Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 321: Chương 321: Chương 322




Cô ta đảo mắt một vòng, đột nhiên nhanh trí nói: “Anh muốn ngủ với ngôi sao chứ gì? Tôi biết một người, có thể thỏa mãn anh!”

“Tên là gì, nói ra nghe thử” Tiêu Mạnh Lương nữa tin nữa nghi.

“Dư Nhiễm! Là một nghệ sĩ mới nổi của công ty chúng tôi, tuổi trẻ xinh xắn, nói không chừng còn là gái còn trinh đó!” Vương Thanh Hà nhanh chóng giới thiệu, trong lòng đã có tin toán xong, dụ dỗ nói: “Nếu như anh có thể xử được con nhỏ đó, tôi sẽ cho anh thêm một tỷ rưỡi!”

“Đồng ý!”

Tân Hoài An chính thức đến phòng thí nghiệm làm việc ngày đầu tiên, ngoại trừ Trương Nhược Phi, thì ba thành viên trong tổ đối xử với cô cũng không được tính là tốt lắm.

Bọn họ cũng đã nghe được tin đồn về chuyện của cô, vẫn luôn giữ thái độ nghi ngờ về năng lực chuyên ngành của cô, dù sao một người tuổi còn trẻ như vậy, thậm chí còn chưa tốt nghiệp y khoa, trong mắt bọn họ cô cũng giống như Trương Nhược Phi chỉ là một nhân viên thực tập.

Làm sao có tư cách lãnh đạo bọn họ hoàn thành hạng mục nghiên cứu này?

Tân Hoài An đều nhìn thấy sự khinh thường đó của các thành viên trong tổ đối với mình, nhưng cũng không giải thích gì nhiều. Mà là dùng hành động thực tế chứng minh năng lực của mình.

Đầu tiên cô tìm hiểu tiến độ nghiên cứu, sau đó rất nhanh vạch ra kế hoạch nghiên cứu tiếp theo, quy định rõ ràng phương án, phân công, đồng thời tự mình dẫn dắt thí nghiệm.

Thời gian một ngày trôi qua, ba thành viên trong tổ trong lòng vốn dĩ không phục kia đột nhiên ý thức được, Tân Hoài An đúng là có năng lực dẫn dắt đoàn đội, không khỏi có cách nhìn khác về cô.

Kết thúc công việc, Tân Hoài An đi thay quần áo.

Một thành viên trong tổ giữ chặt Trương Nhược Phi, tò mò hỏi: “Phi, tôi thấy cậu cùng Tân Hoài An rất thân, các người quen biết nhau trước rồi ư?”

“Đương nhiên, hạng mục này chính là hạng mục trước kia chúng tôi đã cùng nhau làm khi tham gia trận đấu.” Trương Nhược Phi không hề có một chút che giấu nào hào phóng nói.

Đối phương hoài nghỉ n‹ lạng mục mà các người đoạt giải có cả cô ấy sao? Hình như không có mà”

“Đương nhiên là có rồi, à đúng rồi, lúc ấy cô ấy dùng tên giả là Hoa Thư Thảo, không phải Tân Hoài An!”

“Cái gì, cô ấy chính là Tân Hoài An sao?!”

Chờ Tân Hoài An thay xong quần áo đi ra, liền phát hiện ánh mắt của ba thành viên trong tổ kia nhìn cô so với trước đó càng thêm hừng hực, còn mang theo một tia sùng bái.

“Tuổi trẻ tài cao, tiền đồ rộng mở!” Người lớn tuổi nhất Phàn Cảnh Dung nói.

Hai người khác nhao nhao phụ họa: “Không sai, chúng tôi có thể ở cùng một tổ với cô, thật sự là quá may mắn”

“Tổ trưởng Tân sau này xin dạy bảo nhiều hơn!” Nói xong vươn tay ra trước mặt Tân Hoài An.

Tân Hoài An cười bắt tay với anh ta: “Cám ơn đã ủng hộ, tôi cũng có rất nhiều chỗ phải học tập mọi người.”

Cô và Trương Nhược Phi từ trong công ty đi ra.

“Đợi lát nữa cùng nhau đi ăn cơm đi, chúc mừng từ hôm nay trở đi chúng ta lại có thêm một tầng quan hệ đồng nghiệp” Trương Nhược Phi đề nghị.

“Được, tôi mời khách”

“Vậy tôi liền không khách khí nữa” Trương Nhược Phi cười một tiếng, sau khi nói ra với Tân Hoài An trong lòng anh ngược lại càng thêm thản nhiên.

Như vậy cũng rất tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.