“Cho nên em phải bồi thường cho tôi, cả đời này cũng không được rời xa tôi, nếu không thì tôi khó mà tìm được vợ.”
Cố Gia Huy cụng vào trán cô.
“Thực ra anh cũng không cần như thế, thật sự là hy sinh quá lớn, không tốt cho danh tiếng của anh. Tôi không thích người khác nói xấu anh, tôi nghe thấy thì rất khó chịu. Có người theo đuổi anh là chuyện tốt, chứng tỏ người đàn ông của tôi có sức quyến rũ. Tôi cũng tin tưởng, anh là một chính nhân quân tử, anh sẽ không phản bội tôi!”
Dù sao thì anh cũng là có lòng mà không đủ sức thôi mà!
Cố Gia Huy không ngờ cô nhóc này lại yên tâm về mình như vậy, tối qua còn ghen thành cái dạng kia.
“Em không lo một chút nào à?”
“Lo thì có một chút, nhưng tôi vẫn lựa chọn tin tưởng anh!”
“Tối qua em không có như thế này.”
“Tôi nghĩ thông suốt rồi, tôi thật là thâm minh đại nghĩa!” Cô vỗ ngực, kiêu ngạo nói.
Cố Gia Huy bất đắc dĩ, anh nhẹ nhàng ôm chặt cô. “Mặc kệ lời em nói là thật hay là giả, tôi cũng tạm tin rồi. Lần này, là tôi muốn làm như thế, cho dù em có yêu cầu hay không, tôi cũng giữ tâm tư này. Tôi không muốn dây dưa không rõ với người phụ nữ khác, tôi sợ sau này sẽ làm em buồn. Cho dù chỉ có một phần vạn khả năng, tôi cũng muốn
bóp chết cái một phần vạn khả năng này từ khi nó ở trong nôi.”
“Có những thứ, cho dù em không cần, nhưng tôi vẫn muốn cho em.”
“Những thứ mà người phụ nữ khác có được, thì em cũng thế, em cũng có. Chỉ cần tôi có, thì tôi đều sẽ dốc túi cho em.”
Hứa Minh Tâm nghe được lời này, trái tim cũng ấm áp.
Có được người chồng như thế này, cô vợ còn cầu gì nữa?
“Tôi muốn sao trên trời, anh cũng cho tôi à?”
“Đợi một lát.”
Cố Gia Huy nói.
Sau đó, anh đã bấm số của Khương Tuấn: “Khương Tuấn, cậu liên hệ một chút với cơ quan thiên văn, xem xem trên trời có ngôi sao nào gần chúng ta nhất, mua...”
“Mua cái đầu anh ý!”
Cố Gia Huy còn chưa nói xong, Hứa Minh Tâm đã vội vàng cướp điện thoại lại, thẳng tay cúp máy.
“Chẳng phải em muốn sao?”
“Tôi chỉ đưa ra một cái ví dụ thôi có được không hả? Ngộ nhỡ tôi nói muốn tim của anh thì sao?”
“Ở ngay đây này, em cứ việc lấy đi.” “Xem ra sau này không thể đùa với anh nữa rồi, anh dọa tôi chết khiếp, mua một ngôi sao, anh điên à? Cho dù tôi có phá sản thì cũng không thể phá sản như này chứ! Nếu anh cảm thấy tiền nhiều tiêu không hết thì cho tôi hết đi, tôi giữ giúp anh, ngộ nhỡ sau này em phá sản nghèo túng rồi thì số tiền này cũng có thể quay vòng!
“Được được được, nghe em, quyền lực tài chính trong nhà, tất cả giao cho em, được chưa?”
Cố Gia Huy cưng chiều nói.
Lúc này, Hứa Minh Tâm mới hài lòng: “Này mới tạm được chứ.”
“Đúng rồi, vừa nãy Lê Loan cởi sạch, trong lòng anh không có bất kỳ suy nghĩ xa xôi nào thật sao?”
“Có.” Cố Gia Huy thẳng thắn thừa nhận.
Hứa Minh Tâm rất vui mừng, cuối cùng anh đã có phản ứng bình thường của đàn ông rồi.
“Ví dụ?”
“Tôi so sánh em và cô ta, tôi đã hiểu một từ.”
“Từ gì?”
“Ngực nghèo cực đói, chẳng trách em ăn khỏe như vậy.”
“...”
Hứa Minh Tâm đen mặt, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
...
Tuy lần này đi đường đã xảy ra một chút việc không thoải mái, nhưng nói tóm lại thì vẫn là rất hài lòng.
Sau khi Hứa Minh Tâm trở về, cô lướt tin tức thì đều là tin liên quan đến hướng tính của Cố Gia Huy.
Tuy biết cái này là Cố Gia Huy cố tình làm nên, nhưng rất nhiều đồng nghiệp đều gọi điện thoại riêng trưng cầu ý kiến, cô vẫn hơi buồn.
Anh vì mình nên mới làm vậy sao?
Thế cô có cần hy sinh một chút, đóng giả là một bách hợp gì gì đó với Bạch Thư Hân không nhỉ.
Cô nói cho Bạch Thư Hân biết cái đề nghị này, Bạch Thư Hân thẳng thừng đáp một câu.
“Cậu có tin là tớ tát cho cậu một phát dính lên tường, muốn ra cũng không ra được không hả?”
“Tin, tớ hoàn toàn tin!”
Vì thế kế hoạch này đã chết từ trong trứng.
Nhưng mà cái này cũng có lợi, chí ít là cô và Cố Gia Huy có đi lại gần nhau thì cũng không có ai hoài nghi bọn họ nữa.
Cuối cùng có thể danh chính ngôn thuận đi ăn cơm và dạo phố rồi.
Buổi trưa, Cố Gia Huy trực tiếp lái xe đến trường học, lúc cô lên xe thì không ai nói mình, bọn họ đều chỉ chỉ trỏ trỏ vào Cố Gia Huy.
Không ngờ người đàn ông đẹp trai như thế này lại là một người đồng tính luyến ái, thật là làm người ta bóp cổ tay thở dài mà.
Hai người đi đến nhà hàng, còn chưa vào cửa, không ngờ đã có hai người đàn ông uống say khướt chân nam đá chân chiêu đi ra ngoài.
Một tên mập trong đó không cẩn thận và vào người Cố Gia Huy, anh lập tức nhăn mày, phản ứng đầu tiên là đưa tay ra phủi, như thể là dính phải vi khuẩn gì đó vậy.
Chi tiết này bị đối phương nhận ra.
“Đứng lại!”
Tên mập đó quát to một tiếng, nhưng lại không có gọi cho Cố Gia Huy dừng bước.
Đối phương hơi tức, anh ta trực tiếp lấy tay chế trụ bả vai của Cố Gia Huy, muốn kéo anh lại.
Cố Gia Huy quay người lại, thoải mái tháo gỡ.
Đối phương còn định chửi ầm lên, nhưng mà vừa nhìn thấy dung mạo của Cố Gia Huy thì lập tức há hốc miệng, một chữ cũng chẳng phun ra nổi.
Anh ta chỉ vào mũi của Cố Gia Huy, nghĩ cả nửa ngày trời, cuối cùng phun ra ba chữ.
“Cố Gia Huy?”
Cố Gia Huy khẽ híp mắt, chẳng hề để ý, liền muốn đi vào luôn, không ngờ người đó lại cười nói: “Nghe nói anh thích đàn ông à?”
“Không biết là anh có thích người đàn ông như tôi không, kỹ năng giường chiếu của tôi tốt lắm, bảo đảm làm anh thoải mái vô cùng!”
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời nói không sạch sẽ, cô chợt nhớ ra người đàn ông béo này là ai.
Trương Huy, đứa con trai thứ hai của bất động sản nhà họ Trương, lớn lên tai to mặt lớn, yêu thích nam sắc.
Chỉ cần đẹp trai, thì đều muốn nhận về túi, có mấy người đàn ông đã bị bao nuôi rồi.
Trước kia, cô từng xem qua loại tin tức này, lúc đấy cô còn khịt mũi coi thường, không ngờ hôm nay lại lên đến người mình.
Trương Huy muốn chạm vào khuôn mặt tuấn tú kia của Cố Gia Huy, nhưng mà Cố Gia Huy lại lùi về sau một bước.
Lời nói rét lạnh, phun ra từ trong cánh môi kia: “Nếu anh còn dám tiến lên thêm một bước, tôi sẽ phế tay anh.”
Lời này... không có một tia tình cảm nào.
Cuối thu không khí dễ chịu, lại vô cớ sinh ra lãnh ý.
Trương Huy say rượu, nhưng nghe thấy lời này, sống lưng toát mồ hôi lạnh, thế mà còn tỉnh rượu luôn.
Trương Huy hơi hơi tỉnh táo, cân nhắc cân nhắc thế lực của mình.
Nghe ông bố của anh ta nói, gần đây tập đoàn J.C định đầu tư khai phá đất thổ cư ngoại ô phía đông, nhưng mà khu đất đó tranh giành rất gắt, có mấy nhà đều muốn, trong đó có cả đối thủ một mất một còn của Cố Gia Huy, Cố Tử Vị!
Anh ta vừa nghĩ đến cái này, thì không khỏi tự tin hơn.
“Nghe nói tổng giám đốc Cố muốn khu đất phía Đông, chỗ đó có giá lắm, ngay cả anh cả của anh cũng ngày đêm nằm mơ muốn có khu đất đó. Tổng giám đốc Cố, anh thích đàn ông, tôi cũng thích đàn ông, chi bằng chúng ta làm một đôi, anh cho tôi sờ hôn ngủ một đêm, chuyện này dễ bàn dễ bàn đấy!”
Hứa Minh Tâm nghe lời này, đầu to như cái đấu.
Tại sao lại đóng giả làm đồng tính luyến ái, chẳng phải là để đuổi oanh oanh yến yến sao.
Giờ thì hay rồi, oanh oanh yến yến đuổi đi rồi, tai to mặt lớn, dưa chuột táo nứt cũng đến nữa.
Hứa Minh Tâm căng thẳng nắm chặt tay của Cố Gia Huy, cô sợ dưới cơn giận dữ anh sẽ đánh chết người.
Cô định đi lên giải vây.
“Xin lỗi, chúng tôi chỉ đến ăn cơm...”
Cô còn chưa nói xong, đã bị cánh tay gấu của tên mập đẩy ra: “”Không cần phụ nữ!”