Võ Lâm Minh Tư Mật Ký Sự

Chương 49: Chương 49




Phác Xán Liệt so với Ngô Thế Huân, động tác đương nhiên thành thạo hơn không ít, rất nhanh liền đùa cho Ngô Thế Huân không còn sức chống đỡ, chỉ còn có thể thở từng ngụm khí phát ra tiếng trầm thấp rên rỉ, làm sao còn biết đến nên làm như thế nào.

Nhưng hắn nhớ rõ trên ngực Phác Xán Liệt bị thương, hai chân hắn quỳ gối ở bên người không dám động, chỉ sợ áp lên miệng vết thương của Phác Xán Liệt. Hắn nửa người trên cơ hồ đã vô lực nằm ở trên đùi Phác Xán Liệt, hoảng hốt không thôi. Cũng may là thể lực Phác Xán Liệt chống đỡ hết nổi, tuy luôn mồm không chịu thừa nhận chính mình miễn cưỡng, cũng không ép buộc Ngô Thế Huân quá lâu, ở trong miệng hắn tiết ra. Ngô Thế Huân bị bắn trực tiếp tinh dịch vào sau trong miệng, mặt đỏ lên ho khan không dứt, trừu sáp hạ thể một trận rồi cũng xuất tinh.

Ngô Thế Huân chống đỡ ngồi dậy, kéo chăn qua che lại cho Phác Xán Liệt, đang muốn sửa sang lại quần áo của mình, bỗng nhiên nhìn thấy cửa đối diện bị người dùng lực đẩy ra. Ngô Diệc Phàm mặt đầy hoan hỉ, cũng không để ý quần áo Ngô Thế Huân không chỉnh, vào phòng hướng bên giường đi đến, nói :“Ta nghĩ ra biện pháp giúp ngươi giải cổ độc rồi!”

Ngô Thế Huân có chút xấu hổ, chỉnh sửa quần áo qua loa, từ trên giường đứng lên. Ngô Diệc Phàm bắt lấy cánh tay hắn, vẫn hoan hỉ không thôi, nói :“Ta nghĩ hồi lâu, cảm giác có thể thử một lần, Ngô Thế Huân ngươi có tin ta không?”

Ngô Thế Huân cầm lại tay hắn, nói :“Ta đương nhiên là tin ngươi.”

Hắn vốn có ý để Ngô Diệc Phàm đi ra rồi nói sau, lại không ngờ Phác Xán Liệt hỏi :“Làm như thế nào?”

Ngô Diệc Phàm nói :“Ta lật xem sách cổ Ngọc Khê, tìm hơn mười chủng loại cổ trùng hương liệu, sẽ dùng cổ vương tâm huyết cùng nhau điều chế huân hương. Dâm tâm cổ tham lam thành tính, đến lúc đó chỉ cần đem tình dục của Ngô Thế Huân bức đến cực hạn, cũng không cho cổ trùng ăn được tinh dịch, lấy huân hương làm dẫn, đem nó từ trong cơ thể Ngô Thế Huân dụ ra.”

Phác Xán Liệt nói :“Nghe ra có thể làm được.”

Ngô Diệc Phàm nói :“Hoàn toàn có thể thử một lần.”

Ngô Thế Huân cũng có chút kinh hãi, hỏi :“Phải làm sao để đem... tình dục bức đến cực hạn?”

Ngô Diệc Phàm nghĩ nghĩ, nói :“Việc này không khó.”

Trong cơ thể Ngô Thế Huân còn cổ trùng quấy phá, dụ Ngô Thế Huân phát tình thật sự đơn giản, Ngô Diệc Phàm trong đầu suy tư, chỉ sợ khi đó lý trí Ngô Thế Huân không rõ ràng, khó có thể phối hợp. Hắn có thể điểm huyệt đạo của Ngô Thế Huân, cũng có thể dùng mê dược khiến cho Ngô Thế Huân toàn thân vô lực, hai cái này đều sẽ tổn thương cơ thể Ngô Thế Huân, nghĩ tới nghĩ lui, không bằng chọn dùng phương pháp đơn giản nhất, đem tứ chi của hắn đều trói lại. Đến lúc đó mặc dù hắn có giãy dụa, còn có Hoàng Tử Thao và Kim Chung Nhân ở đó, hẳn là có thể áp chế được.

Nông gia tiểu viện này không lớn, phòng tốt nhất là phòng Phác Xán Liệt đang ở, thân thể hắn dù chưa hoàn toàn hồi phục, xuống giường cũng không phải vấn đề lớn. Mượn giường nghỉ của Phác Xán Liệt, dùng vải mịn mềm mại đem tứ chi Ngô Thế Huân đều buộc chặt. Trên đầu Ngô Thế Huân đen một trận, sắc mặt cũng có chút khó coi. Hoàng Tử Thao đích thân trói, cổ tay cổ chân đều quấn một lớp bông. Ngô Thế Huân nói :“Vẫn là không buộc đi, ta sẽ không giãy dụa.”

Ngô Diệc Phàm đang cúi đầu điều chế huân hương, nghe vậy nói :“Đến lúc đó sợ ngươi không thể khống chế. Ngươi còn sợ...” hắn nói một nửa, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Kim Chung Nhân một cái, lại liếc mắt nhìn Hoàng Tử Thao một cái, tiếp tục nói, “Ngươi sợ Kim Chung Nhân đạo trưởng không có chừng mực sao.”

Phác Xán Liệt ngồi bên cạnh bàn, ho nhẹ một tiếng, cười cười. Hoàng Tử Thao và Kim Chung Nhân đã nghe qua tính toán của Ngô Diệc Phàm, việc bọn họ phải làm thực sự rất đơn giản, chính là tận lực khơi mào tình dục của Ngô Thế Huân, nhưng chỗ mấu chốt trong đó là, tuyệt không để dâm tâm cổ hút được tinh dịch của bọn họ. Dâm tâm cổ dâm dục vô độ, có thể dễ dàng dụ nó ra, nhưng nếu để nó ăn no, cũng chỉ có thể chờ lần sau. Cổ vương tâm huyết có hạn, chế tác huân hương cũng không dễ, Ngô Diệc Phàm không dám lãng phí cơ hội để nếm thử.

Ngô Thế Huân bất an động đậy tay chân. Ngô Diệc Phàm chỉ đơn giản nói với hắn hai câu, nhưng hắn biết, trong quá trình đó tất nhiên không thoải mái. Hắn nhìn Kim Chung Nhân lẳng lặng đứng cuối giường, lại nhìn về phía Hoàng Tử Thao đang cúi đầu ngồi đầu giường, nhịn không được sắc mặt càng lúc càng hồng, huống chi Phác Xán Liệt còn ngồi bên cạnh bàn, cũng không có tính toán đi ra ngoài. Càng biết chuyện sắp phải xảy ra, lại càng ở trong mâu thuẫn sinh ra vài phần mong chờ, Ngô Thế Huân tự cảm thấy xấu hổ không thôi, lại không thể ức chế hô hấp đang không ngừng nóng rực. Hoàng Tử Thao vẫn cúi đầu nhìn hắn, lúc này nhẹ nhàng nở nụ cười một cái. Ngô Thế Huân xấu hổ, chỉ có thể nhắm hai mắt lại. Hoàng Tử Thao đưa tay đặt lên hai má Ngô Thế Huân, đồng thời nghe được Ngô Diệc Phàm thấp giọng nói :“Được rồi.”

Trong tay Ngô Diệc Phàm cầm một huân lô nhỏ đã được châm, thoang thoảng phát ra hương vị thảo dược cùng một chút mùi khó tả. Ngô Diệc Phàm đến gần bên giường, trên tay cầm huân hương, nói với Kim Chung Nhân :“Làm phiền đạo trưởng.”

Kim Chung Nhân gật gật đầu, đem trường kiếm buông xuống, cũng ngồi vào bên giường, một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên đầu gối Ngô Thế Huân. Thân thể Ngô Thế Huân lơ đãng run lên. Hoàng Tử Thao cười nói :“Muốn như thế sao?”

Ngô Thế Huân đóng chặt môi không nói lời nào. Hoàng Tử Thao lấy ngón tay khẽ vuốt cánh môi Ngô Thế Huân, rồi mới cúi đầu, dùng môi mình cọ cọ lên môi hắn. Từng cái khẽ hôn lên môi Ngô Thế Huân, trên mặt, trên mũi cùng trên trán. Mi mắt hắn run rẩy không ngừng, không ngừng kiềm chế hé miệng thở ra từng ngụm nhiệt khí, liền bị Hoàng Tử Thao dùng môi lưỡi hôn lên, tần tầng hút lấy.

Ngón tay dài nhỏ của Kim Chung Nhân đang không nhanh không chậm cởi bỏ đai lưng của Ngô Thế Huân, da thịt vẫn chưa chạm nhau, cố tình chọc người rối loạn không thôi. Ngô Thế Huân nhịn không được khép hai chân lại, Kim Chung Nhân cũng không dừng lại, một bàn tay đè lên đùi hắn, đem hai chân hắn chậm rãi tách ra. Đai lưng bị cởi ra, quần dài cũng bị kéo ra một chút, chỉ để lộ ra vật bán cứng rắn ở giữa hai chân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.