Vương Thanh Hà kéo cô lại, sau đó nói tiếp: “Chị cũng cảm thấy em không thể tiếp tục ở mãi trong nhà nữa, vẫn là nên tìm cách trở lại công ty càng sớm càng tốt. Ít nhất mỗi ngày có thể gặp mặt Lục Hy Thiên” “
“Em cũng muốn quay về, nhưng anh trai em kiên quyết như vậy!
Làm sao quay lại đây?” Chử Gia Mỹ bực bội hất tay, đi vào phòng ngồi xuống sô pha, hỏi: “Em nhờ chị giúp em năn nỉ, chị nói với anh em chưa?
Vương Thanh Hà có chút khó xử, “Chị với anh em ít có cơ hội gặp mặt. Cuối cùng hôm qua gặp mặt lại làm anh ấy tức giận, e là mấy ngày tới anh ấy sẽ không chịu gặp chị”
“Chị sao lại chọc giận anh ấy vậy?!” Chử Gia Mỹ chán nản nói.
Vương Thanh Hà lắc đầu, “Chị cũng không muốn như thế này. Chỉ vì lúc đi ăn tối tình cờ tụi chị gặp Tân Hoài An. Chị tranh cãi với cô ta mấy câu, anh em nói chị tốt xấu gì cũng mợ chủ nhà họ Chử, không nên so đo với người khác như vậy. “
Cô cố tình bóp méo sự thật.
Nhưng những lời này rất có tác dụng với Chử Gia Mỹ.
Cô ấy nghe liền lập tức tức giận nói: “Anh em rõ ràng là còn muốn bảo vệ người phụ nữ đó!”
Vốn tưởng đuổi Tân Hoài An đi là xong, nhưng hiện tại xem ra còn lâu mới được!
Vương Thanh Hà không đáp lời cô, mà nói tiếp “Gia Mỹ, anh trai em luôn nghe lời bà nội. Nếu phía anh ấy mình không thể nói gì được, hay là nhờ bà giúp? Nếu em không trở về công ty, vị phó chủ tịch Giang kia e là dần dần sẽ không coi em ra gì nữa”
“Giang Phàm cái tên đồ cổ đó, nếu không phải nhà họ Chử chúng ta ra tay giúp đỡ, không biết anh ta còn đang ở chỗ nào làm sai vặt cho người tal”
Chử Gia Mỹ khit mũi, siết chặt lòng bàn tay, “Nhưng chị nói đúng, em phải trở về công ty càng sớm càng tốt. Nếu không, Lục Hy Thiên sẽ thành của người khác mất!”
“Ý em nói là Tân Hoài An?”
“Không phải cô ấy thì còn ai?” Chử Gia Mỹ nghiến răng nghiến lợi.
Vương Thanh Hà suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra, chỉ cần khiến cho Tân Hoài An rời khỏi Hải Lam, để cô ấy không có cơ hội xuất hiện trước mặt Lục Hy Thiên, thì em không cần phải lo lắng nữa”
“Vấn đề là cô ấy khăng khăng ở lại đây không chịu đi”
“Chị nghĩ, bây giờ tin tức trên mạng là là thành đến như thế mà Tân Hoài An vẫn ở lại Hải Lam, hẳn là vì muốn lấy chứng chỉ tốt nghiệp.”
“Chứng chỉ tốt nghiệp?”
Đột nhiên, Chử Gia Mỹ nghĩ tới điều gì đó liền hỏi: “Đúng rồi, chị và cô ta học cùng trường mà. Cô ấy cũng học Đại học Y Hải Lam đúng không?”
“Đúng vậy” Vương Thanh Hà gật đầu, ra vẻ vô tình hỏi trường này nhà họ Chử có cổ phần thì phải?”
“Đúng vậy” Chử Gia Mỹ cong môi tự tin cầm điện thoại lên tìm một số điện thoại trước mặt Vương Thanh Hà.
“Chủ nhiệm Lưu à, trong trường có một sinh viên năm tư tên là Tân Hoài An, không biết ngài có nghe đến những tin tức về cô ấy chưa? Trên mạng đều là tin tức xấu của cô ta, có thể làm tổn hại đến danh tiếng của trường. Tôi không biết nhà trường định xử lý chuyện này như thế nào? … Được rồi, tôi hiểu rồi. “
“Nghe nói Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Chử Gia Mỹ lộ ra một nụ cười đắc chí. . truyện tiên hiệp hay
Vương Thanh Hà nóng lòng hỏi: “Gia Mỹ, trường học nói thế nào?”
Chử Gia Mỹ khit mũi, “Hàng giả kia muốn lấy được bằng tốt nghiệp sao, đúng là nằm mơ”
Khi đến đây, Vương Thanh Hà cụp mắt xuống, che giấu đi vẻ đắc ý.