Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 522: Chương 522: Dung hợp vũ kỹ, đến Đông Nhạc




Sở Nam nhìn những tên đệ tử xoay người bỏ chạy, cười lạnh nói:

- Thấy trọng kiếm của ta rồi, các ngươi còn có thể thoát được sao?

Lúc vừa nói xong, Sở Nam mở túi linh thú ra.

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 10 Điểm khi đọc bài viết này:

vipvanda :

Ngọc Chi San Hô trùng từ trong túi linh thú bay ra, một cỗ uy thế bức nhân tràn ra, xem ra máu tươi của Kỳ Liên Thắng đã khiến bọn chúng tiến hóa không ít, đặc biệt là Tiểu Lam, biến hóa rõ ràng nhất.

- Tiểu Lam, không lưu lại một ai!

Sở Nam trong ngàn vạn kiếm quang phân phó một câu, Tiểu Lam liền dẫn theo Ngọc Chi San Hô trùng đuổi theo đám đệ tử Thiên Nhất Tông chạy trốn, Tiểu Lam trực tiếp đâm vào sau lưng một tên Võ Quân cao cấp, xuyên qua trước ngực hắn, chỉ trong chốc lát, máu tươi trong cơ thể tên đệ tử Thiên Nhất Tông liền bị hút cạn, hắn một mảnh mờ mịt, không biết phát sinh chuyện gì, đợi đến khi thân thể của hắn ngã xuống đất thì Tiểu Lam đã đâm xuyên ngực kẻ thứ ba.

Tai họa bắt đầu ập xuống đầu đám đệ tử Thiên Nhất Tông.

Đối mặt với tai họa, bọn hắn lại không có bất kỳ biện pháp nào.

Vô số pháp bảo được ném ra, đánh tới Sở Nam, đám đệ tử Thiên Nhất Tông liều chết với Sở Nam càng chết thảm kịch hơn, trong đám người bọn hắn có không ít Võ Vương sơ cấp và Võ Quân cao cấp.

Sở Nam lúc trước đã có thể miểu sát Võ Quân, càng đừng nói hôm nay, sau khi tôi luyện trưởng thành từ trong chiến đấu sinh tử, lúc này trảm sát đối phương không khác gì thái rau chặt thịt, không một ai có thể cản được hắn.

Pháp bảo tập sát đến đều bị nhấn chìm trong hào quang rực rỡ, chốc lát sau, hào quang biến mất thì những pháp bảo kia đã bị cắt thành mảnh vụn, bạo xạ khắp nơi, một đám người trúng phải liền ngã xuống đất mà chết.

- Không muốn cùng bỏ mạng một chỗ thì tách ra, đem tin tức này truyền đi!

Lại có tên đệ tử Thiên Nhất Tông hét lên, đám người liều mạng không còn nổi một chút hi vọng giết Sở Nam, liền xoay người bỏ chia nhau bỏ trốn, miệng lắp bắp như điên:

- Ác ma, ác ma…

- Trốn không thoát đâu.

Sở Nam nhàn nhạt nói, hắn lúc này đã đắm chìm trong tất cả các chiêu vũ kỹ, huy kiếm càng lúc càng nhanh, cả thiên địa phảng phất ngập tràn kiếm mang lăng lệ của hắn. Trong lúc thi triển những vũ kỹ hỗn tạp, bất đồng môn phái, thậm chí không liên quan đến nhau, trong lòng Sở Nam bắt đầu có một loại cảm giác “Dung hợp”.

Dường như, những vũ kỹ này, cũng giống như dòng xoáy Kim nguyên lực và dòng xoáy lực lượng, muốn dung hợp với nhau.

Ngay lập tức, trong lòng Sở Nam chợt động, múa kiếm càng nhanh hơn, ý thức muốn đem chiêu thức vũ kỹ dung hợp lại.

Không ngờ lại thật sự thành.

Đầu tiên là dung hợp Trảm Dục và Trảm Sầu, vốn “Sầu” và “Dục” thuộc Thất Tình, dung hợp cũng bình thường, cho dù dung hợp vũ kỹ “Trảm Nguyên Sát” vào cũng vẫn bình thường, bởi vì đây đều thuộc “Trảm” kỹ.

Tiếp đó, dung hợp vũ kỹ Loạn Phong Cương Trảm, tiếp đó Khai Thiên Liệt Địa, Liệt Nguyên Tứ Trọng Trảm, Cuồng Phong Đao Tuyệt, Bách Phách tam thập lục thức, Lạc Nhật Đoạn Nguyệt Trảm….

Cuối cùng chính là Cốt Nhục Phân Ly của sư phụ Hắc Tâm Diêm Vương.

Những vũ kỹ này bắt đầu dung hòa với nhau.

Sở Nam hoàn toàn không rõ những vũ kỹ này tại sao lại có thể dung hợp cùng một chỗ, thế nhưng hắn biết rõ đây tuyệt đối là chuyện trăm lợi không hại. Địch nhân mà Sở Nam tao ngộ càng lúc càng cường đại, chỉ một chiêu “Lực Quyền” vừa mới ngộ ra vẫn không đủ, còn dung hợp những chiêu vũ kỹ lợi hại này lại, hoặc ít hoặc nhiều có thể tạo nên tác dụng.

Nếu có thể biến cường, Sở Nam tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đó.

Trọng kiếm vung lên càng lúc càng nhanh, đem tất cả những vũ kỹ thuần thục dung hợp lại một chỗ.

Đương nhiên, có thể dung hợp cùng một chỗ thì Sở Nam sẽ không bỏ qua, còn những thứ như Khai Thiên thập bát thức, Liệt Địa thập bát thức thì không dung hợp vào.

Ngay cả như vậy thì vj sau khi dung hợp cũng tràn đầy mùi vị khủng bố.

Dưới một chiêu này, đám đệ tử Thiên Nhất Tông liền tán loạn, cảm giác không thể tưởng tượng nổi, nguyên lực bị phong bế, dục vọng, sầu đều bị cách ly, chỉ còn cảm nhận được uy lực cuồng bạo của Khai Thiên Liệt Địa…

Kiếm quét qua, thân thể đệ tử Thiên Nhất Tông liền vỡ vụn, biến thành xương trắng huyết nhục, phân tách rõ ràng.

Chỉ trong nháy mắt liền biến thành thịt vụn.

Ánh mắt của những thi thể nằm gục xuống đất đều tràn ngập chấn kinh, khủng bố, chết không nhắm mắt…

Khu vực này đã không còn đệ tử Thiên Nhất Tông còn sống, thế nhưng Sở Nam vẫn vung trọng kiếm, thể nghiệm ý cảnh “Dung hợp”, cây cối xung quanh không chịu nổi sát khí liên miên bất tuyệt, bạo liệt thành từng mãnh, đại địa dưới chân cũng sụp xuống từng hố lớn, vết kiếm chằng chịt khắp nơi.

Đám đệ tử Thiên Nhất Tông trong dãy núi nghe thấy âm thanh chém giết liền xông đến đây, nhưng bọn hắn lại đụng độ đám Ngọc Chi San Hô trùng, Ngọc Chi San Hô trùng không chút khách khí hút sạch những kẻ đến nhìn…

Đệ tử Thiên Nhất Tông không hiểu chuyện gì đã ngã xuống, chết đến không thể chết được nữa…

Có bao nhiêu thì ngã bấy nhiêu…

- Ầm…

Sở Nam nhất kiếm “Dung” kỹ, trảm lên vách núi cao đối diện, vách núi cao liền rung lên, như muốn nhảy lên khỏi mặt đất, ngay lập tức, thân núi bạo liệt một hố lớn, lấy hố lớn làm trung tâm, những khe nứt tràn đi khắp bốn phương tám hướng, như bị người khổng lồ dùng tay xé ra vậy.

- Nếu ta ở trạng thái đỉnh phong, lại thêm Ngũ Hành tương sinh và lực lượng, vậy tòa núi này…

Sở Nam không nói tiếp, chỉ xiết chặt song quyền, ánh mắt tràn ngập chiến ý, sau đó phun ra một ngụm máu, trọng kiếm chống đỡ thân thể, sau một phen đại chiến, hắn mặc dù chiếm ưu thế tàn sát tuyệt đối, nhưng năng lượng tiêu hao cũng không ít, thân thể trọng thương có chút không chịu nổi.

Đi đến mảnh rừng cây rậm rạp, đường kinh mạch thứ mười vận chuyển, sinh mệnh lực lập tức cuồn cuộn tràn về phía hắn…

Thi triển “Thảo Mộc Quyết” tầng thứ ba chừng một thời thần.

Lúc Sở Nam mở mắt ra, toàn thân tràn đầy lực lượng, nhớ lại cảnh chiến đấu với hai tên Võ Hoàng, sau một phen tổng kết, lại dùng máu tươi cho trọng kiếm, hắc đản và Tiểu Lam hấp thụ, bỏ tất cả vào nhẫn trữ vật, lúc này Sở Nam mới phóng mắt nhìn lại, khu vực xung quanh Sở Nam đã trở thành hoang mạc, không còn một bóng dáng đệ tử Thiên Nhất Tông nào, chỉ có bảy trăm con Ngọc Chi San Hô trùng đang thủ hộ bên cạnh Sở Nam.

- Đi thôi, đến Lăng gia.

Sở Nam đứng lên, bàn tay vung lên, nguyên lực tràn ra, sau khi thu hồi những chiếc nhẫn trữ vật, trên tay bùng lên hỏa diễm hắc sắc, đem những thi thể kia hóa thành tro bụi, biến mất khỏi đại lục này.

Sau đó, Sở Nam lên dường, đến thẳng thành Đông Nhạc.

Trận chiến bên trong dãy núi Tùng Mộc này, đệ tử Thiên Nhất Tông tổn thất gần ngàn người, những kẻ nhìn thấy Sở Nam sử dụng trọng kiếm hoặc nghe được tin tức Ma Đạo Tử chính là Lâm Vân đều bị hủy diệt, đợi sau khi Sở Nam hạ sơn, những đệ tử Thiên Nhất Tông mới đuổi đến nơi, trái lại không mất mạng, nhưng nhìn thấy một mảnh hoang mạc thì bất giác rùng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.