Ba mươi ba tầng trời phía trên thiên cung là một mảnh hỗn độn.
Trong hỗn độn không phân biệt âm dương, chẳng kể càn khôn, tiên nhân bình thường nếu tiến vào thì chỉ sợ có dùng độn quang cả trăm triệu năm cũng không bay được ra ngoài. Chỉ có tam giáo thánh nhân sở hữu * lực ( lực gì mà lại * chứ http://.4vn/images/smilies/00 (63).gif ), có đại thần thông mới có thể ở trong hỗn độn mà lánh đời, mở thế giới, lập càn khôn, khai đàn giảng pháp, được vạn tiên triều bái.
Huyền Đô Thiên Đâu Suất cung là chỗ ở của nhân giáo thái thanh đạo đức Thái Thượng lão quân.
Thái Thượng lão quân trăm năm mở lò luyện đan một lần, vô số nhất lưu kim tiên ngồi dưới nghe lão quân giảng đạo đều tập trung đến, hy vọng có thể có chút cơ duyên lọt vào mắt xanh của lão quân, được ban thưởng cho một viên tiên đan nào đó để đề tăng pháp lực đạo hạnh.
Lão quân vô vi, thuật luyện đan vô song, luyện ra đại la cửu chuyển kim đan thanh danh vang dội tam giới, người thường nếu ăn được một viên thì chẳng mất mấy tháng là có thể đạt thành tiên đạo, thật đúng là một chí bảo, chẳng trách đám tiên nhân này lại thèm nhỏ dãi là phải.
Mặc dù kim tiên ăn đại la cửu chuyển kim đan cũng không có nhiều tác dụng, nhưng đối với môn nhân đệ tử mà nói thì nó vẫn là dị bảo chí cao.
Lão quân mỗi trăm năm lại một lần mở hội mở lò luyện đan, bảy bảy bốn chín năm thành công, đến lúc đó sẽ có một vài tiên nhân có tiên duyên được lão quân ban thưởng kim đan. Chỉ là lần này kim đan xuất lò lão quân lại không ban thưởng kim đan cho tiên nhân nào cả mà chỉ cấp cho đệ tử thân truyền là thượng động bát tiên mỗi người một viên.
Lão quân khai lô, trăm năm một lò, mỗi lò có ba mươi sáu viên đại la cửu chuyển kim đan, phù hợp với chu thiên, sau khi ban tám viên cho thượng động bát tiên, số còn lại thì để cho đồng tử cất vào trong hồ lô rồi dặn:“ Ngươi xuống trần, đến Cực Nhạc cung Thúy Hà sơn ở Đông Thắng thần châu một chuyến!”
Đồng tử này từ khi Hồng Mông khai mở đã ở trong cung lão quân nhóm lửa đốt lò, sớm đã quên mất khái niệm thời gian. Bình thường thì nghe lão quân giảng đạo, không thì lại ăn vụng mấy viên tiên đan, muốn không thành tiên cũng khó. Dù có là một con heo ở trong hoàn cảnh đấy cũng thành tiên đạo, huống chi là một đồng tử thông minh nhanh trí.
Đồng tử này cũng biết được chút huyền cơ nên không hỏi nhiều, vâng theo pháp chỉ rời khỏi Huyền Đô xuống ba mươi ba tầng trời, đi tới Cực Lạc cung ở Thúy Hà sơn. Chẳng mấy chốc đã có đệ tử phụ trách giám thị động tĩnh phát hiện ra và báo lại cho cửu vĩ hồ, cửu vĩ hồ thấy đồng tử này không giống yêu nhân nên vội vã đi ra để hỏi rõ nguyên do.
Đồng tử cũng chẳng nhiều lời, nói thẳng:“ Ta là thái thanh môn hạ, đồng tử bên cạnh lão quân, gọi Lâm Phong ra đây nói chuyện đi.”
Cửu vĩ hồ vừa nghe xong thì thiếu chút nữa sợ đến mức hồn bay lên trời, đạo môn tam thanh tổ sư cùng yêu tộc đại thánh đông hoàng Thái Nhất đều là chí tôn thánh nhân, được vạn tiên triều bái, uy danh vang dội tam giới , ngay cả Ngọc Hoàng đại đế chí tôn tam giới cũng còn phải bái tam thanh. Bây giờ đồng tử của lão quân đột nhiên đến trước cửa, một tiểu yêu tinh nhỏ bé như nàng sao có thể không sợ được chứ.
Cũng may cửu vĩ hồ này cũng được coi là nhanh trí, một bên thì bảo Nghê Thường đến mời Lâm Phong, một bên lại nói vài câu khách sáo với đồng tử. Lòng lại thầm nghĩ sư phụ đúng không phải là loạt mặt dầy, qủa thật có vài phần bản lĩnh, ngay cả tam thanh tổ sư cũng có quan hệ.
Đồng tử này mặc dù ở Huyền Đô chỉ nhóm lò, nhưng đồng tử trong cung lão quân thì dù có là nhất lưu kim tiên trông thấy cũng phải gọi một tiếng sư huynh, cho nên y cũng không thèm để cửu vĩ hồ vốn chỉ là một hồ ly tinh nhỏ bé vào mắt, y không thèm trả lời cửu vĩ hồ, chỉ đứng yên chờ Lâm Phong.
Không lâu sau, Lâm Phong sau khi nhận được tin liền dẫn theo ba đồ đệ chạy tới, đầu óc hắn vẫn còn đang mải suy nghĩ. Đồng tử kia cũng chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp ném thẳng hồ lô cho Lâm Phong đón lấy. Lại thấy y ngoắc ngoắc một ngón tay, Thái Cực đồ và tử kim hồ lô liền không chịu không chế bay ra ngoài.
Lâm Phong hoảng sợ, chưa kịp phản ứng thì đồng tử kia sau khi đón được Thái Cực đồ và tử kim hồ lô liền phiêu nhiên bay lên ba mươi ba tầng trời.
Lâm Phong choáng luôn, cầm cái hồ lô cùng với bốn đồ đệ giương mắt nhìn nhau, chẳng biết nên làm gì cho phải.
Trong tam giới này, dĩ nhiên sẽ không có ai dám giả mạo làm đồng tử của lão quân, thân phận của đồng tử vừa nãy không thể nghi ngờ được, chỉ là Lâm Phong không thể nào nghĩ tới y lại tới thu hồi Thái Cực đồ và tử kim hồ lô. Thái Cực đồ chính là pháp bảo mà mình dựa dẫm nhất, giờ bị thu lại chẳng khác nào lấy đi nửa cái mạng mình cả.
Lâm Phong mơ hồ hiểu ra chút gì đó, nhưng lại không thể hiểu rõ tận cùng được, cũng may thái cực đồ vốn cũng chẳng phải là đồ của hắn, mất đi thì chỉ hơi hơi tiếc thôi, hơn nữa hắn còn có Linh Lung bảo tháp và Thất Thải nguyên thạch, hai pháp bảo này một phá một lập, một công một thủ, uy lực cũng không kém Thái Cực đồ.
“ Oa! Sư phụ, pháp bảo của người sao lại bị người ta đoạt đi rồi?” Nghê Thường tiểu đồ đệ chẳng biết nông sâu này nhanh mồm nhanh miệng hỏi.
“Nói bậy!” Lâm Phong đáp:“ Thái Cực đồ vốn là vật của Thái Thượng lão quân, đồng tử này là vâng theo pháp chỉ của lão quân đến đây thu hồi Thái Cực đồ và tử kim hồ lô, việc này các ngươi biết là được, đừng có đem đi kể lung tung!”
Nghê thường thè lưỡi ra, con mắt cứ đảo đảo, không biết là đang có chủ ý gì.
Tiểu Thanh vội vã hỏi:“ Không biết trong hồ lô này có cái gì?”
Lâm Phong nhìn nhìn cái hồ lô một chút, cái hồ lô này không biết là làm bằng vật liệu gì, cầm trong tay thì nặng trịch, lại còn âm ấm nữa, quả là một kiện bảo bối tốt.
Mở nắp hồ lô ra, một cỗ tiên khí nồng đậm nhất thời tỏa ra chung quanh, Lâm Phong chỉ hít vào một hơi mà đã cảm thấy lỗ chân lông toàn thân mở rộng ra, trọc khí bên trong được cỗ tiên khí này thấm nhuần trở nên sạch sẽ hơn. Thoải mái đến mức thiếu chút nữa rên rỉ thành tiếng.
Mấy đồ đệ cũng hít một hơi tiên khí, lập tức yêu kiều hô to lên, hiển nhiên là cũng cảm thấy được diệu dụng trong đó.
Lâm Phong kinh hãi, trong bình hồ lô này rốt cục là cái gì vậy, mình chỉ mới hít tiên khí tản ra thôi mà tu vi đã tiến nhanh như vậy. Vội vã nhìn lại cho rõ, hóa ra là một hồ lô kim đan. Mà theo như hắn biết thì cũng chỉ có tam giới đệ nhất linh dược, đại la cửu chuyển kim đan được luyện từ trong Tử Kim bát quái lô của Thái Thượng lão quân mới có thần hiệu như vậy. Chẳng lẽ....
Trong hồ lô này chẳng lẽ lại toàn là đại la cửu chuyển kim đan?
Lâm Phong cực kỳ kích động, thiếu chút nữa thì cười to ba tiếng, không nói đến cái hồ lô này có phải là một hồ lô đại la cửu chuyển kim đan không, chỉ cần có hiệu này cũng đủ khiến quạ đen biến thành phượng hoàng rồi, đủ để mấy đồ đệ không nên trò trống của mình lập tức vượt qua thiên kiếp đạt thành thiên tiên. Sợ rằng có là đại la cửu chuyển kim đan bất quá cũng chỉ thế này là cùng.
Mấy đồ đệ lao tới, vẻ mặt sốt sắng nhìn hồ lô trong tay Lâm Phong, vừa nãy các nàng hít vào một chút tiên khí tản ra từ trong hồ lô đã cảm thấy thần thanh khí sảng, tu vi tăng lên rất nhiều. Nếu không phải Lâm Phong là sư phụ, mấy tiểu yêu tinh này sợ là đã sớm ra tay cướp giật rồi.
“ Đừng vội, các ngươi đều có phần!” Lâm Phong cười ha ha, một đạo kim quang xuất hiện, cuốn lấy cả bốn thầy trò tiến vào tiên phủ. Sau khi ngồi lại vào chỗ của mình lại nhìn lại cẩn thận một lần nữa, trong hồ lô có tất cả hai mươi tám viên kim đan, to cỡ quả nhãn, tiên khí lưu chuyển xung quanh, khiến người ta vừa nhìn đã biết không phải là vật tầm thường rồi.
Lâm Phong cũng không nghĩ ra huyền cơ trong đó nên chẳng nghĩ nhiều nữa, tiếp đó ban cho mỗi người một viên kim đan. Bốn tiểu đồ để mừng rỡ, vội vã nhận lấy kim đan rồi quay về chỗ ở tĩnh tọa tham tu.
Lâm Phong cũng quay lại căn lầu các ở sâu trong tiên phủ, phát động cấm pháp, ngồi yên trên chiếc giường rồi dùng một viên cửu chuyển kim đan, lẳng lặng vận huyền công. Dược lực tản phát trong cơ thể khiến những tạp chất chưa được luyện hóa đều được bài tiết ra ngoài. Tiên khí tràn ngập khắp người, đỉnh đầu hiện ra nguyên anh, bản mệnh nguyên anh càng tịnh tiến thêm, quanh thân nó cũng có tiên khí lượn lờ.
Lâm Phong biết công hiệu của viên kim đan còn xa mới tác dụng hết liền vận chuyển huyền công, vận khởi chân thần luyện hóa dược lực của kim đan.
Lại nhắc đến bốn tiểu đồ đệ kia, các nàng thấy chỉ mới hít vào mấy ngụm tiên khí tản ra mà tu vi đã tăng tiến nhanh như vậy nên sớm đã thèm kim đan đỏ cả con mắt, chỉ đợi Lâm Phong ban thưởng cho kim đan là liền mừng rỡ chạy vội về chỗ ở, sau khi dùng kim đan thì đều vận khởi nguyên thần để hấp thụ linh lực trong kim đan.
Đại la cửu chuyển kim đan đối với kim tiên tu vi cao thâm mà nói thì không có tác dụng gì lớn, nhưng đối với những tiểu yêu tinh còn chưa đạt được tiên đạo như mấy nàng thì tuyệt đối là thiên tài địa bảo. Dược lực mà được hấp thụ hết thì tu vi của bốn tiểu yêu tinh các nàng sẽ lập tức tăng mạnh.
Cửu vĩ hồ thiệt nhất, nàng đã vượt qua thiên kiếp, thành thiên tiên, tuy lợi ích đạt được không cách nào đo được nhưng vẫn thua xa lợi ích mà Tiểu Thanh và hai thải điểu nhi thu được.
Tiểu Thanh tu vi là độ kiếp hậu kỳ, đã vượt qua bát trọng thiên kiếp, chỉ cần vượt nhất trọng thiên kiếp lựa là có thể loại bỏ nghiệp lực, thành được thiên tiên đại đạo, không phải chịu nỗi khổ vạn thế luân hồi nữa.
Nàng ba tháng nay đã nghiên cứu thượng cổ yêu tộc bí pháp, lại được hấp thu, luyện hóa Hồng Mông tử khí sinh ra từ thời khai thiên, thu được không ít tinh nghĩa nên đạo hạnh tăng đột biến, còn cảm nhận được nhất trọng thiên kiếp cuối cùng không còn cách bao lâu nữa.
Chỉ là pháp lực của nàng còn có hạn nên chưa dám tùy tiện độ kiếp, tránh để bị hủy diệt dưới thiên kiếp. Giờ vừa ăn kim đan vào, dược lực còn chưa phát hết ra đã cảm thấy pháp lực toàn thân dâng trào, thiên kiếp cũng sắp hạ xuống rồi.
Thiên kiếp do nhân quả nghiệp chướng của bản thân dẫn phát, nghiệp chướng càng nặng thì độ kiếp càng nguy hiểm. Chỉ cần vượt qua cửu thiên đại kiếm nạn thì nghiệp chướng trong luân hồi sẽ bị đánh tan, từ nay về sau thoát khỏi luân hồi, thành được thiên tiên đại đạo bất sinh bất diệt.
Nhân quả nghiệp chướng càng nặng, độ kiếp càng nguy hiểm, Lâm Phong hai kiếp cộng lại với nhau tạo nên sát nghiệp lớn vô cùng, bởi vậy mặc dù có Thái Cực đồ là tiên thiên linh bảo trong tay nhưng khi độ kiếp vẫn gặp phải nguy hiểm vạn phần.
Tiểu Thanh xà từ khi sinh ra đã ở Vân Vụ sơn tu hành, hấp thụ thiên địa nguyên khí rèn luyện thân thể, ngưng tụ nguyên thần. Đừng nói là tạo ra sát nghiệt cái gì, ngay cả sinh linh cũng chưa từng giết qua nhiều, càng không kết nhân quả với ai cho nên thiên kiếp tới cũng sẽ không mãnh liệt như vị sư phụ Lâm Phong.
Hơn nữa đại la cửu chuyển kim đan cửu chuyển kim đan dược lực chưa phát huy hết, vẫn còn dự trữ khoảng mười phần nên không phải lo lắng về việc pháp lực bị tiêu hao hết nên hữu kinh vô hiểm(có xảy ra việc kinh sợ nhưng không nguy hiểm) vượt qua nhất trọng thiên kiếp cuối cùng, thành được thiên tiên đại đạo. Không chỉ pháp lực đại tăng mà còn loại bỏ được nhân quả nghiệp chướng cho nên Tiểu Thanh xà linh đài càng thêm trong sáng, thông minh hơn. Đạo hạnh cũng tiến triển cực nhanh, so với lúc trước thì không thể so sánh được.
Từ đó, nhị đồ đệ này của Lâm Phong càng không hỏi đến các chuyện vặt, chỉ dốc lòng chuyên tâm tu luyện.
Ba tháng sau, hai thải điểu nhi vốn đang ở độ kiếm hậu kỳ cũng bước đến giai đoạn quan trọng, hai thải điểu nhi vốn cũng giống như Tiểu Thanh xà, không có nhiều nhân quả nghiệp chướng, hữu kinh vô hiểm vượt qua lưỡng trọng thiên kiếp, nhưng ở lúc quan trọng cuối cùng lại xảy ra vấn đề.