Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 82: Chương 82: Up up




Anh bảo là rất ngọt...

Bị một quyền này mà rất ngọt.

Là anh điên, hay là cô điên?

“Anh... anh nói linh tinh gì đấy?”

“Ánh mắt anh quá nóng bỏng, rơi lên người cô làm cô không tự nhiên.

Ánh mắt cô lóe lên, không dám nhìn vào mắt anh.

“Làm bất kỳ chuyện gì cùng em đều ngọt ngào, chỉ cần em ở bên cạnh tôi là được. Tôi biết em giận, em thả lỏng trước đã, đợi chuyện này kết thúc, em nháo thế nào cũng được, tôi sẽ nhường em.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, cô cảm giác mình dồn sức đánh một quyền nhưng lại đánh vào bịch bông.

Cố Gia Huy cũng không đấu võ mồm với cô nữa, cái gì cũng theo ý cô, làm cô một bụng tức giận mà không tiết ra được.

Tục ngữ nói, giơ tay không đánh người mặt cười.

Cô không hạ thủ được.

Cô bẹp môi, lầu bầu nói: “Thế bây giờ anh trở nên đẹp trai như thế này làm gì?”

“Tăng thể diện cho em.”

Cố Gia Huy nó với gương mặt nghiêm túc.

“Cái gì?”

Cô đầy bụng nghi ngờ, nhưng rất nhanh cô đã hiểu ý anh là gì.

Anh trực tiếp bế cô lên, sau đó vén rèm đi ra ngoài.

“Cảm ơn sự giúp đỡ của hai người, chuyện tiếp theo giao cho tôi là được. Bây giờ có chút không tiện, tôi vẫn còn việc phải xử lý, sau này tôi lại cảm ơn sau.”

Nói xong, Cố Gia Huy lễ độ quay người rời đi.

“Này, anh muốn đưa tôi đi đâu...”

Cố Gia Huy không trả lời, anh nhếch môi, lộ ra một nụ cười đã tính trước mọi việc.

Hứa Minh Tâm vừa ra, liền dẫn tới rất nhiều vây xem.

Được một anh chàng đẹp trai bế như thế này, tất nhiên là dẫn tới nghị luận sôi nổi rồi.

“Đây chẳng phải là Hứa Minh Tâm sao? Sóng trước chưa yên sóng sau lại tới, cô ta to gan thật đấy, ở trường mà dám ngang nhiên câu dẫn người rồi!”

“Người này là ai thế, đẹp trai quá! Trời, rốt cuộc Hứa Minh Tâm có bản lĩnh gì vậy, thế mà tìm được người đàn ông đẹp trai thế này?”

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, hai gò má đỏ bừng, hận không thể đào một hố rồi chui vào.

Tiêu rồi tiêu rồi, thanh danh của cô sắp thối rồi!

“Cậu ba Cố, anh bỏ tôi xuống, nếu không tôi sẽ giận đấy!”

“Không thả, em là vợ tôi, tôi thả ai cũng sẽ không thả em, chúng ta đã định trước là bên nhau cả đời!”

Anh mỉm cười nói.

Nụ cười này, phảng phất như hàn băng hòa tan, tuyết đầu mùa xuân ấm.

Gương mặt anh tựa như ngôi sao biển, môi mỏng gợi cảm mê người, độ cong ở khóe miệng nhếch lên kia như là cảnh đẹp, mê đảo mọi người.

Xung quanh có không ít phụ nữ, bọn họ đều bắt đầu mê trai đẹp.

Hứa Minh Tâm cũng thường bị nửa bên mặt kia mê hoặc, lại càng đừng nói đến dung nhan anh tuấn của cả khuôn mặt, giống như là sủng vật mà thượng đế dày công điêu khắc, một nhiều một phần không ít một phần, tấc tấc vừa vặn.

Phàm là phụ nữ thì đều sẽ không nhịn được mà cảm mến.

Cô lại không mong Cố Gia Huy đẹp trai như thế này nữa, lớn lên xấu mới không ai nhớ thương, lớn lên đẹp trai nhoáng cái trở thành cái bánh thơm, những oanh oanh yến yến kia đều vây quanh.

Cố Gia Huy vốn là muốn dẫn cô đi đến văn phòng, dạy dỗ bố con nhà họ Tô một chút, nhưng không ngờ chưa kịp ra trận người ta đã bại trước.

Anh đành phải đưa cô về ký túc xá trước, đợi vết thương của cô đỡ một chút rồi nói sau.

Anh ngựa quen đường cũ đi tới ký túc xá nữ, dì quản lý ký túc xá vẫn còn nhớ Cố Gia Huy.

Bà ấy trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt, lần trước tới khuôn mặt còn dọa người, sao đột nhiên lại trở nên đẹp trai rồi vậy?

Bà ấy quên cả chặn người, Cố Gia Huy cứ thế nghênh ngang đi vào.

Trên đường đi không biết đã hấp dẫn bao nhiêu cô gái vây xem.

Bây giờ là giờ lên lớp, ký túc xá vốn không có người khác.

Cố Gia Huy bế cô dừng trước cửa phòng, để cô mở cửa.

Cô giận dỗi không muốn mở cửa.

“Đúng là một cô nhóc rắc rối.”

Tuy ngoài miệng anh hơi bất đắc dĩ, nhưng sâu trong ánh mắt lại ẩn chứa ý cười.

Anh đưa tay lần vào trong túi cô, lấy chìa khóa ra.

Móc chìa khóa lại là Minions, rất hợp với sở thích của cô vợ nhỏ anh.

“Này, đây là ký túc xá nữ.”

“Cũng không phải là chưa từng tới, vả lại tôi chỉ có hứng thú giường chiếc này nọ với em thôi, người khác tôi sẽ không nhìn thêm một cái.”

“Thế... thế cũng không được, tôi phải vào sắp xếp lại một chút!”

Cô không được tự nhiên nói.

“Thế thì được, tôi ở ngoài đợi em mười phút, em cẩn thận một chút, có chuyện gì thì gọi tôi.”

Cố Gia Huy cũng không có miễn cưỡng, anh tôn trọng lựa chọn của cô.

Hứa Minh Tâm hưng phấn đi vào, nhanh chóng nhặt quần áo rơi tán loạn ở bên ngoài lên.

Cô còn sắp xếp một chút tủ, giường, mặt bàn, giả vờ mình là một cô gái thích sạch sẽ!

Cô hành động có hơi không tiện, đầu gối bị thương, bây giờ chỉ một cái chân trái là sử dụng được.

Cô dọn vội quá, không có đứng vững, đặt mông ngồi mạnh trên mặt đất.

Cố Gia Huy ở bên ngoài nghe thấy âm thanh thì trong lòng run lên, vội vàng xông vào.

Anh đỡ Hứa Minh Tâm dậy, anh khẽ nhíu mày: “Bị thương ở đâu rồi?”

“Mông... cái mông ngã sắp thành ba cánh hoa rồi!”

“Đấy là em đáng đời!”

Mặc dù ngoài miệng Cố Gia Huy nói vậy, nhưng bàn tay to vẫn dịu dàng xoa xoa cái mông cho cô.

Anh nhìn lướt qua giường của Hứa Minh Tâm, lần trước tới vội nên cũng chưa nhìn kỹ, bây giờ anh mới phát hiện chỗ này loạn đến rối tinh rối mù.

Trên mặt bàn rất nhiều đồ linh tinh, hơn nữa rất nhiều là đồ ăn vặt.

Cũng không biết phân loại, năng lực tự lo liệu rất kém.

Qủa nhiên là cô vợ nhỏ mà anh trúng ý, chỗ nào cũng hiện ra sự xuất sắc của mình!

“Ngồi yên đừng động đậy, tôi làm cho.”

“Thế... thế thì ngại lắm...”

Hứa Minh Tâm ngượng ngùng nói,

“Bây giờ cuối cùng tôi đã hiểu, tại sao từ nhỏ tôi đã thích sạch sẽ ngăn nắp, có lẽ lúc đó liền đã đoán được, cô vợ sau này của tôi sẽ là một cô nhóc, năng lực cuộc sống rất kém. Những cái này của tôi đều là để phục vụ cô ấy, cho nên từ nhỏ đã làm, bây giờ cũng coi như là đã phát huy tác dụng.”

Cố Gia Huy mỉm cười nói, trước khi làm việc còn rót cho cô một cốc nước ấm, cực kỳ tri kỷ.

Anh nói như vậy, Hứa Minh Tâm lại hơi xấu hổ.

Chẳng mấy chốc, anh đã dọn dẹp xong mặt bàn, sạch không một hạt bụi, các thứ đều được sắp xếp thỏa đáng. Tiếp đó anh định đi dọn tủ quần áo, cô vừa nghĩ tới việc, bên trong toàn là đồ riêng tư của mình, cô muốn ngăn anh lại, nhưng mà không kịp nữa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.