Giới thượng lưu gần đây xuất hiện một nhân vật, là một người phụ nữ, giám đốc điều hành của một công ty giải trí dưới trướng tập đoàn Trì Hữu.
Người phụ nữ này được xem là nhân tài mới nổi trong giới thương nhân, trong vòng 3 tháng, dùng thực lực của chính mình, đưa một công ty giải trí nhỏ đã bị tập đoàn Trì Hữu vứt bỏ, trở thành đại lão của ngành giải trí.
Nghệ sĩ muốn kí hợp đồng với công ty này đếm không xuể, hơn nữa còn có không ít tiểu thịt tươi dòm ngó bà chủ phía sau màn kia.
Có điều, rất ít ai từng thấy mặt của người phụ nữ thần bí kia, chỉ biết, người này họ Diệp, hơn nữa tuổi còn rất trẻ, chưa đến 23 tuổi.
Trừ Cố Trì và Tống Vũ ra, không ai biết người phụ nữ nắm giữ hơn một nửa tài nguyên giới giải trí này là Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ lúc này đang nằm trong lòng Cố Trì, đọc những bài báo viết về cô ở trên mạng.
Nào là tuổi trẻ tài cao, nào là người phụ nữ mạnh mẽ, giỏi giang.
Quanh đi quẩn lại chỉ là để khen cô có tài, đa mưu túc trí.
Đồng thời lên án cô, vì công việc mà không từ thủ đoạn, tàn nhẫn, quyết liệt, tâm ngoan thủ lạt.
Đọc đến những dòng này, Diệp Tuệ cười giễu.
A, lên án cô độc ác, không có lương tâm sao?
Dấn thân vào vũng bùn giới giải trí này, lương thiện là thứ không cần thiết nhất.
Nếu lương thiện, có khả năng đến khi chết cũng không biết là ai hại mình.
...
Diệp Tú Nhi mang theo tâm trạng vui sướng, cầm hồ sơ đến công ty giải trí Bắc Hoan xin ký hợp đồng.
Vốn dĩ cô ta không định đi theo con đường nghệ sĩ này, nhưng Cố Đình Bắc là người có mới nới cũ, gần đây hắn quen một cô tình nhân mới, cưng chiều con ả kia như công chúa, thái độ đối với Diệp Tú Nhi cũng ngày càng lạnh nhạt.
Cô ta biết, không sớm thì muộn cũng sẽ có ngày cô ta bị đuổi ra khỏi Cố gia.
Cô ta cũng ý thức được, Cố Đình Bắc không phải là người thích hợp để cô ta dựa vào, lấy tư sắc của cô ta, muốn kiểu đại gia nào mà không có? Không nhất thiết phải treo mình trên một cái cây.
Vì thế, cô ta quyết định tiến vào giới giải trí, mở rộng mối quan hệ, tìm một người giàu có để dựa dẫm.
Đứng trước công ty giải trí Bắc Hoan, trong lòng cô ta tràn đầy tự tin, ưỡn thẳng lưng bước vào.
Quả nhiên, không ngoài dự đoán của Diệp Tú Nhi, quản lý vừa nhìn thấy cô ta, liền không do dự mà đồng ý ký hợp đồng.
Say khi xong việc, Diệp Tú Nhi vui mừng rời khỏi công ty, thời điểm vừa ra khỏi cửa, liền thấy Cố Trì vẻ mặt ôn nhu tiến vào, trên khuôn mặt treo một nụ cười hạnh phúc.
Cô ta thoáng sững sờ, đây chẳng phải là anh trai của Cố Đình Bắc sao?
Phong độ tuấn tú, đẹp trai ngời ngời, ôn hoà lễ độ, không giống như Cố Đình Bắc, suốt ngày mang theo khuôn mặt lạnh tanh, tính tình tàn bạo, thường xuyên giận cá chém thớt, đánh đập cô ta.
Trong mắt Diệp Tú Nhi loé lên một tia sáng không rõ nghĩa, ánh mắt nhìn Cố Trì ngày càng tham lam.
Có trời mới biết, trong lòng cô ta lúc này hưng phấn bao nhiêu.
Cố Trì, người này không tồi, sẽ là mục tiêu mới của cô ta.
Mặc dù Cố Trì đã có bạn gái là Diệp Tuệ, nhưng có sao đâu? Cô ta có thể cướp lấy Cố Đình Bắc từ tay Diệp Tuệ, đương nhiên cũng sẽ giành được Cố Trì.
Chỉ cần tận lực quyến rũ anh, cô ta không tin, anh sẽ không động lòng.
Diệp Tú Nhi đắm chìm trong tưởng tượng của chính mình, cô ta không biết, thời điểm cô ta vừa tiến vào công ty, Diệp Tuệ ngồi ở phòng làm việc, quan sát camera giám sát, khoé miệng nhếch lên, tạo nên một độ cong quỷ dị lại xinh đẹp.
Biểu cảm tham lam của Diệp Tú Nhi khi nhìn Cố Trì, toan tính trong mắt cô ta, tất cả đều bị cô nhìn thấy, không sót một chút nào.
Cô hơi liếm môi, ánh mắt sâu không thấy đáy, trong mắt đều là tàn nhẫn, khẽ thì thào:
“Diệp Tú Nhi, ngày tháng sau này của cô... hẳn là sẽ rất thoải mái đây...”
Không sai, công ty mà Diệp Tú Nhi vừa ký hợp đồng, chính là do Diệp Tuệ làm chủ.
Từ khoảnh khắc Diệp Uyển Nhi bước vào đây, cũng đồng nghĩa với việc cô ta vừa tiến vào địa ngục trần gian.
Mà ở nơi địa ngục này, Diệp Tuệ chính là Diêm Vương.