Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 435: Chương 435




Lời này, quanh quẩn sâu trong đầu, giống như âm ma vậy.

Nếu như đoạn tình cảm dị thường này tiếp tục lớn mạnh, thì đời này của Lệ Nghiêm thật sự sẽ bị cô ta hủy hoại. Vốn đĩ chi một minh đơn phương, tại sao lại phải làm hại đến người khác, liên lụy anh ta vào trong đó.

“Bây giờ tôi rất mo hồ, tôi không biết nên làm thế nào… Chị giúp tôi nghĩ cách được không, tôi cũng biết mình sai rồi.”

“Cô thật sự biết mình sai rồi sao?”

“Đúng, tôi biết tôi đã yêu một người không nên yêu, chính là lỗi của tôi.”

Yêu, khiến cô ta biến thành người có tội ác tày đình!

“Rời khỏi

“Cô chỉ có rời khỏi mới tốt cho anh ấy, cho tôi và trời.cả cho cô. Để tôi sắp xếp chuyện này, cô chi cần phối hợp với tôi là được.” Bạch Thư Hân nghe vậy, hô hấp có hơi khó khăn.

Cô ta không muốn rời khỏi, hiểm khi anh mới quay về, cô ta vẫn chưa kịp nhìn anh cho đàng hoàng thì phải rời đi…

“Tôi… có thể không đi không, không lẽ không còn cách nào khác sao?”

“Đủ rồi!”

Cố Yên có chút bùng nổ nói, thậm chí không kiểm chế được cảm xúc mà hất tung đổ trên bàn xuống dưới đất.Thủy tinh rơi xuống đất, phát ra tiếng giòn tan, đánh vào lòng người.

Bạch Thư Hân giật mình, nhanh chóng lùi ra sau mấy bước.

Cố Yên bước loạng choạng, cuối cùng ngã xuống dưới đất.

Mảnh vỡ thủy tinh đầu vào lòng bàn tay, máu tưdi

chây ra.Nhưng cô ấy dường như không cảm nhận được cơn đau vậy.

“Tay của chi…”

Bạch Thư Hân muốn tiến lại xử lý vết thương cho cô ấy, nhưng lại bị cô ấy bảo lại dừng lại.

“Đừng có qua đây, cô khiến tôi cảm thấy thật đáng sợ. Ham muốn chiếm hữu của cô quá lớn, tình yêu của cô cũng quá ích kỷ…”

“Tôi… Nếu như là chi, chị có thể thoải mái buông tay không? Anh ấy là người đàn ông mà tôi đã yêu nhiều năm, tôi với anh ấy cùng lớn lên từ nhỏ, chị có hiểu được tình cảm này không?”

“Chính xác, thời gian hai người ở bên nhau nhiều hơn so với tôi, từ lúc bắt đầu hai người đã là quan hệ anh em sâu đậm vững bền. Tình yêu của cô, quả thực rất sâu rất sâu. Nhưng mà bây giờ, những gì mà cô gọi là yêu đã uy hiếp đến anh ấy. Cô đi nói với Lệ Nghiêm đi, cô nói với anh ấy cô yêu anh ấy, xem thừ anh ấy có thể chấp nhận cô không!

Lệ Nghiêm cương trực công chính, trong mắt không thể có hạt cát. Cô chỉ cần chọc thùng lớp giấy cửa sổ đó, thì anh ấy sẽ rơi xuống vực sâu.

Trước giờ cô luôn nghĩ cho mình, không lẽ cô vì tinh yêu của cô mà hi sinh Lệ Nghiêm sao?Lệ Nghiêm không thể ở bên cô được đầu, rốt cuộc cô có hiểu không.”

“Cũng chính vì tôi hiểu, cho nên chị hoàn toàn không có cách nào hiểu được nỗi đau của tôi. Chỉ nói thì rất đơn giản, tôi rời khỏi thì sẽ tốt cho anh ấy, tốt cho chị, nhưng đối với tôi không hề tốt chút nào. Có Yên, chị cũng yêu anh ấy, tôi cũng yêu anh ấy, tôi không thể khoác lên tội chết được. Tôi sẽ không rời khỏi, cho dù bỏ cuộc thì tôi cũng muốn ở một nơi trong tâm tay của anh ấy.”

Lòng Bạch Thư Hân kiên định, cô ta lùi ra sau từng bước, nhìn Cố Yên một cách cứng côi.

Lời này, mỗi một chữ đều là cây gai sắc nhọn nhất đâm vào trong tim.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.