Từ trong trung tâm mua sắm đi ra, Ôn Nhã Ly đột nhiên nắm lấy tay Tần Hoài An đầy kích động.
“Chị Hoài An, bạn của chị thật tuyệt vời, lại còn là con trai của bậc thầy TM!”
Sự phấn khích của cô fan girl khi nghe được thông tin liên quan đến thần tượng, lộ rõ trên gương mặt của cô ấy.
Tần Hoài An trầm ngâm.
Cô suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Nếu như em đã thích bậc thầy TM như vậy, tại sao em lại không đề cử chị mua chiếc váy đó?”
Ôn Nhã Ly cười nói: “Chị phải tham gia một hoạt động thương nghiệp rất là trang trọng, mà bộ váy đó của bậc thầy TM là thiết kế để trình diễn
Hàm ý là mặc dù bộ đồ rất đẹp nhưng không hợp với dịp này.
Tần Hoài An gật đầu.
Trở lại biệt thự.
Cô tìm kiếm thông tin về sản nghiệp của Trương Thị trên Internet, hóa ra nhà họ Trương thực sự nổi tiếng trong ngành thời trang, trang phục và phụ kiện Mạc Phong của anh ta thuộc hàng những công ty thiết kế quần áo hàng đầu trong nước.
Khi nãy biết được mẹ của Trương Nhược Phi chính là thần tượng bậc thầy TM mà Ôn Nhã Ly sùng bái, Tần Hoài An trong lòng có một ý tưởng.
Ôn Nhã Ly yêu thích thiết kế thời trang và đang theo học chuyên ngành này, nếu được vào công ty của Trương Thị...
Vừa có ý tưởng này, điện thoại liền đổ chuông.
Khi nhìn thấy điện thoại hiển thị có cuộc gọi, cô hơi sửng sốt, nhấc máy.
Ôn Nhã Ly ở đầu dây bên kia do dự một chút, dường như rất chật vật mới thu được hết dũng khí gọi cho Tần Hoài An.
Cô ấy chậm rãi nói: "Chị Hoài An, ừm... chị có thể giúp em hỏi, người bạn họ Trương đó của chị, công ty của anh ấy có cần trợ lý thực tập không? Em muốn thử..”
Tần Hoài An mím môi cười nói: “Được.”
Sau khi cúp điện thoại của Ôn Nhã Ly, cô liền tìm số điện thoại để gọi điện cho Trương Nhược Phi, nói lại tình hình của Ôn Nhã Ly một lượt.
“Đúng vậy, công ty Lạc Phục do mẹ tôi thành lập muốn tập trung vào các tác phẩm theo phong cách cá nhân của bà ấy, và tình cờ gần đây đang tuyển người. Nếu như bạn của cô đã có hứng thú, cứ cô ấy đến trực tiếp công ty. Tôi sẽ nói với mẹ tôi!”.
Trương Nhược Phi sẵn sàng đồng ý.
“Trương Nhược Phi, cảm ơn anh” Tân Hoài An cảm kích nói.
"Chúng ta là bạn bè, chút chuyện này có là gì đâu! Hơn nữa em gái tên Ôn Nhã Ly kia cũng rất đáng thương, còn để cô ấy đến một nơi như quán bar làm việc cũng không yên tâm. Vừa hay, cô ấy là fan của mẹ tôi, đến công ty của nhà tôi còn có thể cùng học hỏi với mẹ tôi”
Tần Hoài An nghe vậy, không khỏi nở nụ cười, "Đúng, anh nói không sai”
Chử Chấn Phong vừa bước vào đại sảnh, liền nghe thấy Tần Hoài An và Trương Nhược Phi ngồi trên sô pha gọi điện thoại, hai người trò chuyện rất vui vẻ.
Anh cau mày, nhàn nhạt hỏi: “Chọn xong quần áo rồi?”
Tần Hoài An cầm điện thoại, ngẩng đầu nhìn anh nói: “Ừ, sáng sớm hôm sau sẽ gửi tới.”
Ngửi thấy mùi hương ngãi điệp nhàn nhạt, Chử Tấn Phong nhắm mắt lại, trầm giọng hỏi: “Có hứng thú gia nhập nhà họ Chử không?”
Tần Hoài An ánh mắt khẽ động, đây hình như không phải là lần đầu tiên Chử Tấn Phong ném cho mình một cơ hội.