Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 280: Chương 280: Hai người có độc




“Rời xa em, tôi không biết phải sống như thế nào. Cho nên em hãy đồng ý với tôi, sau này đừng rời xa tôi, em hãy ở chỗ mà tay tôi với tới, ánh mắt có thể tới được, được không nào.”

“Cố Gia Huy...” Hứa Minh Tâm nghe xong trong lòng run lên, sống mũi cay cay, cô muốn khóc òa lên.

“Anh có thể đừng bất ngờ đánh úp một câu phiến tình được không hả, tôi có chút không chống đỡ được...”

“Đột nhiên tôi cảm thấy cô nhóc em đã trưởng thành rồi, trở nên càng ngày càng ưu tú, tôi cũng phải làm tốt hơn nữa, mới có thể xứng với em.”

Cố Gia Huy dịu dàng nói, lời nói nhẹ nhàng, giống như khúc piano du dương.

Hứa Minh Tâm nghe vậy, trong lòng cô rất cảm động.

Cả thế giới chỉ có Cố Gia Huy mới khen mình như thế.

Cảm thấy cô càng ngày càng tốt, cảm thấy bản thân không xứng với cô.

Anh cho cô tất cả tự tin, giống như là trùng sinh.

Nếu không phải anh, thì cũng không có Hứa Minh Tâm của hiện tại.

Không có Hứa Minh Tâm, cũng sẽ không có Cố Gia Huy của hiện tại.

Cho nên...

Bọn họ chính là một đôi trời sinh!

Hứa Minh Tâm động tình, cô đẩy ngực anh ra, không nói hai lời liền hôn tới.

Cố Gia Huy cũng không hề lơ mơ, ở trên chuyện hôn môi, anh chưa bao giờ rơi vào thế hạ phong.

Rất nhanh đảo khách thành chủ, công thành chiếm đất.

Cuối cùng hai người đều thở hổn hển.

Đầu chạm với đầu, chóp mũi chạm với chóp mũi, có thể cảm nhận được rõ nhiệt độ trên người đối phương, rất chân thực hữu lực.

“Cố Gia Huy... tôi muốn đi tắm.”

“Ừm, tôi ôm em đi, xả nước ấm cho em.”

“Tôi còn muốn anh tắm cho tôi nữa.”

Hứa Minh Tâm cười hì hì nói.

Cố Gia Huy nghe vậy thì bất đắc dĩ nhíu mày: “Sao đột nhiên lại muốn tôi tắm cho em?”

“Bởi vì anh chiều tôi, anh chiều tôi đến nỗi tôi sắp không thể tự lo liệu cuộc sống nữa rồi, tất nhiên là tôi muốn anh tắm cho tôi. Lần này... tôi không sợ đau nữa, nếu anh muốn... tôi cho anh.”

Hứa Minh Tâm kề sát vào tai anh, cắn nhẹ.

Cả người anh run lên.

Lời này... quả thực là cám dỗ lớn nhất.

Anh nhìn vào mắt Hứa Minh Tâm, trong đôi mắt hiện lên sự thẹn thùng và hơi sợ.

Giờ phút này động tình, xảy ra quan hệ chắc hẳn là giây phút đẹp nhất nhỉ.

Cô ẩn ẩn chờ mong, nhưng cũng xấu hổ không thôi.

Dù sao thì cô cũng chưa trả việc đời, không biết gì cả về phương mặt này.

Trái tim Cố Gia Huy hung hăng run lên, nếu giờ phút này anh mà còn nhịn được nữa thì anh không phải là đàn ông!

Anh trực tiếp ôm Hứa Minh Tâm lên, sau đó đi vào phòng vệ sinh.

Hứa Minh Tâm khẩn trương lắm.

Khi cởi quần áo xuống, toàn thân run rẩy.

Dù sao cũng không phải là lần đầu cởi sạch hết trước mặt Cố Gia Huy.

“Cái đó... hay là tắm chung đi, dù sao thì bồn tắm cũng đủ rộng.”

Hứa Minh Tâm cúi đầu, nhìn xuống chân, căn bản không dám nhìn thẳng vào ánh mắt như đuốc của người đàn ông.

Ngượng... ngượng ngùng quá!

Anh chưa trả lời, nhưng lại bắt đầu cởi quần áo.

Hứa Minh Tâm thật sự là đang xấu hổ ghê gớm, cô muốn làm chút chuyện gì đó khác để giảm bớt xấu hổ.

“Tôi... tôi đi đánh răng trước.”

Cô đi đến bồn rửa mặt, hơi nước dày đặc, đã làm cho mặt gương mờ đi rồi.

May mà không cần nhìn thấy cái cảnh đối diện thẳng với nhau xấu hổ này.

Bọn họ giống như một đứa trẻ, lần đầu nếm trái cấm, đều mang theo sự cẩn thận từng li từng tí.

Hứa Minh Tâm là xấu hổ, còn anh là lo lắng mình làm đau cô.

Hứa Minh Tâm đi lấy bàn chải điện, cô không giẫm trúng thảm chống trơn, cả người lập tức ngã xuống.

Cố Gia Huy còn chưa kịp cởi quần đây, đã trông thấy Hứa Minh Tâm ngã xuống sàn.

Anh vội vàng tiến lên đỡ cô, Hứa Minh Tâm đau xót kêu lên: “Mông... hình như sưng mông rồi...”

“Cô nhóc này, em đúng là chân thành dày vò tôi!”

Cố Gia Huy cũng không cách nào hình dung cảm giác vào giờ phút này, thật là nghẹn đủ rồi mà, đợi đại triển quyền cước.

Kết quả, một quần đánh vào bịch bông.

Anh vội vàng bế Hứa Minh Tâm về giường, cái mông đã tím bầm một miếng, chỗ xương cụt cô đau lắm.

Cố Gia Huy tìm thuốc mỡ cho cô, sau đó bôi lên trên.

“Nhẹ chút... đau quá...”

Hứa Minh Tâm đau đến nỗi chảy cả nước mắt.

“Hay là tôi gọi bác sĩ tới khám cho em.”

“Đừng, mất mặt lắm.”

“Thôi, gọi bác sĩ tới cũng không có dụng cụ, ngày mai tôi đưa em đi bệnh viện chụp X-quang, xem xem có tổn thương đến xương không.”

“Cố Gia Huy, có phải chúng ta có độc không hả, hai lần rồi, lần nào cũng lấy thất bại mà kết thúc!”

“Có thể là ông trời thấy tôi không tuân thủ lời hứa, cho nên cố tình trừng phạt tôi.”

“Nhưng mà... trừng phạt là trừng phạt tôi mà, cũng không phải là anh bị ngã!”

“Ông trời biết là em quyến rũ tôi, tất nhiên là trừng phạt em. Lần trước tôi bị thương, lần này em bị thương, không ngờ lại huề nhau rồi. Từ nay về sau tôi nhất định tâm như nước, cho dù em hóa thành người đẹp rắn, tôi cũng sẽ không phá giới. Một tới hai đi, tôi sắp có bóng mờ tâm lý rồi đây này.

Cố Gia Huy chua sót nói.

Việc tốt thường hay gặp trắc trở, cái này cũng giày vò quá rồi đi.

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì cũng hơi ngại ngùng, nếu cô ngoan ngoãn đi vào bồn tắm, chắc chắn sẽ không có nhiều chuyện như này.

“Cái đó... Yên Yên nói cho tôi biết, đàn ông chịu hoảng sợ, sẽ để lại dị chứng, ví dụ như không cứng...”

Cô còn chưa nói xong, Cố Gia Huy đã vỗ một cái thật mạnh lên mông cô.

Cô đau đến khóc rồi.

“Cậu ba Cố, anh có còn là con người không hả, tôi đã thành như thế này rồi, anh còn đánh tôi?”

“Nếu em còn nói linh tinh nữa, em xem tôi đánh có ác không?”

“Tôi... đấy là tôi quan tâm anh có được không hả, đồ chó Lữ Động Tâm, không nhận ra lòng tốt của người ta!”

“Đợi đến sau này, em ở trên giường em lại từ từ nói tiếp với tôi, nếu tôi để cho em xuống giường, tôi theo họ em.”

Cố Gia Huy hung dữ nói.

Bất kỳ một người đàn ông nào bị nghi ngờ là plhương diện ấy có vấn đề, trong lòng đều sẽ khó chịu.

Nhất là Hứa Minh Tâm còn kiểu không sợ chết, liên tục nghi ngờ rất nhiều lần rồi.

Anh không cần thể diện sao?

Không cáu kỉnh sao?

Cô nhóc quả, thật là gan to tày trời!

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì lè lưỡi, không kìm được nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Anh đừng giả bộ sói đuôi to gì gì nữa, ngộ nhỡ sau này mà có tật thật, đoán chừng còn phải phối hợp ăn lưỡi mác đấy...”

“Em nói gì?”

Cố Gia Huy chưa nghe rõ, nhưng anh đoán sẽ không phải là lời hay gì, anh không nhịn được tét nhẹ lên mông cô.

Hứa Minh Tâm lập tức ngậm miệng và vô cùng nhu thuận.

“Không, không nói gì, tôi khen anh đẹp trai ý mà!”

Lúc đầu đã bàn tốt là tắm uyên ương, bị náo loạn một trận như này cũng chưa tắm được nữa.

Nhưng mà, dự tính lúc đầu đã đạt được, Hứa Minh Tâm đau mông, không thể ngồi bồn tắm, chỉ có thể ngồi chồm hổm. Cô cũng không dám chạm vào vết thương, nên đành phải để Cố Gia Huy tắm giúp mình.

Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm tới trường, buổi chiều không có tiết, cho nên cô đã ngồi một lúc ở thư viện, sau đó tính đi thăm Cố Gia Huy.

Làm bài tập chán ngắn như này, phải ngắm trai đẹp nhiều lên thì tâm trạng mới có thể vui vẻ.

Cô cũng không quên đi mua ít bánh bao áp chảo mang tới, bây giờ Cố Gia Huy về nhà, anh thường sẽ mang một ít về cho cô.

Cô dì trong nhà cũng đều làm mỗi ngày, nhưng không biết vì sao, ăn không ngon như quán này.

Cửa hàng trăm năm, không phải không có đạo lý, chắc chắn có bí tịch độc môn của mình.

Cô đi đến cửa hàng bánh bao áp chảo, nhưng không ngờ cửa hàng đóng cửa.

Có một đôi người yêu đi qua, đang nói chuyện.

“Sao lại đóng cửa nữa vậy, hai ngày rồi chưa mở cửa, quán này có làm ăn nữa không vậy?” Hứa Minh Tâm nghe vậy thì hơi nghi ngờ, ông chủ không có ở nhà sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.