Mỗi ngày là là ngày lại lặng lẻ trôi qua, tình cảm của tụi
nó ngày càng lớn dần theo thời gian.
Hôm nay là ngày cuối
tuần nó và nhỏ đang ngồi bàn xem nên đi đâu quậy phá để cho hết một ngày, còn
hắn và anh thì ngồi xem tivi không thèm màng đến hai đứa con nít như tụi nó.
-Đi biển chơi mày?
Nhỏ vừa ăn cốc, vừa loa loa.
Trên cái sàn nhà, toàn vỏ bánh,vỏ trái cây mà từ sáng đến
giờ tụi nó chiến đấu.
-Đi khu vui chơi à?
Nó phản bát kịch liệt
-Không... đi biển cơ
-Khu vui chơi.
-Đi biển.
@@@ Một sự tranh cải không hề nhẹ, hai anh đẹp trai nhà ta
vẫn giữ nguyên hiện trạng ban đầu, xem tivi, tốt nhất là không nên để ý nhiều
không thôi hai cô tiểu thư nhà ta lại giở trò thì mệt.
-Anh yêu..đi Biển nha?
Nhỏ dụi dụi vào lòng anh y như con mèo con.
Hai nó bắt đầu giở
trò nữa rồi đấy?
-Chồng yêu..khu vui chơi nha?
Nó bá đạo hơn nhỏ, nhảy luôn lên đùi hắn, ôm cứng ngắt hắn
luôn.
(Kì này hai anh nhà ta chắc phải khổ dài dài với hai con
quậy phá là rồi.)
Hắn nhìn anh với ánh mắt gian tà hết hồn, kèm theo là nụ cười
tà mị.
-Xem phim
Hắn và anh đồng thanh đáp.
Người ta thường nói rằng , đi chơi với bạn gái là phải đi
xem phim đầu tiên, nhất là những bộ phim càng kinh dị càng tốt,để những lúc đó
con gái thường sợ máu me, này nọ nên sẽ ôm chặc lấy người kế bên, còn nữa nha
khi xem song phim kinh dị hãy đổi phim tình cảm, càng lãng mạng càng tốt, nhất
là có những cảnh hơn nhạy cảm.
Đây là suy nghĩ của
hắn và anh lúc này.
-Vô duyên.
Nó và nhỏ mặt chầm dầm bước đi một hơi, còn hắn và anh thì
vẫn cười tít mắt với mớ tưởng tượng sáng tạo của mình.
Thòi gian trôi thật
nhanh mới đó trời đã nhá nhem tối. Nhỏ và anh cấp này bá đạo vô cùng, hai người
họ ăn cơm trước kẻng,chưa gì đã tính tới chuyện cưới hỏi, rồi lại con cái,…. Tùm
lum tùm la( Éc… có cần sớm vậy không trời)
-Em…phải sinh cho anh một đội bóng nha.
-Anh coi em là heo à.
-Ừ..Em là con heo của anh.
-Hơ..hơ… Của anh? Em của anh bao giờ.
-Thế giờ của anh?
-Buông ra…ra….. anh hư quá…
Hắn bước vào thì thấy anh và nhỏ làm cái trò gì là lạ thì
hiếu kì nhảy vào làm kì đà cản mũi.
-E hèm….. đuôi mắt tao rồi.
-Ơ…..anh Kỳ.
Nhỏ đỏ mặt đứng lên
-Mày là đồ đáng chết.
Anh phang nguyên cái gối vào mặt hắn,cũng may là nội công
hắn thâm hậu né được chớ không là bể đầu rồi.
-Hai người cứ tự nhiên mà làm.
Hắn cười gian tà nhìn anh.
-Làm cái đầu anh/ mày.
Nhỏ và anh đồng thanh phán.
-Hề,,hề… tao thăm vợ tao đây…. Sắp có cháu bồng
rồi…hahahahahaha
Hắn đi lên lầu còn để lại câu nói làm ai đó
ngượng ngùng không có chỗ chui.
Trong căn phòng của vị Tiểu Thư heo ú ì của ta.(Nó giờ này
làm gì chắc biết rồi hen)
-Vợ…thức đi chứ…
-…..
Một sự im lặng không lời đáp trả. Hắn biết là dùng cách nhẹ
nhàng, se không có tác dụng với nó , bèn nhảy lên giường nằm kế nó, lại thì thầm.
-Vợ..mình sinh em bé nha.
-Ơ….
Nó đang mơ đẹp, nghe câu nói đó thì tỉnh hơn người tỉnh
luôn. Ngồi chồm dậy..và rồi…
Hắn bịch tai lại, đã biết âm lượng của nó khủng khiếp vậy mà
hắn lại quên mua bông gòn, thiệt hết biết.
-Anh…Anh… vừa nói gì?
-Nói gì đâu.
-Cái gì sinh,.. em …bé…. Đó.
-Em muốn à? Thế sinh nha.
Hắn cười gian tà, kéo nó trở lại giường, rồi ôm chòm lấy nó.
-Thả ra….Đồ chồng thối tha.
Nó vùng vẩy, cắn xé, đánh đập hắn.
-Yên nào? Nằm với anh một chút.
-Ờ…
Nó im lặng nằm trong lòng anh, cảm thấy không có gì hạnh
phúc hơn lúc này, nếu có thể nó muốn được anh ôm như thế này mãi mãi, nhưng có
thế không? Đó là điều nó lo nhất.
-Chồng này?
-Hả Vợ?
-Chồng có yêu vợ không.
-Ờ…….đương nhiên có rồi.
-Thế đừng bao giờ xa vợ nha.
Nó nằm xích lại hắn,ôm hắn chặt hơn.
-Ngốc quá.
Hắn cũng ôm nó chặt hơn, rồi hai
người cùng thiết đi vào giấc ngủ.