Kim Chung Nhân cầm lấy, ngón tay nắm lại, đem dương vật bán cứng rắn của Ngô Thế Huân nắm trong lòng bàn tay. Tiếng thở dốc của Ngô Thế Huân đều bị Hoàng Tử Thao nuốt vào trong miệng, chỉ đành giật giật eo, tựa như muốn từ trong tay Kim Chung Nhân tránh thoát ra, tựa như lại muốn đem nó đưa vào càng sâu. Đợi đến vật trong tay hoàn toàn cứng rắn, Kim Chung Nhân đem nó buông ra, một tay nâng lên bắp đùi Ngô Thế Huân, đem hai chân hắn mở ra càng rộng.
Da thịt bên trong đùi vốn là nơi non mềm mẫn cảm nhất, bàn tay Kim Chung Nhân lướt qua, chọc cho Ngô Thế Huân từng trận run rẩy. Khi Hoàng Tử Thao từ bên môi Ngô Thế Huân rời đi, nhìn thấy Ngô Thế Huân đã không tự chủ được mà mở to hai mắt, vẻ mặt có chút mê mang, càng lóe ra quang mang tình dục nhiều hơn. Một bàn tay Hoàng Tử Thao vẫn phủ lên má Ngô Thế Huân, lúc này gã cảm giác được da thịt dưới tay phát nóng, chậm rãi trượt xuống, vuốt ve qua hầu kết, rồi mới cách một tầng quần áo đơn bạc dừng lại ở trước ngực hắn. Một bàn tay Hoàng Tử Thao ở trên bộ ngực bằng phẳng của hắn vuốt ve, thẳng đến khi dừng lại ở chỗ hơi hơi nhô ra kia, lấy ngón tay đè xuống.
Ngô Thế Huân rên rỉ ra tiếng.
Hai ngón tay Hoàng Tử Thao nắm lấy một bên nhũ tiêm của Ngô Thế Huân, nhẹ nhàng nhu động, cảm giác được đầu nhũ khéo léo trong tay càng thêm cứng rắn. Gã tăng thêm lực đạo, đồng thời vùi đầu, dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn nhũ tiêm bên kia của Ngô Thế Huân. Đầu tiên gã dùng răng nanh cắn, lực đạo không nặng, mang đến từng trận tê dại. Hai bên đầu vú đều cứng rắn, Hoàng Tử Thao lại dùng miệng lưỡi ngậm lấy đầu vú Ngô Thế Huân mà hút, liền thấy ngực hắn phập phồng một chút, lắc lắc đầu.
Tay Kim Chung Nhân vẫn như cũ vuốt ve giữa hai chân Ngô Thế Huân, da thịt non mềm bên trong đùi cùng túi da giữa hai chân hắn đều được quan tâm, y chỉ cố tình không sờ dương vật hắn, tùy ý nơi kia đứng thẳng. Ngô Thế Huân lúc này mới cảm giác được khó có thể chịu đựng dày vò được nữa, hắn muốn tránh thoát, lại bị gắt gao trói chặt tay chân, tuy có thể động được nhưng không thể nào có thể tránh thoát. Hai mắt hắn phiếm hồng, gian nan ngẩng đầu, nói :“Buông ta ra...”
Ngô Diệc Phàm lay động huân lô trong tay, đối Ngô Thế Huân lắc đầu. Hoàng Tử Thao rời đi đầu vú đã bị hút đến sưng lên, lại đổi bên khác tiếp tục hút, mắt thấy thân thể Ngô Thế Huân đứng thẳng, lại vô lực mềm xuống. Tay Kim Chung Nhân từ giữa hai chân hắn đi xuống, ngón tay muốn đưa vào trong hậu huyệt của Ngô Thế Huân. Nơi kia đã muốn hơi hơi ướt át, đầu ngón tay Kim Chung Nhân mới vừa chạm đến, miệng huyệt liền hé ra như muốn đem cả ngón tay đều nuốt vào. Ngô Thế Huân không biết tại sao, trong đầu thầm nghĩ một câu: Không có sức chịu đựng. Hắn cảm giác được ngón tay Kim Chung Nhân đã tham nhập vào hậu huyệt, hắn lại không biết xấu hổ mà dễ dàng tiếp nhận lấy, thân thể không có sức lực, chỉ có thể hoàn toàn tùy ý người khác bài bố.
Trước ngực Ngô Thế Huân, đơn y đã bị thấm ướt, hai đầu nhũ đỏ tươi phá lệ rõ ràng, đem vải dệt đơn bạc ướt đẫm kia đỉnh lên. Hoàng Tử Thao thấy thế liền kéo vạt áo hắn ra, để cho lồng ngực rắn chắc cùng bụng hắn đều lộ ra ngoài. Bàn tay ấm áp dừng ở trước ngực hắn, dùng chút lực đạo nhu lộng cơ ngực của hắn, đầu vú bị kích thích, sưng càng thêm lợi hại. Mấy khối cơ bụng phía dưới của hắn cũng buộc chặt, có lẽ là đang chịu đựng Kim Chung Nhân vỗ về chơi đùa ở hạ thân. Ngón tay Kim Chung Nhân đã muốn vói vào trong hậu huyệt Ngô Thế Huân, tao lộng nội bích mẫn cảm. Nơi kia của Ngô Thế Huân co rút lại, như muốn y đi vào càng sâu hơn.+
Hoàng Tử Thao lại vuốt ve cơ thể hắn.