Hai thải điểu nhi pháp lực đạo hạnh không bì được với Tiểu Thanh, mặc dù ỷ vào công hiệu của đại la kim đan nên vượt qua được lưỡng trọng thiên kiếp, nhưng vào giai đoạn quan trọng nhất do đạo cơ không vững nên tâm ma thừa cơ quấy nhiễu. Bị luân hồi nghiệp hỏa phản phệ(cắn trả) nguyên thần, tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Lúc Lâm Phong chạy tới thì hai nàng chỉ còn thoi thóp giãy dụa, trên nguyên thần có một ngọn lửa như có như không quẩn quanh, đó chính là luân hồi nghiệp hỏa đang dần dần từng bước thiêu đốt nguyên thần của hai nàng. Thải Y và Nghê Thường mặc dù cố gắng giữ cho một điểm chân linh cuối cùng không tan biến, nhưng cũng không thể chống đỡ được lâu nữa, chỉ cần nguyên thần bị nghiệp hỏa thiêu đốt hoàn toàn là chân linh sẽ tan biến, bị thần hình câu diệt.
“ Nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng, đạo cơ không vững, sao lại ngông cuồng tự dẫn động thiên kiếp!” Lâm Phong than một câu, không dám chậm trễ nữa, tâm ma vốn là do tâm phát ra, chỉ có thể dựa vào bản thân mà vượt qua, không được mượn ngoại lực, nhưng bây giờ chỉ cần giúp giải quyết được nghiệp chướng trong lục đạo luân hồi là có thể cứu được hai tiểu đồ đệ này.
Mặc dù mãnh mẽ mở ra lục đạo luôn hồi sẽ xúc phạm thiên điều (luật trời) nhưng Lâm Phong cũng chẳng suy nghĩ nhiều, tính mạng của đồ đệ quan trọng hơn. Thân làm sư phụ như mình sao có thể giương mắt đứng nhìn hai tiểu đồ đệ như hoa như ngọc mất mạng dưới thiên kiếp được chứ.
“ Đưa Thiên La tứ kiếm cho ta!” Lâm Phong vội phân phó.
Cửu vĩ hồ cùng Tiểu Thanh đứng ở một bên vội vã dâng Thiên Ma, Thiên La kiếm lên, Lâm Phong lại lấy Thiên Tuyệt kiếm và Thiên Huyền kiếm của hai tiểu đồ đệ rồi ném lên không, tứ kiếm chia ra lơ lửng ở bốn hướng rồi rung nhè nhẹ, trong trận gió mạnh lập tức nổi lên.
Lâm Phong quát một tiếng, phát lực, tứ kiếm liền xoay tròn, bắn ra thanh, bạch, xích, hắc bốn đạo kiếm quang chém rách hư không. Mượn lực của tiên thiên đệ nhất trận, cường hành mở ra lục đạo luân hồi vạn vật.
Chỉ thấy trong khe rách hư không, sáu thông đạo trực tiếp nối đến luân hồi huyết trì trong U Minh. Phía trên luân hồi huyết trì gió lạnh thổi vi vu, quỷ khí âm sầm, vô số đầu trâu mặt ngựa tay cầm quỷ tiên đang vụt liên tục vào đám quỷ hồn có nhân quả kiếp trước nặng khiến chúng kêu gào thảm thiết, làm người khác sởn cả gai ốc.
Một đám mây luân hồi nghiệp hỏa bao trùm lấy luân hồi huyết trì, phàm là quỷ hồn đầu thai một lần nữa đi qua huyết trì để tiến vào lục đạo thì đều sẽ bị luân hồi lực trong luân hồi huyết trì rửa sạch nhân quả nghiệp chướng khi còn sống, mặc kệ khi sống có bao nhiêu nhân quả nghiệt duyên, những chuyện trong đời đã trải qua. Sau khi đầu thai sẽ bắt đầu một sinh mạng mới.
Kiếp số đã tận, sau khi đầu thai sẽ thoát khỏi luân hồi, đạt thành thiên tiên đại đạo.
Kiếp số chưa tận, không cách nào thoát được vướng mắc của nhân quả nghiệp chướng thì sẽ một lần nữa tiến vào luân hồi chuyển kiếp.
Tâm ma của hai thải điểu nhi do tâm phát ra, dẫn động nghiệp viêm trên luân hồi huyết trì thiêu đốt nguyên thần. Chỉ cần đánh tan đám nghiệp hỏa tụ lại kia là tự nhiên có thể khiến hai tiểu đồ đệ này thoát được luân hồi, đạt thành tiên đạo, từ nay về sau tiêu dao tam giới.
Lâm Phong bất chấp cái gì mà thiên điều với thiên quy, lục đạo vừa mở ra đã phát lực một lần nữa, dùng Đại La kiếm trận mạnh mẽ dẫn động luân hồi lực. Chỉ thấy nghiệp hỏa vô danh bị hút khỏi người hai thải điều nhi, dưới sự hấp dẫn của luân hồi lực mà hóa thành một đám khói nhẹ nhập vào trong lục đạo.
Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm, vừa thu Thiên La tứ kiếm thì lục đạo lập tức liền lập tức đóng lại, lúc này mới cúi đầu nói với hai tiểu đồ đệ:“ Đạo cơ không vững đã dẫn động thiên kiếp, sao có thể chống lại sự quấy nhiễu của tâm ma, hai người các ngươi lỗ mãng như vậy, sau này có thể còn gặp nhiều kiếp nạn. Nhớ là không được phép hành động bất cẩn như vậy nữa.”
Hai tiểu đồ đệ vừa được đến thăm Quỷ môn quan, sợ đến mức hồn rời khỏi xác, may mà còn có vị sư phụ đối đãi với đồ đệ cũng không tệ này mạo hiểm xúc phạm thiên điều, đánh tan luân hồi nghiệp hỏa thay mình, giúp mình thoát được luân hồi đạt thành thiên tiên đại đạo nên vội vàng bái lạy.
Cửu vĩ hồ thấy sư phụ đối tốt với đồ đệ thì trong lòng cũng thấy vừa ý.
Lâm Phong sau khi nói mấy câu, giao lại cho cửu vĩ hồ phụ trách sự vụ ngày thường trong cung liền lập tức quay lại hậu điện, tiếp tục tham ngộ tạo hóa.
Lần này cường hành mở ra lục đạo luân hồi, giúp hai tiểu đồ đệ độ kiếp đã phạm vào thiên điều, mặc dù ngoài mồm nói không sợ, nhưng chính là trong bụng vẫn thấy hơi lo lắng, dù sao đây cũng là tiên giới chứ không còn là Thản Tang đại lục nữa,
U Minh hoàng tuyền, trên Nghiệp Đô Diêm Vương điện.
Diêm La vương đang xử lý công vụ đột nhiên một tên đầu bò chạy đến” Báo, khởi bẩm đại vương, vừa có kẻ ngông cuồng tự đại, coi thường thiên điều, cường hành mở lục đạo, đảo loạn luân hồi, xin đại vương định đoạt.”
Diêm La vương ngẩng lên phân phó:“ Kiểm tra xem là người phương nào lớn mật như thế, dám xúc phạm thiên điều.”
Phán quan hai bên lập tức mở sổ tra xét một lúc rồi nói:“ Đông Thắng thần châu, Thúy Hà sơn, đệ tử Cực Lạc cung vốn phải trọng nhập luân hồi chuyển kiếp, Lâm Phong cường hành mở lục đạo luân hồi, thay họ đánh tan nhân quả nghiệp chướng, phạm vào thiên điều, xin đại vương định đoạt!”
“Hử?” Diêm La vương ngẩng lên, tựa như nhớ đến cái gì, vội vàng nhận Âm Ty Bạc lật ra một hồi, mặt biến sắc, nói:“ Tội nghiệt a tội nghiệt, việc này bản vương không làm chủ được rồi, mau báo lên Thiên Đình, giao cho Hoàng Thiên Hậu Thổ nương nương xử lý!”
Hoàng Thiên Hậu Thổ nương nương cùng Hạo Thiên Kim Khuyết chí tôn Ngọc Hoàng đại đế, Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi đại đế, Tây Cực Huyền Nguyên Câu Trần Thượng Cung đại đế là Thiên Đình tứ đế, nắm trong tay âm dương sinh dục, vẻ đẹp vạn vật và sông núi đất đai, thập điện Diêm La cũng thuộc quyền quản lý của Hoàng Thiên Hậu Thổ nương nương.
Diêm La vương không dám chậm trễ, vội mặc kim huy, chân đạp ngọc phúc rời khỏi U Minh Hoàng Tuyền, bay lên tiên giới. Bay đến Nam Cực Khảm Ly cung nơi ở Hoàng Thiên Hậu Thổ nương nương rồi để tiên nữ trông của đi vào thông báo. Chẳng phải đợi lâu, tiên nữ đã quay ra, nói:“ Nương Nương đã biết ngài đến vì chuyện gì, bảo ngài cứ quay về U Minh trước, không cần phải để ý đến nữa!”
Diêm La vương không dám trái lời, vội vàng cáo lui, quay trở lại U Minh.
Không lâu sau, Hoàng Thiên Hậu Thổ nương nương ngồi lên loan giá, bay lên ba mươi ba tầng trời, đi đến Lăng Tiêu bảo điện tấu trình với Ngọc đế. Ngọc đế lão nhi trầm ngâm một hồi rồi hướng chúng tiên hỏi:“ Chư vị tiên khanh có nhận định gì không?”
Vũ Khúc Tinh Quân rời khỏi hàng nói:“ Bệ hạ, kẻ này khinh thường thiên quy, xúc phạm thiên điều, tội không thể tha, phải phái tam đàn hải hội đại thần xuống trần, bắt hắn lên Thiên Đình hỏi tội!”
Thái Bạch Kim Tinh vội tấu:“ Bệ hạ, việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn!”
Hoàng Thổ nương nương cũng nói:“ Thái Bạch Kim Tinh nói có lý, bệ hạ nên bàn bạc kỹ hơn!”
Ngọc đế lão nhi theo ý kiến của Thái Bạch lập tức cho giải tán chúng tiên, mình thì quay lại Phác Hương điện, Hoàng Thổ nương nương cũng quay về Khảm Ly cung, chỉ có mình Thái Bạch là đi theo Ngọc đế.
“ Thái Bạch, ngươi cho rằng việc này nên xử lý thế nào?” Thái Bạch Kim Tinh là tâm phúc của Ngọc đế, ít nhiều cũng biết một chút nội tình, Ngọc đế gặp phải chuyển khó xử, nên đành nhờ đến miệng của tâm phúc này.
Thái Bạch vuốt vuốt bộ râu trắng, nói:“ Bệ hạ nên phái Thất công chúa xuống trần!”
Ngọc đế lão nhi mắt sáng như sao, khen ngợi Thái Bach vài câu rồi lập tức truyền gọi Thất công chúa đến, ra lệnh:“ Con hãy xuống trần, đến Đông Thắng thần châu, Thúy Hà sơn một chuyến, tự có cơ duyên!”
Thất công chúa là người nhỏ nhất trong bảy người con do Ngọc đế vào Vương mẫu sinh ra, mặt tựa như hoa, đẹp sánh Hằng Nga, nổi tiếng ôn như hiền thục. Nàng hỏi:“ Phụ hoàng bảo con xuống trần làm gì?”
Ngọc đế lão nhi đáp:“ Con không cần hỏi nhiều, đi là biết!”
Thất công chúa không dám hỏi nhiều, chỉ đành tuân theo hoàng mệnh. Vượt qua cửu thiên cương sát (gió mạnh) rời khỏi thiên giới, đi đến Đông Thắng thần châu.
Lâm Phong đã ở trong tiên phủ mặc tọa (ngồi yên) ba ngày, không thấy thiên giới có động tĩnh gì thì lúc này mới buông lơi tinh thần, trong lúc rảnh rỗi lại nhớ tới Linh Thứu lão yêu đang quay về Ác Ma sơn chỉnh đốn yêu binh. Cũng không biết vì sao mà lòng quặn lên, vội vàng rời khỏi tiên phủ, không kinh động đến mấy đồ đệ mà hóa thành kim quang bay tới Ác Ma sơn.
Ác Ma sơn và Cực Lạc cung có thể coi là hàng xóm, cách nhau không quá vạn dặm. Ở trong mắt người thường thì là trăm sông ngàn núi, nhưng trong mắt tiên nhân thì cũng chỉ là khoảng cách nhỏ bé, mất chút thời gian là qua được.
Linh Thứu lão yêu lần trước bị Lâm Phong đánh lén nên bị thương nặng, lại rơi vào trong Sơn Hà đồ, chẳng đặng đừng bất đắc dĩ mới phải lạy Lâm Phong làm sư phụ, trong bụng căm lắm. Từ lúc trở lại Ác Ma sơn, suy đi nghĩ lại, cảm thấy không dẹp được phẫn hận, cũng chẳng chỉnh đốn yêu binh gì mà chỉ ngồi chơi cả ngày.
Ba tháng sau, phẫn hận tiêu bớt, lúc này mới nhớ tới cái mạng nhỏ của mình còn nằm trong tay sư phụ, tính mạng quan trọng hơn nên lập tức gọi mấy thủ hạ thân cận đến, ra lệnh chỉnh đốn yêu binh, thao luyện binh mã.
Chẳng ngờ được lão yêu hôm nay vừa mới mở cuộc diễn luyện mấy nghìn yêu binh, lại vừa lúc gặp phải Thất công chúa từ trên trời bay xuống. Thất công chúa thân là Ngọc đế công chúa, thấy Thúy Hà sơn yêu ma quỷ quái ngay giữa ban ngày ban mặt thao luyện binh mã trên trời, cực kỳ càn rỡ, hoàn toàn không để Thiên Đình vào mắt thì cực kỳ tức giận.
Thất công chúa để Tường Vân Lạc ở trước trận, yêu kiều quát:“ Yêu nghiệt to gan, còn không gọi đầu lĩnh ra đây gặp ta!”
Linh Thứu lão yêu đang quở mắng mấy tên yêu binh lười biếng, nghe thấy tiếng quát thì vội chạy ra, thấy là một tiên nữ xinh đẹp nhưng không quen biết thì sắc tâm nổi lên, cười hắc hắc dâm đãng nói :“ Tiên nữ nàng là đệ tử phái nào, không bằng từ nay đi theo bản vương, để ngày mai bản đại vương tự mình đến nhà, cầu hôn với trưởng bối nhà nàng nhé!”
Thất công chúa vốn đã giận sẵn, lại thấy lão yêu dám có dâm tâm với mình, nàng là một công chúa cao quý còn chưa bao giờ phải chịu vũ nhục như vậy. Hai mắt tối sầm, thiếu tí nữa là ngất xỉu tại chỗ, giận dữ nói:“ Tên yêu nghiệt này, dám vô lễ với bản công chúa, phải đánh ngươi rơi vào luân hồi, đầu thai làm súc sinh mới được!”
Dứt lời nâng một thanh thần kiếm lên. Thanh thần kiếm này bảo quang lưu chuyển, khí thế sắc bén, tên là Thanh Hồng kiếm, là một kiện thượng cổ pháp khí uy lực cực lớn. Thất công chúa vốn không có pháp bảo gì lợi hại, nhưng vì lần này xuống trần lại có cơ duyên nên Ngọc đế mới tự mình ban thưởng cho Thanh Hồng kiếm.
Thất công chúa ở trong Dao Trì hấp thụ tinh thần lực tu luyện mấy ngàn vạn năm, mặc dù còn chưa đạt thành kim tiên đại đạo, nhưng cũng chỉ kém có chút xíu nên mạnh hơn cả Linh Thứu lão yêu tiểu ma cà bông mới chỉ vừa vượt qua được thiên kiếp, đạt thành tiên đạo.
Chỉ là nàng chưa giao thủ với ai, lại không rõ uy lực của Thanh Hồng Kiếm, cũng vì bị Linh Thứu lão yêu chọc giận nên mới vừa ra tay đã dùng toàn lực.