Hôm nay cô và anh không đi làm, cô đi lẩn quẩn trong vườn hoa, anh làm việc trên phòng ngủ.
Cô đang tưới cây trong vườn, anh bước xuống ôm lấy cô.
- Hôm nay rãnh rỗi, chúng ta vận động một tí đi.
Anh cười tà hôn lên má cô. Cô bị anh hôn khuôn mặt có hơi đỏ.
- Anh đi lên phòng làm việc đi.
- Anh làm việc nhiều rất áp lực. Hay chúng ta vận động cho anh bớt mệt mỏi đi.
Cô nghe anh mệt mỏi cũng mềm lòng, vuốt lấy khuôn mặt anh.
- Cũng được.
Cô cũng rất muốn có một đứa con, nên trong lòng luôn tự nhũ phải cố gắng.
Anh đưa cô lên phòng, sau đó tự mình cởi quần áo ra chui vào chăn ôm lấy cô hôn lấy hôn để, tay anh lần mò khắp người cô, anh hôn đến nơi nào trên người cô nơi đó như có một dòng điện chạy qua. Cô khẽ rên nhỏ càng thêm kích thích anh.
Anh tiến sâu vào trong cô, làm nên chuyện anh thích nhất trên đời. Từ trưa cho đến tối, không biết bao nhiêu lần, cô mệt mỏi ngủ đến sáng hôm sau.
Sáng sớm anh thức giấc, nhìn vợ xinh đẹp nằm trong ngực mình ngủ, chân mày cô hơi chau lại làm anh lo lắng sau đó lại giãn ra anh cũng nhẹ lòng hơn.
Anh hôn môi cô, tay xoa bóp vật nhô lên nơi ngực, anh ngậm lấy một hoa của cô.
Mà ở cô, nhận thấy có người châm chọc cơ thể mình liền tỉnh giấc, lúc cô nhận ra thì anh đã bắt đầu ra vào cơ thể cô rồi.
- Thẩm Trác Vương. Anh cút cho tôi.
- Đình Đình. Buổi sáng là lúc anh cần làm nhất, em chịu khó một tí thôi.
Cô nghe lời anh, phối hợp với anh. Cùng nhau triền miên...
Đến lúc ân ái xong, anh ôm cô trong lòng, khẽ vuốt tóc cô, anh hạnh phúc vì lấy được cô làm vợ.
- Vợ à.
- Nói đi.
- Chúng ta bàn bạc về chuyện con cái đi.
- Em rất muốn sinh con, không cần bàn bạc.
- Em sinh con anh sẽ phải cấm dục...
- Vậy nếu anh muốn thì có thể ra ngoài tìm đàn bà phát tiết, sau đó ly hôn với em.
Cô hăm dọa anh. Anh sợ hãi ôm chặt lấy cô, nếu mất đi cô, cuộc sống của anh sẽ mãi mất đi ánh mặt trời.