Vô Hạn Thự Quang

Chương 23: Q.5 - Chương 23: Thánh nhân




Cơ nhân toả tổng cộng có 5 tầng, nhưng cho tới bây giờ mọi người mới chỉ biết đến cường giả tứ giai. Mà thật ra tôi cũng chưa gặp người như vậy. Bản thân tôi chỉ vừa mới tới tầng ba, người mạnh nhất từng thấy là đội trưởng của Thiên thần đội. Hắn luôn đeo một chiếc mặt nạ kim loại, nói chuyện thì rất ôn hoà, nhiều thông tin tôi biết đều là nghe được từ hắn. Tuy bề ngoài chỉ thể hiện tu vi tam giai nhưng cá nhân tôi cho rằng hắn có thể đã mở cơ nhân toả tới tầng bốn. Thành viên của Thiên Thần đội vốn dĩ được tập hợp từ đội trưởng của các đội khác, sau khi tiến vào lại chọn lọc lần nữa để tìm ra người dẫn đầu, vậy tương đương với được mở cơ nhân toả miễn phí hai lần. Cho nên tôi mới nghĩ hắn là cường giả tứ giai. Còn về cơ nhân toả tầng năm thì nó còn một tên gọi khác là Thánh nhân.”

“Những tiểu đội được công nhận là mạnh nhất thế giới luân hồi, đầu tiên phải kể đến Trung châu đội. Gần đây, bọn họ không hề xảy ra đoàn chiến với bất cứ đội nào, lần đụng độ cuối cùng là trận đại chiến sáu bên, kết thúc thế hệ luân hồi thứ hai. Nhưng dù vậy, mọi người vẫn cho rằng Trung châu đội xếp thứ nhất, đặc biệt là gã đội trưởng, hắn có thể đã mở cơ nhân toả đến tầng năm.”

“Tiếp đến là Ác ma đội. Thành viên của bọn họ được tập hợp từ clone của những người có tiềm lực cao trên thế giới luân hồi, trong đó thậm chí xuất hiện hai người cùng thời với Trung châu đội, thuộc thế hệ thứ nhất. Không như Trung châu đội, bọn họ đã tham gia mấy lần đoàn chiến rồi, song tất cả đều là những trận lớn. Đánh nhau với người xâm nhập, Ác ma đội cũng từng tham dự. Thực lực của họ nghe nói là cơ nhân toả tầng thứ tư, về phần có phải là thật hay không thì tôi không rõ…”

“Còn lại là những tiểu đội như chúng ta, thế hệ luân hồi thứ 3. Tuy theo đội trưởng Thiên Thần nói thì chúng ta thu được nhiều điểm thưởng và chi tiết phụ tuyến hơn nhưng thực lực lại kém những người ở thế hệ thứ nhất như Trung châu đội và hai thành viên Ác ma đội rất nhiều. À, còn có một tiểu đội thần bí nữa. Nhưng ngoài họ ra thì chắc chỉ còn gã đội trưởng Thiên thần đội là cường giả tứ giai…

“Về phần tiểu đội thần bí thì tư liệu quá ít, không thể khẳng định chắc chắn được… Nhưng nghe nói đội trưởng của họ từng đụng độ với một trong hai gã thế hệ thứ nhất của Ác ma đội, cái gã điều khiển robot ấy. Kết quả là hắn sống sót…! Cho nên mọi người mới đoán rằng gã đội trưởng kia là kẻ mạnh nhất trong các nhóm thuộc thế hệ ba chúng ta. Mà tựa hồ đội của hắn cũng là ‘tiểu đội ác mộng’.”

“Đây là tất cả những gì tôi biết về các tiểu đội luân hồi, hy vọng nó sẽ giúp ích được cho anh.”

Bailey dừng lời cũng là lúc mọi tin tức được chuyển giao cho Sở Hạo. Quyền hạn đội trưởng thế nào thì tất nhiên Sở Hạo cũng biết nên không quan tâm, nhưng quý giá là những tư liệu về các tiểu đội luân hồi khác kìa kìa. Chúng là bảo vật vô giá, tương đương với tính mạng thứ hai, bao nhiêu điểm cũng không đổi được. Vậy mà Bailey lại không chút che giấu nói hết cho Sở Hạo nghe. Cuộc nói chuyện kết thúc, Bailey dẫn theo ba gã đội viên của mình vội vội vàng vàng đi kiểm tra tình trạng đoàn dân chạy nạn mà mình dẫn theo.

Trong phòng chỉ còn lại thành viên Bắc Băng châu đội ngồi nói chuyện với nhau, Ares hỏi trước: “Sở Hạo, có…”

Ares còn chưa dứt lời, Sở Hạo đã hiểu hắn muốn nói gì, lắc lắc đầu: “Không, không có tinh thần tảo miêu tra xét. Tôi cảm giác được. Bọn họ đúng là quang minh chính đại. Từ cách nói chuyện của hắn thì hẳn không gạt chúng ta chuyện gì đâu, khoản tâm lý học này tôi nắm chắc… Tin tức cần xử lý rất lớn. Không ngờ Trung châu đội lại mạnh như vậy, mà thế giới luân hồi đã trải qua ba thế hệ rồi sao? Thật khó tin.”

Ares nghe vậy thì yên tâm khẽ gật đầu, lát sau mới lên tiếng: “Vậy từ những tin tức ấy, cậu tìm được cách đối phó người xâm nhập không?”

Sở Hạo cười khổ: “Không, ngoài biết người xâm nhập chỉ mới xuất hiện sau sự kiện đại chiến sáu bên, với việc điểm thưởng tăng lên còn có phần hữu ích thì chẳng có gì liên quan với ‘đối phó người xâm nhập’ cả. Nếu như nhất định phải nói thì là Trung châu đội, Ác ma đội và cả Thiên thần đội đều đủ sức đấu chính diện với người xâm nhập…”

Nói đến đây, Sở Hạo như nghĩ tới điều gì đó, không khỏi sửng sốt mấy giây rồi bật thốt: “Mục đích của người xâm nhập là gì?”

Cả bọn nghe xong cũng giật mình, Sở Hạo mặc kệ, lập tức nói luôn: “Làm bất cứ cái gì thì đều có mục đích của nó cả. Dù hoang đường đi chăng nữa cũng là động lực để kẻ đó tiến lên. Vậy rốt cuộc là đám người xâm nhập muốn cái gì? Là cướp lấy chủ thần ư? Hay chính bản thân những thế giới phim kinh dị này ẩn chứa lợi ích to lớn nào đó?”

Ares đột nhiên hỏi: “Cướp lấy chủ thần bằng cách nào? Hơn nữa muốn đoạt chủ thần thì sao không trực tiếp tiến vào không gian chủ thần mà cứ loanh quanh tại mấy bộ phim kinh dị thế này?”

Sở Hạo đáp luôn: “Đối với chúng ta, cơ chế tồn tại của chủ thần, chủ thần không gian, thế giới luân hồi, tất cả vẫn còn chìm trong mơ hồ, thậm chí tổng căn cứ của tố chức X ở đâu cũng chẳng ai biết. Bọn họ có thể là người ngoài hành tinh, có thể là Thần Ma, cũng có thể là sinh vật đến từ Thứ nguyên cao cấp hơn. Cho nên chúng ta chỉ đành căn cứ vào những tin tức đã có để tiến hành suy luận.”

“Đầu tiên nói về chủ thần, nó có vô số thứ cho người ta đổi. Bản thân nó chính là cái BUG lớn nhất. Thông qua chủ thần mà cường hoá ra Thần ma, trường sinh bất tử, vĩnh hằng bất hủ… Lợi ích lớn như thế, có người nhòm ngó cũng là chuyện bình thường…”

“Vậy thì liệu có phải chủ thần là do một nhóm thần ma hoặc các vị đại năng còn mạnh hơn nào đó hợp lực chế tạo ra hay không? Nhưng vì một vài nguyên nhân mà bọn họ biến mất trong dòng sông thời gian, thứ duy nhất để lại là một chủ thần suy yếu. Mà chủ thần thì vì tự chữa trị mà chiêu mộ chúng ta, cũng tức các tiểu đội luân hồi như hiện giờ. Các tiểu đội này sẽ tiến vào các thế giới khác nhau nhằm tìm kiếm thứ gì đó hữu ích giúp chủ thần khôi phục bản thân. Thí dụ như tia thần tính chúng ta mang về lần trước ấy. Chính vì hoàn thành mục tiêu thực sự của nó mà chúng ta được thưởng cho cả đống điểm. Điểm thưởng với chi tiết phụ tuyến tương đương với tiền thuê…”

“Còn về phần người xâm nhập… Những đại năng đối địch với nhóm chế tạo chủ thần không gian đã làm ra thứ gì đó tương tự, sau đó bọn chúng biến mất, chỉ để lại những sản phẩm là người xâm nhập, mà đám người đó thì tập hợp lại thành tổ chức X. Cuối cùng hai phe giằng co tạo thành cục diện như bây giờ.”

“Còn như tại sao không trực tiếp tiến vào chủ thần không gian thì rất có thể là bọn họ không có toạ độ chính xác, cũng có thể là lực lượng hai bên chênh lệch quá nhiều. Cái nào cũng xảy ra được hết, nhưng đâu mới là mục tiêu thực sự của người xâm nhập, chủ thần không gian hay các bộ phim kinh dị…? Các bộ phim này rốt cuộc có thứ gì đáng giá để bọn họ truy cầu. Cả hai bên đều muốn độc chiếm thế giới phim kinh dị thì hẳn lợi ích ẩn chứa trong đó cực kỳ lớn?”

Nói đến đây, Sở Hạo đứng lên đi tới đi lui một hồi mới phân tích tiếp: “Kỳ thật tôi vẫn luôn muốn biết… Người xâm nhập hiện đang ở đâu, làm gì vậy? Không biết mọi người có chú ý không nhưng số lượng người xâm nhập chẳng phải chỉ có một đội. Nam Mĩ châu đội tiến vào chủ thần không gian chậm hơn chúng ta một ngày, mà vị trí cũng cách xa nhau, nhưng vừa hiện thân trong thành phố liền bị người xâm nhập tập kích. Từ thời gian và khoảng cách cho thấy nhóm mà chúng ta từng gặp không phải đám người đã đụng độ với Nam mĩ châu đội. Trừ phi bọn chúng biết rõ thời gian cùng địa điểm các tiểu đội luân hồi tiến nhập nên cố ý chạy đến chờ sẵn. Nói cách khác, thế giới này hiện có hai, thậm chí ba tiểu đội xâm nhập giả. Mà từ lúc chúng ta tiến vào Pulse đến giờ đã qua hơn một tháng rồi, nhưng lâu như vậy vẫn không nghe được bất cứ tin tức nào của bọn chóng. Theo lý thì với đội ngũ có thực lực mạnh, hình dáng kỳ lạ như vậy thì rất dễ bị nhận ra chứ. Vậy mà tin tức từ các nhóm dân chạy nạn đem đến lại không xuất hiện bất cứ dấu vết nào. Cứ như là đám người đó sau khi hiện thân trong thành phố thì hoàn toàn bốc hơi vậy. Rốt cuộc là bọn chúng đang làm gì đây…”

Nhất thời mọi người đều chìm trong im lặng, ngay cả Sở Hạo cũng không lên tiếng, yên yên tĩnh tĩnh trầm tư trên ghế sa-lông. Bỗng đúng lúc này, cô nàng tự xưng là thành viên câu lạc bộ thám tử, Ai Ersi đột nhiên mở miệng: “Tôi có ý kiến, không biết nói được không?”

Sở Hạo cùng mọi người xung quanh khẽ ngây người, hắn lập tức đưa tay: “Mời nói, không sao đâu, chúng ta đang cùng nhau thảo luận mà.”

Ai Ersi cười cười: “Theo cách nói của anh thì những thứ chủ thần cho đổi đều là vật phẩm thu hoạch được từ các thế giới. Phàm là thứ nó không có thì chỉ cần mang về chủ thần không gian liền được thưởng hậu hĩnh, đúng không?”

Sở Hạo gật đầu, nói khẳng định: “Đúng vậy, từ chuyện ‘thần tính’ có thể xác nhận được việc này.”

Ai Ersi tiếp lời: “Đã như vậy thì thứ thế giới này có nhưng chủ thần lại không có, đó là cái gì? Hơn nữa giá trị của thứ ấy còn cực kỳ lớn, đủ để đám người xâm nhập cùng chủ thần đều đỏ mắt kiếm tìm.”

Vừa dứt lời, mọi người lại lâm vào trầm mặc. Sở Hạo suy nghĩ hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Thế giới này có một loại mô hình pháp thuật đặc biệt khiến con người sau khi chết sẽ biến thành u linh, giữa những u linh ấy lại thỉnh thoảng xuất hiện biến dị, thực lực tăng lên sau mỗi lần dung hợp…”

Nói đến đây, Sở Hạo giật mình bật dậy, hắn hô lên: “Dung hợp u linh… Thực lực…”

“Tôi hiểu rồi, tôi biết người xâm nhập muốn làm gì rồi…”

“Bọn họ muốn dung hợp tất cả u linh của thế giới này thành nhất thể, kể từ đó sẽ hình thành lên một con quái vậy khủng bố. Tôi hiểu vì sao chủ thần khi nói về người xâm nhập lại nhắc đến các cấp cơ nhân toả, đặc biệt là thánh nhân…”

“Sau khi dung hợp toàn bộ u linh của thế giới này, con quái vật đó sẽ thành…”

“U linh cấp thánh nhân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.