mất năng lực ngăn cản đại quân của đế quốc Thánh Minh, không bỏ mạng cũng đầu hàng cả.
Những quý tộc miền Nam vốn đã đầu hàng rồi lại phản bội kia cũng bị thanh tẩy tàn khốc.
Gia tộc Bách Châm chính là một trong các quý tộc đó. Ngay lúc đó trong đoàn kỵ sĩ Hàn Sam lại có một vài thành viên của nhà Bách Châm.
Gia tộc Bách Châm mặc dù chèo chống qua được đợt thanh trừng, nhưng lãnh địa gia tộc, tài phú, quân đội đều thu hẹp lại trên diện rộng. Đồng thời trong thời gian sau đó, họ bị quý tộc cũ của đế quốc chèn ép, xa lánh mọi phương diện.
Gia tộc Bách Châm tất nhiên không muốn sa sút, một mặt tụ tập các gia tộc khác cùng cảnh ngộ, thành lập đồng minh, một mặt lại tích cực nghiên cứu tầng lớp cao của đế quốc. Việc gia tộc Bách Châm đưa được Châm Kim vào đoàn kỵ sĩ Thánh Điện cũng là một trong những thành quả đạt được.
Đoàn kỵ sĩ Thánh Điện là quân đoàn vương bài của đế quốc Thánh Minh, lệ thuộc trực tiếp vào Đại Đế Thánh Minh, là lực lượng quân sự chính thống trực thuộc Đại Đế. Mỗi một kỵ sĩ Thánh Điện đều tin phụng Đại Đế Thánh Minh, tất cả đều hiến dâng cả tín ngưỡng, tất nhiên lòng trung thành là cao nhất, bởi vậy đoàn kỵ sĩ Thánh Điện cũng được Đại Đế Thánh Minh tín nhiệm nhất.
Bình thường thì các đại quý tộc đương quyền ở đế quốc đều rất ít khi, thậm chí sẽ không đưa con cháu vào quân đoàn Thánh Điện. Cung phụng tín ngưỡng giống như nuôi ong tay áo trong gia tộc. Quý tộc chỉ thờ phụng lợi ích, trong hầu hết các thời điểm, lợi ích gia tộc cao hơn hết thảy.
Mà những quý tộc vừa và nhỏ, quý tộc cung đình, và một số đại quý tộc riêng lẻ phụ thuộc trực tiếp vào Đại Đế lại chọn đưa con em mình vào đoàn kỵ sĩ Thánh Điện.
Châm Kim là người thừa kế duy nhất của gia tộc Bách Châm lại gia nhập đoàn kỵ sĩ Thánh Điện, đây chính là biểu hiện trung thành mà gia tộc Bách Châm dâng lên Thánh Minh Đại Đế.
Hành vi ngoại giao này thành công hóa giải áp lực bên ngoài của gia tộc Bách Châm. Nhưng chuyện Châm Kim ở Thánh Điện lại bị chèn ép xa lánh là chuyện đương nhiên, không thể tránh khỏi.
Dù sao, năm đó đoàn kỵ sĩ Hàn Sam gần như đã đồ diệt kỵ sĩ Thánh Điện, trong quý tộc ai mà không có quan hệ thân thích? Trở thành kỵ sĩ Thánh Điện, giữa Châm Kim và đồng liêu sớm đã có thâm thù đại hận.
“Đưa người thừa kế vào quân đoàn Thánh Điện là hành động sáng suốt. Bởi vì triệt để đầu nhập vào phe phái chính trị của Thánh Minh Đại Đế sẽ mang cho gia tộc lợi ích lớn nhất.” Châm Kim thầm nhớ lại lời cha mình. Vị quý tộc trung niên có hai hàng ria mép nhỏ kia, là một tộc trưởng anh minh quyết đoán.
“Là người thừa kế duy nhất của gia tộc Bách Châm, mình gia nhập Thánh Điện liền bị xa lánh chèn ép, cái này cũng ở trong dự liệu của mình, lúc ấy mình lựa chọn ẩn nhẫn.”
Châm Kim hồi tưởng lại màn ký ức thứ hai.
Trong trí nhớ rõ ràng Thanh Khôi chủ động gây chuyện, hết sức gây khó dễ.
Động cơ của thằng nhãi có thể lý giải, dự là người thân nào của nó ở quân đoàn số năm đã bỏ mạng.
Về phần hành động của mình, Châm Kim cũng có phán đoán.
Bản thân mặc dù thiên tư trác tuyệt, nhưng không thể lộ ra, mà lựa chọn che giấu thiên phú, dốc lòng tu hành. Bình thường sẽ nhẫn nhịn, phòng ngừa bị kẻ thù chính trị chèn ép, thậm chí sớm bóp chết.
Cậu trở thành kỵ sĩ Thánh Điện là muốn tìm minh hữu trong trận doanh Đại Đế, chứ không phải để gây thù hằn khắp nơi. Là người cầm quyền của gia tộc trong tương lai, cậu đến mang theo mục đích ngoại giao.
Trong quân đội chưa bao giờ thiếu cơ hội xây dựng tình hữu nghị.
Đối với áp lực to lớn bên ngoài, các kỵ sĩ Thánh Điện sẽ tin tưởng lẫn nhau, dựa vào nhau. Một khi đã đồng sinh cộng tử, thì sẽ dễ hóa giải thù hận ngày xưa.
Thông qua phương thức như vậy, gia tộc Bách Châm sẽ thoát khỏi khốn cảnh chính trị, trở thành một thành viên trong trong trận doanh của Đại Đế.
Chẳng qua gia tộc Bách Châm làm đến bước này cũng chỉ có thể tạm đứng vững, nhà quý tộc này vẫn khá là sa sút.
Làm thế nào để mở rộng lãnh địa, gia tăng tài phú, tăng cường thực lực của gia tộc?
Đại lục Người đã bị Đại Đế Thánh Minh thống nhất, bốn biển thái bình, không có bao nhiêu cơ hội.
Việc loài người tấn công quy mô lớn vào đại lục Thú đã trở thành cơ hội vàng cho rất nhiều quý tộc trong sự nghiệp vĩ đại là phát triển lãnh địa và lập quân công của mình.
Thành Bạch Sa chính cơ hội ngàn năm có một của nhà Bách Châm, cho nên lần này Châm Kim đến để cạnh tranh chức thành chủ.
Dưới góc nhìn của Tử Đế.
Thương hội Tử Đằng bị các đại quý tộc chia cắt, vì thế mà hội trưởng thương hội Tử Đằng bỏ mạng, các nguyên lão nếu có thể cúi đầu, thì đã sớm đầu nhập vào những đại quý tộc này.
Các nguyên lão đoàn kết ở bên Tử Đế tất nhiên là người đối địch với những đại quý tộc này.
Kể từ đó, Tử Đế chỉ có thể đầu nhập vào những thành viên trong phe chính trị thuộc trận doanh của Đại Đế mà thôi
Trong những thành viên này, kẻ có thực lực mạnh lại chướng mắt phần thương hội vá víu lại này của Tử Đế.
Có lẽ thương hội Tử Đằng hoàn chỉnh có thể làm họ động lòng, nhưng bây giờ thương hội đã sớm chia năm xẻ bảy.
Kẻ có thực lực tầm trung, cũng có lo lắng.
Đám nhân lực trong tay của Tử Đế có thể nói là tinh hoa của thương hội Tử Đằng. Mạo muội tiếp nạp họ, chính là đối địch với các đại quý tộc thế lực hùng hậu kia.
Phải cẩn thận suy nghĩ được mất cùng nguy hiểm.
Mà kẻ có thực lực yếu, ví dụ như một vài quý tộc cung đình, ngay cả lãnh địa cũng không có nên không thể sắp xếp cho thành viên thương hội.
Đồng thời Tử Đế là hội trưởng thương hội mới cũng có cố kỵ của riêng cô.
Cô cố gắng không lựa chọn quý tộc cường thế để gia nhập, dù sao cô cũng chỉ là một pháp sư cấp Sắt, quý tộc quá mức cường thế có khả năng sẽ húp trọn thương hội Tử Đằng.
Tỉ mỉ lựa chọn một phen, Tử Đế nhìn trúng gia tộc Bách Châm.
Tộc trưởng gia tộc Bách Châm là cường giả cấp Vàng, trước kia bị thương nặng, cụt mất cánh tay phải.
Bách Châm từng là đại quý tộc miền Nam có lịch sử lâu đời. Gia tộc Bách Châm sau khi bị ép đầu nhập vào đế quốc thì bị xa lánh chèn ép, bây giờ miễn cưỡng đứng vững, nhu cầu khai thác và phát triển rất cấp bách.
Lãnh địa Bách Châm bị tước đoạt, sản vật thiếu thốn, đồng thời lại bị xa lánh. Cho nên, gia tộc Bách Châm cần thương hội Tử Đằng, họ coi trọng Tử Đằng hơn tất cả những gia tộc khác.
Mấu chốt nhất là, gia tộc Bách Châm cũng nguyện ý trả giá đắt, không tiếc để người thừa kế gia tộc thông gia với thương hội. Đồng thời sau khi định ra hiệp ước, liền cử hành lễ đính hôn, truyền bá tin này rộng rãi.
Đủ kiểu nguyên nhân kì diệu đã tạo ra cặp đôi hoàn cảnh Châm Kim, Tử Đế này.
Họ có khốn quẫn của riêng mình, họ cực kỳ cần đối phương, cái này không chỉ là ý nguyện của họ, mà còn là ý nguyện của thế lực sau lưng họ nữa.
Nếu không thì làm sao đường đường là một quý tộc như Châm Kim lại kết hôn cùng một cô gái huyết mạch thấp kém chứ?
“Gia tộc Bách Châm có thể đưa người thừa kế duy nhất vào thánh điện, hiện tại lại đưa đến tiền tuyến chiến trường thành Bạch Sa, chấp nhận nguy cơ chết trận rất cao của người thừa kế. Đây là một trận đánh bạc!
Thương hội Tử Đằng cũng thế. Chúng ta đều không có đường lui.
Khó trách Tử Đế từ đầu đến cuối đối với mình không rời không bỏ!”
Châm Kim suy nghĩ ngàn vạn, rốt cục tìm hiểu ra điều bí ẩn.
Lại nhìn thiếu nữ trước mắt, Châm Kim càng thêm thân cận.
Châm Kim không chán ghét liên minh lợi ích, ngược lại rất tán thành.
Liên minh lợi ích đôi lúc còn đáng tin hơn tình nghĩa. Huống hồ tình nghĩa cũng có thể bồi dưỡng thêm.
Lại thêm quan hệ hôn nhân, Châm Kim hiểu rằng Tử Đế chắc chắn là minh hữu mà cậu có thể dựa vào nhất.
Tử Đế tiếp tục nói: “Chúng ta lên tàu ra biển, vốn là muốn tiến vào đại lục Thú, đến thành Bạch Sa cạnh tranh chức thành chủ, mà không ngờ lại gặp tai nạn trên biển, cuối cùng dạt đến hòn đảo này.”
Châm Kim trầm ngâm: “Cho nên, điều chúng ta phải làm bây giờ, không chỉ là bảo tồn tính mạng thoát ra, mà còn phải thu nạp thêm càng nhiều thủ hạ càng tốt. Tử Đế, ta mang theo bao nhiêu binh lực, có mấy vị gia thần đáng tin?”
Đối mặt vấn đề này, Tử Đế lại do dự một chút, cô cân nhắc một phen, lúc này mới nói: “Đại nhân, ngài có tư cách cạnh tranh chức thành chủ thành Bạch Sa, đồng thời cũng có thiên phú vượt xa người thường. Chúng ta lần này đi, chủ yếu mang theo lực lượng vũ trang nòng cốt của thương hội Tử Đằng, đồng thời thuê thêm hai binh đoàn đánh thuê rất nổi danh.”
Châm Kim hơi ngạc nhiên.
Cậu đã hiểu.
Mình không có cả gia thần lẫn binh lực, chỉ là một tư lệnh trên danh nghĩa. Bất đắc dĩ, chỉ có thể dựa vào thương hội Tử Đằng, đồng thời thuê thêm hai dong binh đoàn.
Cũng quá quẫn bách rồi!
Thân là một người thừa kế duy nhất của gia đình quý tộc, phải mặc nguy hiểm tính mạng, chạy ra tiền tuyến vì một tương lai, mà bên người không có nổi một đội quân chính quy!
So với binh đoàn được thuê bằng tiền kia, thương đội vũ trang Tử Đằng lại trở thành quân đội chính quy của Châm Kim.
“Gia tộc Bách Châm sa sút đến độ này sao? Nhưng chẳng lẽ không có nổi một người à?” Tình huống không bình thường này khiến Châm Kim nhíu mày.
Tử Đế giải thích: “Đích thật là có một nhóm tay chân được gia tộc đại nhân sai phái tới. Nhưng dọc đường họ bị cướp tấn công, toàn quân bị diệt. Đồng thời, xung quanh lãnh địa Bách Châm cũng xuất hiện vết tích của địa tinh và thực nhân ma.
Chúng ta lo người khác cạnh tranh sẽ đến thành Bạch Sa trước tạo ưu thế. Cho nên, chúng ta giả vờ là mình vẫn ở nguyên tại chỗ, nhưng thực tế đã ngụy trang thân phận, âm thầm xuất phát, cưỡi tàu Trư Vẫn ra biển.”
Đồng tử Châm Kim hơi co lại, hừ lạnh một tiếng: “Xem ra cạnh tranh vị trí thành chủ thành Bạch Sa kịch liệt lắm đây.”
Một đội quân quý tộc tinh nhuệ, thế mà lại bị cái gọi là cướp tiêu diệt giữa đường.
Mà biên cảnh lãnh địa Bách Châm hiện nay chính là nội địa ngày xưa, làm sao có thể có địa tinh và thực nhân ma tồn tại?
Nghĩ tới điều gì đó, Châm Kim lại hỏi: “Có những ai cạnh tranh chức thành chủ với ta? Chúng cũng đi cùng con thuyền với ta à?”
Tử Đế lắc đầu: “Có hai vị, đều là đồng liêu của đại nhân. Họ không đi chung thuyền với chúng ta.”
Châm Kim không nói gì.
Cậu đang suy nghĩ.
Đáp án này có nghĩa là, họ không cần bận tâm đến ác ý của những người ngoài. Nhưng cũng có nghĩa là, tai nạn trên biển là do những người bên cạnh mình gây nên.
Tử Đế chợt nói: “Chẳng qua là, đại nhân, cùng đồng hành với chúng ta có một vị mục sư Thánh Điện, tên là Già Sa. Lão chính là quan chủ khảo cuộc cạnh tranh thành chủ này. Rất có thể hắn còn sống, nếu như chúng ta có thể tìm thấy hắn, trợ giúp hắn, vậy thì chẳng còn gì tốt hơn cả.”
“Già Sa?” Châm Kim nhướng mày trầm ngâm.