Vợ Ơi! Theo Anh Về

Chương 45: Chương 45: Chương 42




Sau nhiều lần bàn bạc và thống nhất ý kiến, hai người chia nhau ra một công việc.

Đinh Đinh đi vào phòng của mình. Ngồi xuống giường đem laptop trong túi sách để lên giường.

Chiếc áo khoác da cởi ra, cô chòm người lấy chiếc điều khiển mở máy điều hòa. Bây giờ William đang nhanh chống mở được cửa phòng của chị gái cô.

Anh đi vào, bật đèn lên thăm dò tình hình, lần lượt đặt 3 chiếc camera ở nhưng chỗ khác nhau, mà không thể nào bị phát hiện ra được.

Tất cả mọi chuyện được William làm nhanh chóng, chưa được 5 phút, mà anh đã tắt đèn rời khỏi phòng rồi mới trở về phòng của cô.

Anh vừa bước vào phòng,cô liền cho anh một cái tán thưởng, và quăng cho một cái bánh..

Hai người ngồi đợi trên giường, Đinh Đinh chờ mệt liền nằm ịch xuống giường, để cho William chăm chỉ canh.

Khoảng 15 phút sau, cánh cửa phòng bên kia trong camera mở. William liền khều cô dậy xem.

Một cô gái mặc đồ nóng bỏng và theo sau cô là một người đàn ông trung niên mập mạp. Họ vừa đóng cửa, liền vội vàng ôm chặt nhau hôn thắm thiết.

Đinh Đinh nhìn cảnh này, thích thú dâng cao không ý đinh tắt mà coi tiếp. Mọi chuyện cứ diễn biến đầy kịch tích và mãnh liệt. Người đàn ông đó không đợi được mà xé toạc tranh phục của cô ta.

Xem đến đây, Đinh Đinh cảm thấy ghê tởm không muốn xem nữa, nên kéo màn hình đối mặt với William.

“ Anh điều tra người đàn ông này giúp em, xem hắn và cô ta có quan hệ như thế nào?”

“ Được, anh sẽ giúp em.” William gật đầu đồng ý, ánh mắt không dao động nhìn màn hình, bàn tay bấm cạch cạch trên bàn phím, rồi đóng lại.

Hắn khẽ lướt nhìn qua Đinh Đinh, cô nhàn nhã gậm ổ bánh mì, tay còn lại lướt điện thoại.

Hắn biết cô chỉ xem hắn như huynh trưởng trong nhà. Nhìn dáng vẻ không hề lo sợ khi cùng đàn ông ở chung một căn phòng vào đêm tối. Nhưng làm sao hắn có thể áp ché tình cảm này xuống đây?

Nhớ đến lần đầu tiên gặp cô, hình ảnh chật vật, dáng vẻ đáng thương. Nhưng gương mặt không che giấu được hận thù. Cho đến khi chứng kiến cô chạy tháo chết tránh bọn người truy đuổi. Hành động nhanh hơn bộ não, giờ tay kéo cô nấp vào ngõ cụt nhỏ.

Sau khi bọn chúng bỏ đi sang chỗ khác, lúc này hắn mới bỏ cô ra. Cô lặp tức gập người xuống cảm ơn, cô muốn quay đi nhưng văn sợi không yên tâm. Làm việc tốt nên làm đến phút chót.

Thế là hắn đưa cô về đến tận phòng trọ, cứu cô một mạng cô lặp tức kính trọng hắn như anh trai. Nhưng anh không thể nào dằn lòng bớt để ý đến cô.

3 năm trôi qua, tình cảm giữa hắn và cô càng trở nên thân thiết. Tất cả mọi chuyện trả thù, cô đều kể cho hắn biết.

Cô tin tưởng hắn tuyệt đối, nhưng buồn thay chỉ là đối với người anh trai, người huynh trưởng.

Một tiếng đã trôi qua. Đinh Đinh mệt mỏi mở màn hình laptop lên, cuộc chiến yêu tinh đánh nhau đã kết thúc.

Người đàn ông rời khỏi cơ thể của cô ta, mặc quần áo nhanh lẹ không nói một lời liền rời khỏi phòng.

Cô ta mệt mỏi vô lực, nằm quay lưng ra phía cửa. Thân chỉ được che chắn bởi tấm chăn lớn, ngủ say. Lúc này William đứng dậy, bước chân ra khỏi phòng rồi tiến tới chiếc phòng kế bên mở cửa.

Hắn nhẹ nhàng từ tốn không gây ra tiếng động, tháo 3 chiếc camera lúc nãy vừa lắp. Hành động nhanh chóng nhờ nạn nhân ngủ say như chết, không hề biết điều gì xảy ra.

Đinh Đinh thấy được thế vô cùn yên tâm rời dọn dẹp đồ đạc, cùng William trả lại phòng, rời khỏi khách sạn.

Nhiệm vụ đã xong, hai người họ đã có thể yên tâm tận hưởng giấc ngủ ngon.

Bên đây là thế, nhưng còn bên trời Tây kia, có một người sắp bị dằn vặt đến ngủm rồi.

Màn đêm kéo dài vô tận, hôm nay thu được thành quả, ắt sẽ có cơ hội để sử dụng.

Chiến tranh sắm sửa xảy ra. Một sống hai chết đang đợi ở phía trước.

_______

Ta đã được nghỉ Tết, ta sẽ thật chăm chỉ a. Cảm ơn vì đã ủng hộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.