Vô Lại Kim Tiên

Chương 131: Chương 131: Quý khách đáo phỏng




Hải Cống đại hội mười năm mới diễn ra một lần không những là nơi một quốc gia thể hiện thực lực pháp sư của nước mình mà đồng thời còn tất cả những người quyền quý của các nước cũng đang tập trung về đây, âm thầm tranh đấu với nhau, và chờ đợi cơ hội kết giao với những kẻ quyền quý của các nước khác, vì vậy mà mỗi kì đại hội Hải Cống nhất định đều xảy ra những cuộc đấu đá ngầm vô cùng khủng khiếp

Nơi đây với vẻ bề ngoài bình lặng nhưng thật chất đang ẩn giấu vô số những âm mưu tranh giành vô cùng nham hiểm

Ba ngày sau là chính thức bước vào kì đại hội, những kẻ quyền quý và những đoàn đại biểu pháp sư của các nước đều đã tới Lãng Nguyết đế đô từ mấy hôm trước,

Đoàn người của Lâm Phong hạ xuống vùng đất cách đế đô của Lãng nguyệt đế quốc chừng mười dặm, Hải Phi Tư điện hạ sau khi biết tin đã lập tức sắp xếp đích thân dẫn theo một số quý tộc thân phận bất phàm tới cửa thành phía bắc để nghênh đón.

Không cần biết loài người có nham hiểm giả dối như thế nào, mặc kệ những tranh giành đấu đã giữa các quý tộc có kịch liệt như thế nào đi nữa thì quan niệm kẻ mạnh của Thản Tang đại lục cần phải được tôn trọng trải qua hàng vạn năm cũng không thể nào thay đổi được, giờ đây đại lục đệ nhất cường giả đã tới Lãng Nguyệt đế quốc, hoàng đế bệ hạ của Lãng Nguyệt nửa điểm cũng không dám qua loa. Tam hoàng tử điện hạ và Lâm Phong giao tình lại càng không tầm thương, không đích thân ra thành nghênh đón làm sao được.

Còn về những quý tộc của các quốc gia khác, vì là khách, để tránh mất thể diện của nước mình đành phải ở trong phòng khách đóng cửa không ra ngoài.

Lâm Phong sớm đã nhìn thấy đội ngũ nghênh tiếp hoành tráng của hoàng gia đứng tại cổng thành phía bắc của Lãng Nguyệt đế quốc, khi vừa nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc, Lâm Phong bước mau chân, dẫn đám người đi tới.

Đội ngũ tới nghênh tiếp vô cùng long trọng, không những có những gương mặt mà Lâm Phong quen thuộc mà còn có cả những vị quý tộc mà hắn không quen, từ cách ăn mặc sang trọng của họ có thể đoán được rằng thân phận của họ tuyệt đối không hề tầm thường, chỉ có đều trong mắt họ đều ẩn dấu chút phiền muộn

Đối với những kẻ hùng mạnh cần phải có sự tôn trọng, đó là phong độ mà tất cả các quý tộc cần phải có, nhưng trong lòng họ thực sự nghĩ gì thì miễn bàn tới

Đứng ở hàng đầu chính là người khá quen thuộc với Lâm Phong - tam hoàng tử điện hạ Hải Phi Tư

Mười năm không gặp, vị tam hoàng tử điện hạ này vẫn phong độ như ngày nào, trên người mặc một bộ áo giáp của quý tộc, đứng đầu tiên trong đội ngũ đi nghênh tiếp, giống như chim hạc đứng giữa đàn gà, thật là bất phàm . Nụ cười nho nhã luôn luôn nở trên khuôn mặt y, ngoài vẻ trưởng thành chín chắn và tăng thêm vài phần khí tức thành thục, trầm tĩnh ra thì vị tam hoàng tử điện hạ dường như không có chút thay đổi nào.

Phía sau là thủ tịch cung đình pháp sư Tư Đồ Gia Đặc của Lãng nguyệt đế quốc và Khắc Nhĩ Phu Lan, cùng với Cách Lí Lạp Đức hai vị Thánh giai kị sĩ, sau cùng là mười mấy vị quý tộc lạ hoắc, những tên quý tộc này mặc dù tất cả đều vô cùng hào nhoáng, nhưng dù thế nào cũng không giấu được bản chất bị thịt của chúng.

Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp nhìn thấy vị hoàng tử điện hạ của Lãng Nguyệt đế quốc này cũng vô cùng phong độ, khí thế phi phàm, chiếm mất chút ít uy thế của Lâm Phong, lập tức xì xào bàn tán những khuyết điểm của Hải Phi Tư

Đái Lệ Ti nói: “Vị hoàng đế điện hạ của Lãng Nguyệt đế quốc này cũng thật chẳng ra sao, còn kém xa Lâm Phong của chúng ta!”

Toa Bối Lạp cũng không chịu kém cạnh nói: “Ta thấy hắn ta cũng chỉ là thứ bị thịt thôi, đám thánh kị sỹ gì đó dựa vào đám tọa kì mới có chút oai phong, làm sao có thể so sánh được với Lâm Phong của chúng ta!”

Toa Lị Na mỉm cười phụ họa: “Đúng! Đúng! Đúng! Các người nói không sai, vị hoàng đế điện hạ của Lang Nguyệt đế quốc đúng là loại bất tài vô dụng!”

Khải Lâm Na làm gì chẳng biết tâm tư đó của hai tiểu nha đầu, cười nói: “Được rồi, cứ cho rằng y bất tài thì cũng dừng ở đây, chúng ta không được thất lễ”

Mấy lão nhân thì sắc mặt vẫn không đổi, giống như là không hề nghe thấy gì.

Lâm Phong cười tươi, bước lên phía trước,mở rộng vòng tay thân thiện ôm chặt lấy Hải Phi Tư người bạn quý tộc này, cười lớn nói: “Ồ, bằng hữu thân ái của ta, mười năm không gặp, điện hạ vẫn oai phong như ngày nào, ngài đúng là một mẫu quý tộc điển hình, mong ngài sẽ mãi mãi tắm mình dưới ân trạch của thần linh!”

Hải Phi Tư nho nhã mỉm cười, đáp lễ nói: “Bằng hữu thân mến của tôi, tấm lòng của người thật vĩ đại như trời đất!”

Dò xét đối phương chỉ thấy mười năm không gặp, vị đương kim đại lục đệ nhất cường giả này đều không thua kém mình ở bất cứ điểm nào, không còn một chút ba hoa, cuồng ngạo như năm xưa.

Bộ y phục quý tộc bó sát màu vàng khiến cho vẻ ngòai của hắn trở nên vô cùng hoàn mĩ, hắn lại còn cao hơn mình một chút, lưng và vao rộng, chân dài, cơ thể cân đối, phong độ phi phàm, vẻ mặt anh tuấn luôn ẩn ước nét tiếu lại kèm theo chút bá đạo.

Lông mày sắc, hơi sếch lên, không cần phải giận dữ cũng khiến cho người ta phải khiếp sợ, mắt hổ trong lúc nhìn không khỏi lộ ra cái nhìn bao phủ khắp thiên hạ, sinh ra cảm giác áp lực

Hải Phi Tư mặc dù vô cùng tự phụ, lúc này cũng tự thẹn mình không sánh bằng đối phương.

Lâm Phong quay người giới thiệu những người bên cạnh, Hải Phi Tư vội vàng đáp lễ từng người một, có đạo lí rằng thủ hạ dưới tay tướng mạnh không bao giờ là kẻ yếu cả, bất luận là ba ông già hay mấy người mĩ nữ tuyệt thế trong nhân gian kia, đều có một thân phận không tầm thường, và thực lực đáng để người ta phải kính trọng.

Cho dù là tiểu tinh linh Đới Lệ Ti thực lực yếu nhất nhưng tọa kì cũng là siêu cấp ma thú độc giác thú Hải Phi Tư mặc dù là hoàng đế tương lai của Lãng nguyệt đế quốc cũng không dám coi thường.

Những người khác cũng dùng những lễ nghi của quý tộc bước lên trước hành lễ với đoàn người của Lâm phong, Tư Đồ Gia Đặc lão pháp sư tỏ ra là một học trờ hành lễ với ba ông già, nói: “Ba vị đại sư tôn quý, được gặp ba vị là niềm vinh hạnh của học trò hoan nghênh ba vị tới làm khách ở Lãng Nguyệt đế quốc!”

Ba ông già cũng đáp lễ nói: “Đại sư khách sáo rồi!”

Nếu như là hàng ngày, Tư Đồ Gia Đặc lão pháp sư mái tóc bạc phơ với tư thái như thế này có thể làm tổn hại tới hình tượng tôn quý của ông ta trong lòng những quý tộc khác, nhưng bây giờ, một chút cũng không có cố kị gì cả.

học vô tiên hậu, đạt giả vi tôn

(Học tập không phân biệt trước sau, người thành công trước được tôn trọng)

(Hoặc : đạo học không phân trước sau, người giỏi thì làm thày)

Với thân phận giai thánh đại sư của ba ông già, rõ ràng có tư cách nhận lấy sự tôn kính này

Hải Phi Tư cũng giới thiệu đám quý tộc phía sau mình, Lâm Phong cũng rất phong độ hành lễ với từng người một, chỉ có không nhớ được tên của người nào cả.

Sau khi hai bên hành lễ xong, đoàn người của Lâm Phong dưới sự hộ vệ của năm trăm lính ngự lâm quân hoàng gia của Hải Phi Tư tiến vào cửa bắc.

Được Hải Phi Tư dẫn tới một khu nhà sang trọng chuẩn bị riêng cho bọn họ, hàn huyên một lúc, bởi vì hoàng đế bệ hạ phải đích thân thiết tiệc tiếp đón đoàn người của Lâm Phong, Hải Phi Tư đành phải dẫn đám người của người về hoàng cung để chuẩn bị.

Trong phủ tất cả đều đã được chuẩn bị xong xuôi, tất cả mọi thứ đồ ăn đều là sản phẩm của Khắc Khố Sâm Đạt, lại còn ba mươi người thị nữ trẻ trung xinh đẹp và ba mươi nô bộc đứng đợi lệnh, ngoài phủ có ba nghìn ngự lâm quân của hoàng cung bảo vệ, xem ra về mặt này tam hoàng tử điện hạ cũng bỏ ra không ít công phu.

Đợi đám thị nữ mang nước, rượu và hoa quả lui xuống, Tạp Lạp Kì mới nói: “Chúng ta phải chăng là hơi quá phô trương, để cho hoàng tử của Lãng Nguyệt đế quốc phải xuất thành đích thân ra nghênh đón chúng ta, điều này đã gây ra sự đố kị với các nước khác bây giờ vị Hải Phi Tư điện hạ đó lại chuẩn bị cho chúng ta một nơi ở như thế này, e rằng lại càng tăng thêm công phẫn.”

Pháp Lạp Đế và La đế Phong cũng gật đầu, những nhà quyền quý của các nước khác đều sống trong các nghênh tân quán, chỉ có đoàn người của mình được hưởng một sự quan tâm đặc biệt tới thế này, không gây ra sự phận nỗ của những kẻ khác mới lạ.

Lâm Phong ngồi trên ghế thái sư, uống một cốc nước cốt la lị quả, cười tươi nói: “Lo nhiều như vậy làm gì? Có thể hưởng thụ sự tiếp đãi này là quyền của chúng ta, ai không phục thì cứ lên tiếng, quý tộc cũng có phong độ của quý tộc, ta cho rằng đám quý tộc các nước sẽ không có gan để gây náo loạn đâu, xấu mặt là bọn họ, chứ không phải chúng ta bị mất mặt”

Mấy ông già lại tiếp tục lắc đầu, biểu thị không tán thành với những suy nghĩ của Lâm Phong.

Khải Lâm Na cũng nói: “Chúng ta một mình hưởng thụ sự tiếp đại lớn như thế này rõ ràng có thể khiến cho những quý tộc của các nước bất mãn, tuy nhiên Lâm Phong bây giờ là đại lục đệ nhất cường giả, các vị đại sư thân phận bất phàm, xứng đáng được nhận sự đón tiếp như thế này, nếu như chúng ta cũng ở nghênh tân quán như những quý tộc khác, mới là không phù hợp với thân phận của Lâm Phong”

Ba ông già nhìn nhau, lời nói của Khải Lâm Na đã vạch ra hết sự lợi hại

Toa Lị Na cũng gật đầu tán thành,

Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp cũng cật lực tán thành nói: “KHông sai, Lâm Phong đâu có thể đem ra so sánh với đám quý tộc sa đọa đó được, làm gì có cái đạo lí sống cùng chỗ với đám quý tộc đó, vị hoàng tử điện hạ đó xem ra cũng có con mắt nhìn người đó. Sắp xếp cho chúng ta sống trong một phủ viện như thế này”

Toa Lị Na thì nói: “Mọi người không phát hiện ra rằng, ánh mắt của vị Hỏa Phượng Hoàng cận bố có gì đó rất kì quặc?”

Mọi người nghĩ lại một chút, đều có vẻ bừng tỉnh, nhưng cũng không ai nói gì. Vẫn Là Đới Lệ Ti nhanh nhảu: “Hay là xấu hổ gia tộc Chu tước của hắn ta đơn phương xóa bỏ giao ước từ xa xưa do tiên tổ Lâm Gia kí với vị Thái Hoàng đó, ta nghĩ hắn ta không còn mặt mũi nào gặp Lâm phong”

Sa Bối Lạp cũng liên tục gật đầu, tỏ ý tán đồng.

Lâm phong nói: “Có lẽ là như vậy, chả trách Cấn Bố cái tên suất điểu lắm mồm đó hôm nay không dám ho he một tiếng, thì ra là vì điều này, Chu Tước gia tộc tại sao lại đơn phương xóa bỏ giao ước cổ xưa không phải là một nghi vấn, Lão gia cũng không nói, có lẽ ta phải tìm cơ hội đích thân tới phượng sào hỏi cho ra nhẽ”

Toa Lị Na đột nhiên cười nói: “Công tử nếu như tới phượng sào thì đừng quên mang về một Thải hoàng làm tỷ muội với bọn thiếp.”

Mắt của ba ông già như muốn nhảy ra ngoài, có một nữ nhân thoáng tính như vậy sao?

KHải Lâm Na mỉm cười, không nói gì, Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp thì bĩu môi, rõ ràng bọn họ không muốn chia sẻ Lâm Phong với những nữ nhân khác.

Lâm Phong đằng hắng một tiếng, hỏi: “Khắc Lạp Mỗ đại sư đã tới đây, sao không nhìn thấy ông ta đâu cả?”

La Đế Phong nói: “Khắc Lạp Mỗ Đại sư đi nghỉ cùng với mấy học trò của ông ta rồi!”

Lâm Phong nghĩ ngợi, Khắc Lạp Mỗ là thầy hoàng đế lão nhân, hắn hiện giờ không hề coi hoàng thất ra cái gì, nói chuyện không hợp nhau, để tránh những căng thẳng không cần thiết lão pháp sư dọc đường đi đều trốn tránh ,

Đang định nói, vị quản gia lâm thời mà Hải Phi Tư chọn cho hắn bước vào nói: “Lãnh chủ đại nhân tôn quý, Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư tới bái phỏng.”

“Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư?”Lâm Phong nhìn ba ông già

Ba lão nhân đứng dậy nói: “Ngưỡng mộ hai vị đại sự ở lĩnh vực ma pháp đã lâu, hôm nay may mắn được gặp đúng là một điều vui mừng, chúng ta đi nghênh tiếp nào”

Trong ba vị thánh giai đại sư của nhân loại, ngoài thánh giai vong linh đại pháp sư thần bí nhất mà mọi người không thể hiểu tường tận được, thì Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư là có danh tiếng nhất, phàm là cường giả thì đều biết tới và ba lão nhân này cũng không phải là ngoại lệ

Lâm Phong cũng muốn gặp hai vị thánh giai đại pháp sư nổi tiếng nhất ở Thản Tang đại lục, lập tức dẫn người ra ngoài cửa phủ nghênh tiếp, nhìn thấy hai vị lão pháp sư râu tóc bạc phơ, vẻ mặt hồng hào đúng ở ngoài cửa phủ, đang nói chuyện gì đó, mấy tên ngự lâm quân của hoàng gia đứng ra xa ở bên cạnh hai vị đại sư,vẻ mặt vô cùng sùng bái.

Ma lực ba động cuồn cuộn trên người hai vị lão pháp sư đã đủ để nói lên thân phận của họ.

Lúc Lâm Phong lên nghênh đón thì hai vị pháp sư đã tiến tới, hành lễ trước: “Rất vinh hạnh được gặp các vị đại sư tôn quý, xin hãy cho tôi được bày tỏ long tôn kính chân thành nhất tới các vị đại sư kiến thức uyên bác, Khăc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ đại nhân tôn quý, ngài sáng lập ra con sông dẫn đến tự nhiên hệ ma pháp thật xứng đáng được nhận sự tôn kinh của tất cả các ma pháp sư của đại lục. Xin ngài ngàn vạn lần đừng từ chối lòng cầu học của một ma pháp sư!”

Sự chân thành của hai vị ma pháp sư khiến cho Lâm Phong cũng bớt chút kiêu ngạo, đáp lễ nói: “hai vị đại sư khách sáo quá rồi!sự thần kì của ma pháp chính là ở chỗ khác nhau giữa người và người, trình độ của hai vị trong lĩnh vực ma pháp ta cũng vô cùng bái phục, mời hai vị vào trong nói chuyện!” lâm phong quay đầu trách cứ viên quản gia đứng bên cạnh: “Thứ hỗn trướng này, tại sao không trực tiếp mời khách vào trong đại sảnh, lại để hai vị đại sư đứng giữa trời nắng như thiêu như đốt thế này. Còn ra thể thống gì nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.