Nhân tiện?” Tần Sơ Hạ buồn bực nhíu mày lại giống như có chút bực tức, phản bác lại nói: “Phó Diệc Phàm, anh có thể nào mỗi lần nói chuyện đừng có dùng cái tư duy thương nhân của anh để áp đặt lên mỗi một chuyện không?”
Lời này của cô vừa mới dứt, bỗng nhiên Phó Diệc Phàm nhớ tới câu nói kia của Viêm Ái Linh, lập tức anh cảm thấy rất châm chọc.
Sắc mặt anh không một chút thay đổi nhìn về phía Tần Sơ Hạ, gần như lạnh bằng không có tình cảm trả lời cô: “Cô đã nói tôi là thương nhân rồi, đương nhiên mỗi một chuyện tôi đều phải đắn đo cân nhắc liệu có thể trao đổi đồng giá hay không?
Tần Sơ Hạ nhất thời khó mà tin được nhìn sang Phó Diệc Phàm.
Ánh mắt lạnh lùng của anh khiến cho cơ thể và tinh thần của cô cứng đờ.
Tuy rằng đã sớm biết anh mang tâm thể trao đổi đồng giá”, nhưng mà cô vẫn không nhịn được hỏi anh: “Vậy thì anh nói xem, anh có ơn cứu mạng tôi, tôi nên lấy cái gì ra trao đổi với anh?”
Phó Diệc Phàm sửng sốt một chút, trong đôi mắt đen láy lộ ra một tia hoang mang.
Rõ ràng là Hắc Chủ đưa cô trở lại lâu đài Karl...
Lẽ nào cô không cho rằng Hắc Chủ đã cứu cô hay sao?
“Nói gì đi” Tần Sơ Hạ thấy bộ dạng thất thần của Phó Diệc Phàm, lại hỏi lại một lần nữa: “Lần này anh lại định dùng phương thức đồng giá gì nào?”
“Bỏ đi” Phó Diệc Phàm đột nhiên lạnh lùng cười nhạo một tiếng: “Huống chi tôi chỉ là vệ sĩ mà bố cô đã mời về mà thôi. Bố cô đưa tiền cho tôi bảo tôi bảo vệ cô, cô cũng đã không có gì để mà có thể lấy ra trao đổi với tôi nữa”
Nói xong những lời này, anh xoay người vặn khóa mở trực tiếp kéo cửa phòng ra, một mình đi thẳng ra ngoài.
Tần Sơ Hạ vội vàng đuổi theo hét lên: “Này! Phó Diệc Phàm! Anh có thể không đi được không? Hôm nay tôi.”
Nhưng mà Phó Diệc Phàm không chỉ không để ý tới cô, hơn nữa anh còn không buồn ngoảnh đầu lại mà chỉ tiếp tục bước về phía trước.
Tần Sơ Hạ muốn nói gì đó lại thôi, dừng bước chân lại nhìn theo bóng dáng Phó Diệc Phàm xa dần rồi biến mất ở cuối con đường.
Nhất thời cô cảm thấy trong lòng nặng như đeo đá, vừa nặng nề vừa chán chường, vô cùng hụt hẫng.
Hai người cứ như vậy, gây chuyện ầm ĩ rồi lại giải tán.