Trời nhá nhem tối thì tụi nó cùng nhau đi xem phim. Hắn và
anh đã đặt sẵn vé xem phim kinh dị nhất rạp rồi,,với ý nghĩ nhất định kế hoạch
sẽ thành công mĩ mãng.
----------- Đi đến nơi này cái nha m.n
Trong căn phòng tối om, một cô gái đang tựa mình vào góc
tường,thưởng thức sự ngự trị của bóng tối nơi đây.
Tít..tít…..
Chuông điện thoại vang lên với bản sonate ánh trăng. Một con
số quên thuộc từ bên Anh Quốc hiện diện trước mắt cô.
Ngọc Mai buồn bã trong men rượu nhắc máy.
-ALO
-Em đang ở đâu?
Đầu dây bên kia rối rích hỏi
-Không liên quan gì anh?
-Gi ờ em ở đâu
Người kia bực tức, không còn chịu đựng được hét lên trong
điện thoại.
-Anh đi mà lo cho mấy con điếm của anh, đâu cần lo tôi có
còn sống hay chết.
-Em đừng quá đáng, anh đã giải thích rồi mà. Sao em không
chịu hiểu.
-Còn gì để mà giải với chả thích,Tôi và anh đã kết thúc thế
thôi.
-Gì mà kết thúc chứ? Trở về đi chúng ta nói chuyện?
-Không cần, tôi chịu đựng đã quá đủ, có lẽ ngay lúc đầu mình
đến với nhau là sai lầm, nếu vậy thì hãy buông tay đi.
-Ngọc Mai..Ngọc Mai… nghe anh nói đã em…
Ngọc Mai tắt máy, cô ôm cái điện thoại mà rơi lệ. Khi cô chọn
yêu anh Gia Tuấn, chịu từ bỏ tình yêu 2 năm giữa mình và Thiên Kỳ để cùng Gia
Tuấn sang Anh Quốc sống cuộc sống hạnh phúc, Nhưng rồi cô nhận được gì chứ, anh
luôn chỉ biết đến công việc,cô còn vô tình nhìn thấy anh cùng người con gái khác âu yếm, cô thật sự chịu không được
nữa, nhiều khi nghĩ về quảng thời gian bên Thiên Kì cô chỉ mĩm cười tiếc nuối.
Và cô quyến trở về lại Mĩ tìm cảm giác của ngày xưa. Cô về Mĩ đã được hơn hai
tuần, chỉ để thu sếp gặp hắn nối lại tình xưa.
Cô nhớ đến việc Nhả Nhược hôm
nọ, cô không muốn hại ả nhưng tại ả không nghe lời cô nên mới phải bỏ mạng ở
nơi hoang đó. Cô cũng biết hắn đang có người yêu mới,tuy chỉ biết được cái tên nhưng cô tin Thiên Kỳ vẫn còn yêu cô, và chưa từng quên Ngọc Mai này.
Tụi nó xem phim xong ai nấy đều hớn hở trừ anh và hắn ra.
Anh và hắn chỉ biết than trời, tưởng ngon ăn lắm ai ngờ bị
chơi lại, phim thì hay không chỗ chê, đến nỗi hắn và anh muốn nôn hết ra(mới coi
phim kinh dị thôi mà chết lên chết xuống nên đành không coi phim tình cảm
luôn). Thế mà nó và nhỏ vẫn bàn tán xôn xao cái bộ phim. Gì mà đầu lìa khỏi
cổ,máu xịch xịch như xi rô vậy, còn ruột gan phèo phổi bị rớt ra………..
hắn và anh nghe lại
mà muốn xỉu, kinh thế mà nó và nhỏ vui thế cơ, hai anh nhà ta giơ hai tay đầu
hàng luôn, không bao giờ dám đưa tụi nó
đi xem phim nữa
Nó chán quá vì còn sớm mà về nhà ngủ thì hết vui, nên kêu hắn đưa
về nhà hắn chơi, lúc đầu hắn không đồng
ý nhưng tới ba cái miệng thì hắn làm sao đấu lại được.
Nhà hắn thì rất rộng lớn , và Không có ai trong nhà cả,vì
hắn không thích có người lúc hắn ở nhà vì thế người làm thì về từ đời nào rồi..
-Chơi gì giờ ta?
Nhỏ ngồi trên phòng khách yêu cầu.
-Tao đi tắm.
Hắn bước lên lầu.
-Em yêu mình đi chơi đê.
Anh kéo nhỏ lên sân thượng, để gia tăng tình cảm, nó thì
cũng lên lầu đi quan sát khắp nơi, chả
thấy một bóng mà nào cả, nó buồn quá nên vào phòng hắn chơi.
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Hắn và nó hét toán lên.
-Thấy…. thấy hết rồi à?
Hắn ấp úng hỏi nó, hắn tắm xong đi ra còn chưa mặc gì hết
thì nó xông vào và kết quả…..
-Thấy..thấy.. gì là…thấy gì?
-Thì đó…đó…
-Ờ… à không ? không..không thấy gì?
Nó tim đập loạn xạ, chạy như ma đuổi xuống lầu.Trời ạ? Tại
hắn chớ có phải tại nó đâu, ai biểu đi tắm mà còn lang thang bên ngoài làm chi.
Mà nó đã thấy gì đâu chớ…… hề hề… chắc có….
Nó còn đang bay bỗng trên mấy tầng mây, nên không để ý cái
gì cả? Nó quay ra cửa thì sém hú hồn.
-Cô là ai? Ai cho cô vào đây?
Nó hỏi cô gái vô duyên trước mặt..không biết là con điên nào
đi lạc vào nhà hắn nữa.
-Cô là Giúp việc mới à?
Ngọc mai đi thẳng vào phòng khách, tự nhiên ngồi xuống như
thể nhà này của mình vậy?
(t/g nói tí nha? Ngọc Mai chỉ biết được người yêu mới của hắn tên là Bảo Ngọc chứ chưa từng nhìn kĩ nó nên
không nhận ra được)
-Hã..
Nó hả họng nhìn cô ta, gì vậy trời? Từ vợ hắn nhảy xuống ở
đợ bao giờ thế ,thật điên hết biết.Mà cô ta là ai,người đâu vô duyên hết biết,
chủ nhà chưa mời đã tự ý đi vào.. ‘’phải cho con nhỏ này bài học mới được’’’.Nó
lại bài trò nửa
-Thiên Kỳ đâu?
Khi nghe cô ta nhắc đến hắn, nó nuốt luôn cái trò nghịch ngơm của mình.
-À…đang tắm.
“Ơ.. mình đang làm gì vậy kìa? Tự nhiên trả lời cô ta như
mình là người ở thật vậy?” Nó quan sát cô ta mà tự nhiên có suy nghĩ “ không
lẽ, hắn lăng nhăng bên ngoài, làm người ta có bầu nên giờ ả mang bụng đến ăn vạ”(chị ơi? Suy
nghĩ phong phú quá)